Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 826 -

Chương 826 -

Cô chưa từng leo lên nóc nhà thế giới, nhưng đối với con người, ngọn núi này là tượng trưng cho tinh thần, là ngọn hải đăng trong bóng tối.

Chỉ cần nó sừng sững không ngã, lục địa sẽ có hy vọng.

Nhưng khiên thiên tai ập đến, xương sống bị đánh ngã, không thể đứng lên nổi nữa.

Dù tương lai có xấu đến mức nào, nhưng trong lòng Khương Ninh vẫn còn một ngọn đèn sáng, nhưng lúc này cũng đã bị dập tắt.

Cô nhìn về phía ngọn núi vừa bị nhấn chìm, trầm ngâm thật lâu.



Lênh đênh trên biển đã lâu, Đậu Đậu bắt đầu choáng váng, nhưng cố kìm chế không nói.

Cô bé nhìn thấy người sống, một người ôm bè trúc lênh đênh trên biển.

Cách quá xa, cô bé cũng không thấy rõ màu da, nhưng cảm giác dường như người kia rất yếu ớt, không biết có thể kiên trì được bao lâu.

So với người kia, cô bé đi theo anh trai và chị dâu thật sự hạnh phúc không biết bao nhiêu lần.

Mô-đun cứu sinh hơi lung lay, nhưng ít nhất có thể hoạt động tự do, không cần phải dầm mưa dãi nắng, ăn uống lại càng không cần phải lo lắng.

Cô bé không nói ra, dù sao mình cũng không cứu được người đó.

Đậu Đậu vuốt mặt, không nghĩ thêm nữa.

Đến tối, chờ khi Đậu Đậu ngủ say, Khương Ninh lại vào không gian nghỉ ngơi.

Thật ra những năm qua cô đã suy nghĩ rất nhiều, có nên nói thật cho Đậu Đậu biết hay không?

Mắc dù đã rất cẩn thận, mỗi lần lấy đồ đều có Hoắc Dực Thâm ở bên cạnh che chắn cho, nhưng Đậu Đậu đã lớn, hơn nữa còn vô cùng thông minh.

Đối mặt với những chuyện trong tối ngoài sáng thế này, Khương Ninh cũng thật sự không còn cách nào.

Sau này bọn họ sẽ vào không gian thường xuyên hơn, sẽ khó tìm lý do hơn, cô thậm chí còn nghi ngờ Đậu Đậu đã biết từ lâu, chỉ là không nói ra mà thôi.

Đừng thấy Đậu Đậu bình thường hiền lành, thật ra cô bé có rất nhiều suy nghĩ, ngay cả anh ruột cô bé cũng chưa chắc nói chuyện cùng, nói gì đến chị dâu.

Cô bé là kiểu giả heo ăn thịt hổ.

Tính cách này ở thời tận thế chính là ưu điểm, không những không bị lừa, mà thậm chí còn có thể lừa người khác.

Nhưng Khương Ninh cũng hơi lo lắng, bây giờ lợi ích của ba người giống nhau, không có bất kỳ mâu thuẫn nào, nhưng mấy năm sau khi cô bé kết hôn lập gia đình thì sao?

Giống như lúc đầu khi cô ở cùng Trương Siêu và Lục Vũ vậy, có thể nói là mặc cùng một cái quần với nhau từ nhỏ đến lớn, Trương Siêu thậm chí còn đỡ gạch thay cô.

Nhưng sau đó, vẫn phải ở bên cạnh bạn đời của mình.

Nhìn thì giống một nhóm, nhưng lợi ích khác nhau, trước tiên là vợ chồng, sau đó mới là tập thể.

Trương Siêu bây giờ, không còn là cậu bé đỡ gạch thay cô nữa, bởi vì anh ấy đã có vợ.

Cô cũng vậy, gặp khó khăn thì sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng không thể liều mạng bảo vệ bạn mình.

Khương Ninh không chắc chắn, vì vậy giao quyết định này cho Hoắc Dực Thâm.

Hoắc Dực Thâm cẩn thận suy nghĩ.

Những năm nay anh rất quan tâm đến việc giáo dục Đậu Đậu, Khương Ninh có tải mấy cuốn tiểu thuyết văn học, anh đều không cho cô bé xem.

Cô bé không biết không gian là gì.

Dù có biết những món đồ được lấy ra một cách phi logic, nhưng chưa chắc cô bé biết người cũng có thể ra vào tự do trong đó.

Nhưng mà, Đậu Đậu thật sự suy nghĩ rất nhiều, không loại trừ trường hợp cô bé đã biết đến không gian.

Là anh em ruột, nhưng không phải cái gì Đậu Đậu cũng sẽ nói với Hoắc Dực Thâm.

Mà Hoắc Dực Thâm cũng không biết, trong lòng cô bé thật sự đã giấu bao nhiêu chuyện.

“Khoan hẵng nói, nếu thật sự đến ngày không che giấu được nữa, cứ nói là không gian của anh.”

Ngày nào đó nếu thiên tai qua đi, nền văn minh được khôi phục, nếu Đậu Đậu thật sự có những ý định gì đó, có khi không gian đã biến mất rồi.

Làm đàn ông đã khó, làm đàn ông tốt lại càng khó hơn.

Không gian là của Khương Ninh, cô vì anh nên mới tìm đủ mọi cách chăm sóc cho Đậu Đậu, ai có thể chắc chắn mình sẽ không thay đổi chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận