Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 256 -

Chương 256 -

“Trong lòng em thật sự không để tâm một chút nào, trong lúc nguy hiểm em sẽ đưa anh vào không gian sao?”

“Anh là đồng đội của tôi, hơn nữa lúc bão đến anh còn cứu tôi, việc tôi cứu anh không phải là điều nên làm sao?”

“Nếu như anh để lộ bí mật của em, em sẽ vẫn hạ thủ lưu tình hả?”

Câu hỏi của anh, khiến Khương Ninh cười khanh khách lần nữa.

Cho dù là mang anh vào không gian, hay chuyện không lấy mạng của anh, điều quan trọng nhất là cô tin vào con người anh.

Nhưng trên đời này điều khó tin nhất là lòng người, cô cứu anh nhưng vẫn đề phòng anh, thật ra thì hai người không hề mâu thuẫn chút nào.

Nhưng một điều không thể phủ nhận, nếu đổi thành một người đi đường, cô đã giơ tay chém từ lâu rồi.

Bởi vì cô xoắn xuýt, nên mới đề phòng, cảm giác này thật khó chịu.

“A Ninh, em không cần từ chối anh vội, trở về suy nghĩ cho kỹ, nếu trong lòng em thật sự không có chút cảm giác gì với anh, vậy từ chối lần nữa cũng không muộn.”

Hoắc Dực Thâm vô cùng kiên nhẫn: “Yên tâm, chỉ cần em suy nghĩ kỹ, anh sẽ không dây dưa với em.”

Được rồi, anh đã nói đến như thế rồi, nếu cô còn thế này nữa thì thật sự không nể mặt rồi.

Đầu óc miên man, ngay cả khoai tây Khương Ninh cũng quên lấy, ngơ ngác trở về nhà.

Về nhà cô lại chui vào chăn, buồn bực lăn qua lộn lại.

Cô cũng thích Hoắc Dực Thâm hả? Anh dựa vào đâu mà chắc chắn như vậy.

Khương Ninh nghĩ tới nghĩ lui, luôn cảm thấy trong lòng khó chịu.

Nếu nói là bạn, cảm giác giữa anh với nhóm Trương Siêu, Lục Vũ tất nhiên là khác nhau, cảm thấy hợp tác rất tốt, là kiểu tin tưởng có thể giao phó lưng mình cho anh.

Nhưng nghĩ đến lúc đối phó với băng Đồ Long, chẳng những anh kéo cô về phía sau hai lần, lúc bị đám người kia đuổi vào trong tòa nhà, tình huống nguy hiểm như vậy, anh lại lựa chọn để cô trốn trước…

Còn nữa, còn cản gạch thay cô.

Mặc dù cô có thể né kịp, nhưng thời tận thế rất hỗn loạn, chuyện không đâu như thế làm gì có ai cản gạch giúp cô.

Haiz, dáng người cũng đẹp, năng lực thì không cần nghi ngờ, đúng là một người đàn ông ưu tú, làm gì có ai lại không động lòng.

Nếu không trải qua tận thế…

Càng nghĩ, tim càng loạn, giống như bị xoắn lại với nhau vậy.

Không nghĩ thì không biết, thì ra anh đã trả giá rất nhiều.

Thật sự cô rất muốn từ chối, sau này kiểu gì cũng gặp nhau, ngón chân của cô hết co rồi lại duỗi ra.

Cô để tay lên ngực tự hỏi, Khương Ninh chỉ muốn sinh tồn ở thời tận thế thật tốt, tình yêu gì đó thật sự không quan trọng như vậy.

Nhưng mà, sao cô có thể khiến anh ấy biết mà từ bỏ chứ?

Đêm nay, cô ngủ không ngon, cứ mơ mơ màng màng, điện thoại vô tuyến lại vang lên tiếng xào xạc.

Hoắc Dực Thâm cứ như chưa có chuyện gì xảy ra: “Muốn đến đây ăn cơm không?”

Khương Ninh lập tức nghĩ ra sáng kiến: “Tôi ăn nhiều lắm, Cola lại là vua dạ dày.”

“Không sao.”

“Vậy tôi, tôi cần thêm chút thời gian để suy nghĩ, anh vẫn sẽ cho tôi ăn cơm hả?”

Hoắc Dực Thâm cười: “Có thể.”

Cúp điện thoại vô tuyến, Khương Ninh thức dậy dọn dẹp sạch sẽ: “Cola, đi thôi, đến nhà hàng xóm ăn chực.”

Ăn chực? Mắt chó của Cola sáng bừng, nó đẩy chậu rửa mặt to nhất của con sen ra ngoài: Đi!

Được rồi, đúng là rất có thành ý, thịt hầm đậu que, khoai tây sợi xào sa tế.

Bản thân anh là một ác thần nhà bếp mà cũng đã tốt nghiệp thuận lợi, không cần cô ở bên cạnh dạy, hương vị làm ra cũng tạm.

Không ai nhắc đến chuyện ngày hôm qua, nên ăn thì ăn nên uống thì uống, thỉnh thoảng Đậu Đậu sẽ nói chuyện với Khương Ninh, bầu không khí cũng không khó xử lắm.

Ăn xong cũng không cần cô rửa chén, cô bé tự làm hết từ lau bàn, đến rửa chén.

Cola ở bên cạnh chậu rửa trông chừng, chỉ huy cô bé rửa chén.

Khương Ninh xách khoai tây xuống tầng mười bảy, vừa hay đến phiên cha con nhà họ Chung nghỉ ngơi…

Nhà họ Chung cũng đang thu hoạch khoai tây, đất ở bên ngoài đã bị thu hồi lại, không có màu mỡ nên phát triển kém hơn tầng mười tám, nhưng hơn một nửa là trồng đậu, cũng thu hoạch được năm mươi cân, khiến bà Chung vui vẻ cười đến nỗi không khép được miệng.

“Ông trời vẫn còn chừa cho con người đường sống.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận