Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1077 -

Chương 1077 -

Khương Ninh quay về phòng, lấy bộ bàn ghế gấp ra và đặt chúng trong phòng khách.

Hoắc Dực Thâm đang gắn máy hút khói trong phòng bếp, đó là sản phẩm công nghệ cao của Ưng Tương, máy hút khói không to, nhưng máy có thể trực tiếp hấp thụ và chuyển hóa 98% mùi khói dầu, không khí thoát ra ngoài gần như không có mùi.

Sau khi lắp xong, anh xào một đĩa rau cải ép nước.

Nói hơi quá, nhưng lọc được 80-90% thì không thành vấn đề.

Sân trước và sân sau cách nhau khá xa, có lẽ mùi sẽ không bay qua đó được, trừ khi mùi cực kỳ nặng, nếu không phải thì có thể yên tâm nấu ăn.

Đậu Đậu sang phòng bên cạnh dọn đồ, nhìn xung quanh không có ai mới dắt con sói và chó bị nhốt ở trong phòng ra ngoài.

Mấy ngày không gặp, hai đứa liều lĩnh lao lên người mẹ.

Khương Ninh tay trái vuốt ve chó, tay phải ôm chó sói, chơi đùa rất vui vẻ.

Nhưng hình như bụng của Bạch Tuyết hơi lớn thì phải.

Nó lại mang thai rồi.

Khương Ninh ước chừng khoảng một tháng nữa nó sẽ sinh con.

Cố Đình Lâm về nhà khi đã tối muộn, dáng vẻ đầy mệt mỏi.

Dạ dày đau không chịu được, nhưng khi nghe Khương Ninh đã về, sự lo lắng mấy hôm nay đã bay đi hết, ông không nhiều lời mà lập tức đồng ý.

Thấy tinh thần của ông không tốt, Thư Tuyết Tình không nhịn được mà mắng mấy câu: “Biết rõ là bệnh cũ tái phát, nhiều lần còn mang thuốc của Khương Ninh làm cho anh đi cho, bây giờ hết thuốc dạ dày rồi, bệnh viện càng không có, anh định làm thế nào?”

“Không sao, nhịn một tí là hết ngay.”

Thư Tuyết Tình lo lắng cho sức khỏe của ông: “Hay anh đừng đi nữa, em nấu cho anh bát cháo lót dạ.”

Ở tuổi này rồi ai mà không có bệnh trong người, Cố Đình Lâm không nghe: “Đỡ nhiều rồi.”

Đừng nói đến đau dạ dày, chắc dù có chảy máu dạ dày cũng không ngăn ông lại được.

Thư Tuyết Tình bó tay, đành phải đi cùng ông.

Cô ra sân sau nhặt rất nhiều rau cải xanh và lấy thêm một bao gạo.

So với người bình thường, đồ ăn ở nhà thực ra khá ngon, nhưng Khương Ninh ăn không quen vì thể trạng của cô, duy chỉ có hai món đó là cô động đũa vào.

Khi hai người họ đến, Hoắc Dực Thâm vẫn đang bận bịu bếp núc, Khương Ninh nhìn vào mấy hộp giấy chất đống ở góc phòng khách nói: “Đây là thuốc bọn con mang về, mọi người xem có đủ để đổi tiền nhà và đất đai không.”

Là y tá trưởng, Thư Tuyết Tình vui sướng vô cùng khi nhìn thấy những hộp thuốc.

Bệnh viện rất cần những loại thuốc như thuốc chống viêm, thuốc hạ sốt, thuốc kháng sinh, hoạt huyết hóa ứ, thuốc mê, băng gạc, dụng cụ phẫu thuật, Iodophor và rượu cồn.

Thuốc men là thứ khan hiếm nhất vào thời tận thế, trước mắt thì chỗ thuốc đang chất đống ấy có thể cứu được rất nhiều người.

Đặc biệt là khi nhìn thấy thuốc giảm đau, Thư Tuyết Tình không do dự nói: “A Ninh, ba cháu thỉnh thoảng đau dạ dày, cháu có thể đổi cho tôi mấy hộp thuốc này không?”

Đau dạ dày? Chẳng phải trước kia cô đã chuẩn bị rất nhiều thuốc dạ dày hay sao, theo lý thì không thể nào uống hết nhanh như thế được.

Khương Ninh nhận ra, nếu không phải làm rơi lúc chạy nạn trên biển thì là mang đi cho người khác.

Cô nhìn Cố Đình Lâm thì phát hiện sắc mặt của ông thật sự không ổn.

Cố Đình Lâm trách Thư Tuyết Tình nói nhiều, ông không muốn Khương Ninh lo lắng: “Bệnh cũ ấy mà, không có gì to tát đâu.”

Thuốc uống không đúng bệnh, có là sâm nhung hươu thì cũng là độc.

Khương Ninh nhìn sắc mặt là biết, đâu đâu cũng có bệnh.

Một là vì lo cho đất nước cho nhân dân, hai là lao lực vì thiên tai.

Khương Ninh ngồi xuống bắt mạch cho ông, hỏi ông triệu chứng đau dạ dày, sau đó vào phòng lấy ra hai chai thuốc, vẫn là loại thuốc mà cô làm cho căn cứ quân sự phía Nam trước kia: “Ông uống hai viên trước khi ăn nhé.”

Sự quan tâm của cô còn hiệu quả hơn cả linh đan diệu dược, dường như trong nháy mắt ông thấy dạ dày của mình không còn đau nữa.

Uống thuốc xong, Cố Đình Lâm giải thích với cô: “Chỗ thuốc này bao nhiêu tiền, ngày mai bảo người phụ trách ở bệnh viện và bộ phận quản lý đất đai đến đây, sau đó sẽ bàn bạc chi tiết.”

Không biết bàn bạc cái gì nữa, Khương Ninh vẫn nói cảm ơn.

Nấu xong bữa tối, Đậu Đậu bưng thức ăn đặt lên bàn.

Rau khô xào, khoai tây thái sợi, dăm bông chiên trứng, cá chưng mặn và cơm trắng.

Thư Tuyết Tình kinh ngạc, thời này thì lấy đâu ra trứng gà?

Nhưng bà ấy ngại hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận