Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 68 - Lấy được dầu diesel 2

Chương 68 - Lấy được dầu diesel 2

Lấy được dầu diesel 2

Cô vừa cạy mở ra được, bên trong toàn là giấy xếp chật ních.

Không, nói chính xác hơn thì đó là tiền.

Một xấp là mười ngàn, tổng cộng một trăm xấp.

Một triệu đồng, tất cả đều là tiền mặt mới tinh.

Khương Ninh nghĩ, nếu trước khi thiên tai cô có được số tiền này thì… Hừ, chắc cô đang giẫm máy may rồi.

Mặc dù tiền giấy vẫn chưa mất hiệu lực nhưng giá trị đã bị giảm rất nhiều, có điều ít ra có còn hơn không.

Cô cất toàn bộ tiền vào ba lô, ném toàn bộ két sắt vào trong cơn nước lũ.

Tầng mười tám miễn cưỡng được coi là một đội, đơn độc ra ngoài một chuyến không dễ, Khương Ninh lấy điện thoại di động ra, tra cứu bản đồ chết, muốn nhìn xem gần đây có chỗ nào đáng giá để tới không.

Có tòa nhà Thương mại và Khoa học Kỹ thuật, nhưng nằm ở sát vách thành phố Quảng Đông.

Thành phố Quảng Đông là thủ phủ của tỉnh, có điều tòa nhà Thương mại và Khoa học Kỹ thuật xây ở vùng ngoại ô, cách thị trấn Tòng Nhạc tầm hai mươi cây số.

Ngoại trừ việc tiếp tục mở rộng không gian, bây giờ cô gần như không thiếu thứ gì, mấy thứ tương tự như tàu và máy bay thì không cần nghĩ tới, chỉ có thể đi xem một chút thôi, cũng có khi sẽ nhặt được thứ gì đó hữu ích.

Sau khi xác định rõ tuyến đường, cô đi về tòa nhà Thương mại và Khoa học Kỹ thuật ở thành phố Quảng Đông.

Khắp nơi đều là nước biển mênh mông, chưa quen đường nên cô tốn tới gần một tiếng, tòa nhà Thương mại và Khoa học Kỹ thuật chỉ còn hai tầng trên cùng là trồi lên khỏi mặt nước.

Thành phố Quảng Đông đông dân, tòa nhà Thương mại và Khoa học Kỹ thuật không biết đã bị lục soát bao nhiêu lần, khắp nơi đều là những đống hỗn độn, phàm là những vật tư có ích cho sự sống, hoặc đồ có thể dời đi thì gần như đã được dọn đi hết rồi.

Khương Ninh đi dạo một vòng, lúc tính rời đi thì đèn pin vô tình quét qua một quả cầu màu cam.

Nó tròn như quả bóng bàn, màu sắc bắt mắt, đường kính khoảng chừng ba mét.

Đây là… Mô-đun cứu sinh?

Khương Ninh từng vô tình nhìn thấy trong video, mô-đun cứu sinh đề phòng động đất và sóng thần.

Cô nhặt sổ tay hướng dẫn sử dụng lên, không ngờ cô đoán đúng rồi.

Vỏ kim loại được chế tạo từ vật liệu đã thông qua ba tầng kiểm tra của hàng không vũ trụ, không chỉ có thể chống đỡ được va chạm kịch liệt từ bên ngoài, mà còn có thể chịu đựng nhiệt độ và áp suất cao, đồng thời duy trì không bị biến dạng, năng lực bảo vệ vô cùng mạnh.

Bên trong mô-đun cứu sinh này cũng rất kiên cố, các mối hàn bằng kỹ thuật cao cấp, có thêm dây an toàn, chỗ ngồi cũng được thiết kế giảm xóc, mọi người ngồi trong bao con nhộng này ẩn nấp hay chạy trốn trong đều có cảm giác an toàn tuyệt đối.

Ở đây trưng bày bản nâng cấp mới nhất, có hệ thống định vị GPS, có dưỡng khí, thiết bị chiếu sáng, thức ăn và nước uống.

Mức độ tích trữ thức ăn và nước uống được quyết định dựa vào không gian bên trong. Nếu là mô-đun cứu sinh một người thì tích trữ khoảng năm ngày, nếu bên trong chứa năm tới mười người thì phải tích trữ nửa tháng.

Đường kính mô hình một người là 0.8 mét, mà món đồ trước mắt cô cao chừng ba mét, chắc là mô-đun lớn nhất.

Khương Ninh mở cửa mô-đun ra, quả nhiên có sáu chỗ ngồi giảm xóc.

Không gian bên trong rất rộng, tay chân có thể mở rộng ra, có dụng cụ xử lý chất thải mini, dưới đáy có lắp đặt các phao, nếu rơi vào trong nước sẽ nổi lên, bốn phía có không ít ngăn chứa được bịt kín, hẳn là chứa vật tư sinh tồn, còn có cả hộp thuốc cấp cứu.

Nếu chỗ đó có động đất hoặc là sóng thần, có thể trốn vào trong, ngăn cản thiên tai bên ngoài làm tổn thương.

Chờ khi thiên tai qua đi, thiết bị sẽ phát ra tín hiệu cầu cứu, chậm rãi đợi nhân viên tới cứu viện.

Nhìn các vị trí trưng bày ở đây cho thấy, chắc là vẫn còn có một mô-đun cứu sinh cho một người, nhưng đã bị lấy đi rồi.

Còn cái trước mắt quá cồng kềnh, cho dù mấy người hợp sức cũng không thể nâng lên được.

Khương Ninh thử một chút, đúng là không đẩy được, cô quả quyết thu nó vào không gian tích trữ, lỡ như có động đất xảy ra có lẽ còn có thể dùng tới nó!

Hôm nay tới đây xem như nhặt được bảo bối.

Thời gian không còn sớm, Khương Ninh quyết định rút lui.

Khi cô quay về khu chung cư Cẩm Vinh, trời đã sập tối.

Cô vừa mới vào khu chung cư thì phát hiện cách đó không xa có đám người không ngừng làm ồn, lại còn truyền tới tiếng chó sủa dữ dội…

Bạn cần đăng nhập để bình luận