Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 615 -

Chương 615 -

Đối mặt với câu hỏi của ông cụ Dung, Khương Ninh đương nhiên sẽ không nói thật: "Tôi không biết nữa, nhưng nếu đã có dũng khí nhận nhiệm vụ này, tôi có thể tự mình nắm chắc."

Ông cụ Dung đồng ý: "Ngày mai là ngày hẹn giao tiền chuộc."

Đưa địa chỉ rồi, nhưng chắc chắn là không đơn giản như vậy, đến lúc đó tất nhiên sẽ có chuyện.

Lúc rời đi Khương Ninh sực nhớ ra: "Ông cụ Dung, phải cứu cậu ba, nhưng ông cũng đừng quên bắt con chuột."

Ông ta còn có hai đứa con trai, lỡ họ đến lần lượt thì sao?

Không nói ra cũng tốt, ông cụ Dung huyết áp cao, chờ đến lúc tên trẻ trâu kia được cứu về, sẽ ngay lập tức cắt đứt quan hệ ba con!

Rời khỏi nhà họ Dung, Khương Ninh dẫn theo bốn người quay về biệt thự, nói rằng muốn máy bay trực thăng và nhiên liệu.

Bốn người vô cùng kinh ngạc, muốn máy bay trực thăng làm gì? Tuy rằng rất ngầu, nhưng làm không nổi đâu!

Khương Ninh ăn ngay nói thật: "Lương thực và thịt thì dễ giải quyết rồi, nhưng không biết sau này còn xảy ra chuyện gì nữa, chúng ta phải nghĩ cho cả tương lai, một ngày nào đó nếu như lại có trận động đất lớn hơn, trên đất liền không có chỗ trốn, không chừng có thể bay trên máy bay trực thăng đấy."

Tầng lớp khác nhau, nhận thức cũng khác, Đinh Kỳ không có ý kiến: "Có máy bay cũng không sai, muốn đi đâu đều có thể đi được."

Chỉ cần giành được vụ này, có thể sống thật thoải mái một thời gian dài.

Đây là thu hoạch bất ngờ, Trương Siêu và Lục Vũ cũng không phản đối, nói đã lâu không kề vai chiến đấu với A Ninh và anh Thâm.

Ký ức ở tầng 18 sống lại, đáng tiếc lúc đó bọn họ quá non nớt, gặp phải nguy hiểm đều là A Ninh dẫn đầu, sau đó do anh Thâm bảo vệ, nghĩ lại thật là xấu hổ.

Hy vọng lần này, bọn họ có thể phát huy khả năng.

Hoắc Dực Thâm từng là đặc công, bàn về kế hoạch tác chiến thì không có ai lợi hại hơn anh.

Anh bác bỏ phương án của Đinh Kỳ.

Không thể coi thường những người kiếm sống trong tận thế bằng cách bắt cóc và tống tiền được.

Đinh Kỳ và Trịnh Vỹ Lệ giả bộ bị bắt, đầu tiên sẽ bị soát người, bị lấy hết tất cả vũ khí, dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thắng được súng, thậm chí còn có thể bị chuốc thuốc, bị những người đàn ông...

Có thể xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn.

Một khi phản kháng hoặc bị lộ thì sẽ khiến bọn họ cảnh giác, thậm chí có thể khó mà giữ được tính mạng.

Đinh Kỳ kiên trì: "Không đi vào thì không có cách nào điều tra rõ được tình hình bên trong."

Hoắc Dực Thâm hỏi: "Cho dù các cậu có đi vào, cũng không có vũ khí, không trao đổi thư từ liên lạc qua lại được, dù cho thăm dò được bố trí bên trong thì trước tiên cũng không có cách nào liên hệ với bên ngoài được, không thể cùng chia sẻ tin tức, tay không lại đột nhiên bị khống chế.

Nếu như bọn họ bắt các cậu, ngược lại còn uy hiếp người bên ngoài thì sao?"

Khương Ninh nói lại lời hứa hẹn với ông cụ Dung ra: "Nhà họ Dung sẽ đem vật tư đến chuộc người, đến lúc đó một nhóm người bọn họ chắc chắn sẽ đi ra ngoài."

Cứ điểm lớn như vậy, nghĩ cách bắt một tên lính canh gác tra hỏi, mới có thể hỏi rõ tình huống bên trong hang núi, sẽ kịp thời phong tỏa các lối ra vào khác.

Đinh Kỳ biết hai người lợi hại, không có ý kiến phản đối, hai bên chân thành hợp tác.

Cách thời điểm lúc ông cụ Dung giao tiền chuộc chưa đến hai mươi bốn tiếng đồng hồ, Khương Ninh đề nghị xuất phát sớm, tìm kiếm xung quanh hang núi một lần nữa.

Chắc chắn phải mang theo con chó, về phần Đậu Đậu... Chỉ có thể gửi ở nhà bên cạnh.

Nếu thật sự muốn bàn về thân thủ, Đậu Đậu không kém gì Trương Siêu và Lục Vũ, thế nhưng...

Dù trong lòng buồn bã, nhưng trên mặt Đậu Đậu vẫn phải nở nụ cười: "Anh trai chị dâu yên tâm, em chờ mọi người trở về."

Hoắc Dực Thâm xoa đầu cô bé: "Không cần phải lo lắng, bọn anh sẽ bình an trở về."

Gửi em gái ở lại xong, đoàn người lái xe xuất phát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận