Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 533 -

Chương 533 -

Đâu chỉ là từng gặp, lúc trước Khương Ninh còn từng bị gã ta làm khó ở câu lạc bộ sửa xe nữa.

Kiêu ngạo gần chết, nếu như không phải vì để quay video tài liệu thực tế kiếm lưu lượng, cô mới không muốn ngậm đắng nuốt cay.

Khương Ninh mỉm cười: “Cậu ba, anh muốn cua tôi sao?”

Hả? Bây giờ ngược lại làm cho cậu ba nhà họ Dung đơ người rồi.

Không sai, cô khá là xinh đẹp, cũng có cá tính, giống như một đóa hoa hồng xinh đẹp có gai trong thời tận thế nhàm chán này.

Nhưng mà làm rõ đi có được không, mặc dù gã ta thích thử thách, nhưng cũng không phải cái gì cũng chịu.

Người khác nhìn gã ta chơi bời trăng hoa quen nhiều người, nhưng từ khi tiêu tám chục triệu mua kim cương hồng, gã ta đã định nghĩ lại không làm nữa, kết quả bạn gái mất tích trong thiên tai rồi.

Nói mới nhớ, đã lâu rồi gã ta không đụng đến phụ nữ.

“Xin lỗi, tôi đã có chồng rồi.” Khương Ninh khoác tay của Hoắc Dực Thâm: “Hơn nữa, đã tận thế ba năm rồi, cách anh bắt chuyện thật sự rất quê, làm phiền lần sau cải tiến một chút.

Tôi không có hứng thú với anh, sau này làm ơn tránh xa tôi ra chút được không?”

Em gái dễ thương nhảy ra, gương mặt nhỏ nhắn tức giận: “Chị dâu là của anh tôi, anh là người xấu!”

“Gâu!” Chó con nhe răng, ánh mắt bộc lộ vẻ hung ác hận không thể xé nát gã ta, đôi chân hùng dũng dọa người!

Cậu ba nhà họ Dung bị sát khí bao vây: “...”

Không phải, mấy cô cậu đều bị bệnh à!

Con mắt nào nhìn ra gã ta có hứng thú với cô rồi?

Đợi gã ta phản ứng lại, đám Khương Ninh đã đi xa từ lâu rồi.

Chờ chút, giỡn mặt với gã ta à!

Quay đầu, đội tuần tra vẫn còn ở đó.

Cậu ba nhà họ Dung hít sâu, đè cơn tức giận trong lòng xuống, nói với đội trưởng đội tuần tra: “Các cậu ai biết tình hình của nhà số 50?”

Đừng thấy đội tuần tra an ninh bảo vệ sự an toàn của toàn bộ khu nhà, nhưng đội trưởng đội tuần tra biết ai mới là bên A thật sự: “Dương Kiệt ra khỏi hàng.”

Vì thế, Dương Kiệt bị giữ lại.

Cậu ba nhà họ Dung rất hài lòng với biểu hiện của đội trưởng đội tuần tra, nhìn dấu tay trên mặt của anh ấy rồi mỉm cười nói: “Chuyện hôm nay oan ức cho cậu rồi, chút nữa đi nhận 5 cân lương thực.”

“Cảm ơn cậu ba.”

Sau khi đội tuần tra đi, cậu ba châm một điếu thuốc bắt đầu hút: “Cậu quen chủ nhà số 50?”

“Vâng.”

“Quen biết như thế nào?” Cậu ba nhà họ Dung lập tức hứng thú: “Bọn họ có lai lịch như thế nào?”

“Bọn họ đến Áo Viên thuê nhà vào lúc nóng cực hạn, cụ thể có lai lịch thế nào không rõ, nhưng mà biết võ thuật, đồng thời lấy lý do chỉ dạy cho chúng tôi, đổi được quyền cư trú của tòa nhà riêng.

Huấn luyện viên Hoắc trừ dạy học ra, chưa từng tiếp xúc với chúng tôi.”

“Huấn luyện viên Hoắc?” Cậu ba nhà họ Dung híp mắt: “Cậu ta từng đi lính?”

“Không rõ, nhưng từng dạy võ quân đội, chúng tôi đều gọi anh ấy là huấn luyện viên. Hễ là chúng tôi hỏi vấn đề ngoài việc học, anh ấy đều không trả lời, lâu dần chúng tôi cũng không hỏi nữa.”

Cậu ba nhà họ Dung lăn lộn xã hội nhiều năm, mấy năm trước có lẽ phóng đãng không kiềm chế, nhưng tận thế lại bị sói dạy làm người.

Gã ta bây giờ vừa nhìn là có thể nhận ra, tên nhóc trước mặt đang nói dối, ít nhất có gì đó giấu diếm.

Nhà số 50, vẫn thật là thú vị.

Cậu ba nhà họ Dung không làm khó cậu ấy, vẫy tay cho đi.

Dương Kiệt xoa tay, không nhịn được thở ra một hơi.

Tam quan của khu người giàu… thật là khiến người khác tan nát, cậu ấy không hiểu tại sao những người này lại muốn làm khó chị Khương?

May mà đội trưởng Hà đã từng dặn, sau này cho dù có ai hỏi đến, đều không thể nhắc đến chuyện của huấn luyện viên Hoắc và chị Khương quá nhiều, nhất là chuyện bọn họ đã bảo vệ Áo Viên, nhất định phải để trong bụng đến chết.

Lúc trước không hiểu tại sao anh hùng không thích để lại tên? Bây giờ mới biết, thì ra thế giới này phức tạp như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận