Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 738 -

Chương 738 -

Một vài người theo sau cười tươi: "Cậu Tưởng yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ phục vụ cô ta thật tốt."

Nói là nói, nhưng vẫn có người tỉnh táo: "Con đàn bà đáng ghét đó có súng trong tay, dường như cũng có khả năng chiến đấu, khẩu súng của cậu đã bị lấy đi, chúng ta có nên cứ như vậy mà lao vào không?"

Lời vừa nói xong, liền bị đá một cú.

"Nếu mày muốn làm thứ hèn nhát thì cút đi!" Tay sai mặc áo sơ mi lôi ra một khẩu súng, lấy lòng đưa cho tên quần là áo lượt: "Dám trả coi thường cậu Tưởng thì sẽ phải chết, làm mất mặt cậu ấy cũng chính là làm mất mặt chúng ta, hôm nay nhất định phải dạy dỗ lại bọn chúng!"

Tên quần là áo lượt nhận lấy khẩu súng, phát hiện bên trong chỉ có hai viên đạn, nhưng vậy cũng đã đủ rồi.

Cậu ta mặc áo chống đạn, mang theo nhiều người đến như vậy, con đàn bà đáng ghét kia dù có giỏi đến đâu cũng không phải là ba đầu sáu tay?

Trước đó là do cậu ta lơ đãng, không tránh được.

Lần này nhất định phải làm cho bọn nó bò như sâu, liếm như chó.

"Chờ trời tối, chúng ta vây đánh, chắc chắn sẽ khiến bọn nó khóc ròng..." Mẹ ơi!

Tên quần là áo lượt chưa kịp nói xong, người mặc áo sơ mi đã ngã bịch xuống.

Có bông hoa nở rộ trên trán, đôi mắt trừng như chuông đồng lớn.

Chết rồi, còn không kịp nhắm mắt.

Ôi trời, ai mà kinh khủng vậy, trúng ngay phát đầu luôn!

Đầu tiên là bọn họ đã bị sốc, sau đó phản ứng lại ngay, kêu lên: "Chạy mau!"

Không còn sự kiêu ngạo như trước, bọn họ chạy như những vận động viên cự ly một trăm mét, bỏ lại tên quần là áo lượt chạy thục mạng.

Họ nhanh, nhưng đạn còn nhanh hơn.

Không có gì ngạc nhiên, bọn họ đều liên tiếp ngã xuống, những người bị bắn trúng đầu ngay cả cơ hội kêu lên cũng không có.

Như một trò chơi của Thần chết, lưỡi liềm vô hình vung xuống, lập tức lấy đi sinh mệnh.

Tên quần là áo lượt sợ đến mức tay chân run rẩy, thậm chí còn không thể cầm được súng, rơi bịch xuống đất.

Nhìn thấy đầu của những tên tay sai lần lượt bị nổ tung, mặt cậu ta cắt không còn giọt máu co chân bỏ chạy.

Chưa chạy được mấy bước, đùi đột ngột đau đớn vô cùng, cơ thể ngã sấp xuống đất...

Không ngạc nhiên lắm, được Hoắc Dực Thâm nghiêm khắc dạy dỗ, Đậu Đậu cầm súng bắn chính xác từng viên.

Điều làm cho Khương Ninh ngạc nhiên là, mấy người khác đều bị bắn chết ngay, nhưng cô bé lại để lại duy nhất tên quần là áo lượt còn sống.

Cô bé cuối cùng cũng trưởng thành, có chính kiến riêng.

Khương Ninh không can thiệp, để cô bé tự giải quyết là được rồi.

Nhìn thấy tên quần là áo lượt đứng dậy từ mặt đất, kéo chân bị chảy máu muốn chạy trốn, Đậu Đậu không do dự bóp cò súng.

Đạn trúng vào đùi kia, cậu ta hét lên như lợn bị giết.

Lần này thực sự không thể đứng dậy được nữa, muốn chạy trốn thì chỉ có thể bò như sâu trên đất.

Hai người đứng dậy, từ từ đi về phía cậu ta.

Ánh nắng chiều đỏ như máu, kéo bóng người thật dài.

Tên quần là áo lượt cố gắng bò, nhưng phát hiện mình bị bóng tối bao phủ.

Cậu ta vặn vẹo trong đau đớn, chỉ thấy Khương Ninh và Đậu Đậu như từ trên trời xuống, một người ánh mắt lạnh như băng, một người thì dễ thương.

Hóa thân của Black Widow và thiên sứ xinh đẹp, không... bọn họ chính là ác quỷ.

Không còn hy vọng chạy trốn, tên quần là áo lượt dưới tình thế cấp bách liếc nhìn khẩu súng lục rơi trên mặt đất, cơ thể lăn lộn cố gắng đến lấy, rồi quay lại đánh đòn phủ đầu bắn chết bọn họ trước.

Tuy nhiên, chỉ thiếu một chút nữa.

Đầu ngón tay đã đến gần khẩu súng, nhưng tay lại bị đạp một cái.

Tay đứt ruột xót, cậu ta kêu lên đau đớn.

Đậu Đậu cúi xuống nhặt súng lên, nhìn cậu ta cười cười.

Súng trong tay cô bé nhẹ nhàng nhảy múa, chuyện này... đồng tử cậu ta khiếp sợ không ngừng trừng to, cậu ta đã gặp cao thủ chơi súng lợi hại nhất, nhưng so với cô bé thì vẫn còn quá kém cỏi.

Tên quần là áo lượt mới phản ứng lại, giả dối, tất cả mọi thứ của cô bé đều giả dối, gì mà đáng yêu dễ thương, đây chính là ác quỷ không mắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận