Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1041 -

Chương 1041 -

Khương Ninh cảm giác đám gấu Nga sẽ đồng ý, nhưng không ngờ lại dễ dàng như vậy.

Hoắc Dực Thâm cũng đồng ý, dạy đám gấu Nga lái máy bay.

Hẹn xong, mấy tên gấu Nga đến học trồng rau xanh, còn Hoắc Dực Thâm thì đến dạy bọn họ lái trực thăng.

Có xe motor đi trên tuyết, mỗi ngày bọn họ cứ chạy qua chạy lại.

Mỗi ngày Hoắc Dực Thâm đều sẽ vòng qua chỗ đá ngầm phá băng, sau đó làm ký hiệu trên mặt băng, cảm nhận mỗi ngày mặt băng đều dâng cao.

Thay đổi không nhiều, nhưng mỗi ngày đều sẽ có phát hiện mới.

Đội săn của đám người Nga cũng truyền tin về, mùa hè sắp đến, mặt băng dọc bờ Bắc cực bắt đầu tan ra, hơn nữa bọn họ cũng biết có núi đang trồi lên, có vài đội trữ thức ăn vào mùa đông, đã bắt đầu ra khơi…

Bọn họ đi về phía lục địa, muốn tìm điểm dừng chân mới.

Nhưng dầu đốt của thuyền đã dùng hết từ lâu, bọn họ chỉ có thể xuôi theo gió và hải lưu, trôi đến đâu cũng không ai biết, nhưng trong lòng cũng đã dấy lên hy vọng.

Trên biển có nguy hiểm à? Thiên tai ngày nào mà chẳng có nguy hiểm.

Bên ông trùm vàng có tình báo, biết nhóm Khương Ninh muốn rời đi nên cũng bắt đầu muốn hành động.

Đội ngũ của bọn họ cũng không tệ, giữ được hơn trăm người trông chừng tàu ra khơi ở bên bờ.

Trên tàu chẳng những có máy bay, dầu đốt cũng không thiếu.

Bọn họ là những người giàu nhất thế giới, sống ở Bắc cực cũng rất thoải mái, nhưng ai mà không muốn có cuộc sống tốt hơn.

Vì vậy bọn họ phái người đến thăm dò, hỏi thăm xem nhóm Khương Ninh định đi đâu?

Khương Ninh rất giỏi giả vờ: “Sống ở Bắc cực chán rồi, chúng tôi muốn về căn cứ Hoa Thành giải sầu.”

Ông trùm vàng bị chọc tức, đen mặt xoay người rời đi.

Khương Ninh cười, cô mà nói trôi đến đâu tính đến đó, bọn họ sẽ tin cô chắc?

Không chừng còn cho rằng cô đang giấu giếm.

Đậu Đậu chỉ cảm thấy, trồng rau là một chuyện rất đơn giản.

Nhưng mà, dạy cho đám người Nga kia cách trồng rau thế này, khiến một cô bé tốt bụng như Đậu Đậu muốn sụp đổ.

“Chị dâu, bọn họ thật sự…”

Cô bé đáng yêu thế này cũng không nhịn được mà oán trách: “Ghi chép cách thực hiện thì thôi chấp nhận được, thêm bao nhiêu dung dịch dinh dưỡng thế nào cũng phải dùng ly để đo, bón phân cũng phải dùng cân, em nói cứ ước lượng là được, bọn họ hỏi em ước lượng là bao nhiêu?”

Nhu cầu của rau xanh không giống nhau, từ từ tìm hiểu là được.

Không ngờ bọn họ lại rất tích cực, còn cảm thấy thái độ của cô bé có vấn đề, giấu giếm không muốn dạy.

Vấn đề khác cũng tương tự như vậy, mỗi loại rau xanh đều phải thử một lần, bao gồm cả nhiệt độ, độ ẩm trong mỗi giờ, nguyên liệu khác nhau sẽ sinh ra nhiệt lượng khác nhau…

Cộng thêm không cùng một ngôn ngữ, bọn họ phải khoa tay múa chân rất lâu.

Đậu Đậu muốn điên lên, tại sao đầu óc lại ngu ngốc đến vậy?

Khương Ninh sợ Đậu Đậu bị bức điên, cô chỉ có thể gọi Ivan đến.

Không ngờ cái tên Ivan chó má này, mới ở cùng Đậu Đậu có nửa ngày, con mắt đã dán chặt trên người Đậu Đậu, còn nói buổi tối sẽ không về.

“Đậu Đậu, em thật xinh đẹp.”

Suýt nữa Khương Ninh đã cầm phân cá sấu nhét vào họng anh ta.

Hoắc Dực Thâm biết chuyện, muốn cầm cánh máy bay ném vào đầu anh ta.

Ivan nhận ra ánh mắt đằng đằng sát khí của hai người, anh ta lập tức tỉnh táo lại, che ngực nói: “Khương, hai người thật sự muốn đi sao? Hai người cũng mang trái tim tôi đi mất.”

Đáng chết, anh ta lại bị gục ngã trong thiên tai.

Chẳng lẽ đây gọi là tình yêu?

Ivan không cảm thấy vậy, mà hình như… Phải nói thế nào đây, Đậu Đậu giống như đóa hoa băng nở rộ, chẳng những thu hút ánh mắt người khác, mà còn khiến họ khát khao muốn đi đến.

Rất đẹp, hơn nữa còn mang theo hy vọng.

Nhưng dù nói thế nào, Ivan đã học được cách trồng rau cải, hơn nữa còn lấy được dụng cụ trồng rau thủy canh về.

Lớp học của Hoắc Dực Thâm cũng kết thúc ở đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận