Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 961 -

Chương 961 -

Cuộc sống mỗi ngày khi có thêm một con sói náo nhiệt hơn nhiều.

Bắc Cực rét lạnh, chó sói mới sinh chưa chắc đã thích nghi được, Khương Ninh sợ Bạch Tuyết không có kinh nghiệm chăm sóc nên cô tìm cách may một vài bộ đồ nhỏ, dù sao cô cũng không có việc gì.

Hoắc Dực Thâm cũng lu bu công việc, anh thực hiện kế hoạch huấn luyện chó sói.

Không ai phát hiện ra hình như Đậu Đậu càng ngày càng yên lặng.

Anh trai và chị dâu thân thiết nên nếu không có chuyện gì quan trọng thì cô bé sẽ hiếm khi tới làm phiền.

Trước kia còn có Cola chơi cùng, cô bé sẽ đắp quả cầu tuyết rồi chơi ném tuyết với nó.

Nhưng mà hiện giờ... Hình như Cola đã quên mất cô bé rồi, nó hết làm nũng với chị dâu xong thì lại vòng quanh Bạch Tuyết.

Lúc trời nắng ráo, hai đứa còn vui sướng đuổi bắt nhau giữa tuyết.

Cola không bao giờ... gọi cô bé đi ra ngoài chơi nữa.

Cô bé cũng thử gọi nó ra ngoài nhưng mà không ngờ nó lại lăn lộn trên đất cùng với Bạch Tuyết.

Mọi thứ thay đổi quá nhanh nên Đậu Đậu không biết phải làm thế nào.

Cô bé đột nhiên cảm thấy hình như bản thân là vật dư thừa.

Cô gái mới lớn đều đa sầu đa cảm như thế.

Trước kia, nếu cô bé không vui thì còn có thể ôm Cola để kể những bí mật của mình.

Nhưng hiện giờ cô bé không biết phải kể với ai nữa.

Vẫn là Khương Ninh làm xong mọi việc mới phát hiện: "Đậu Đậu, em sao vậy?"

"Chị dâu, em tới cái đó, đau."

"Tới cái đó sao không nói với chị?" Khương Ninh quan tâm: "Băng vệ sinh đủ dùng không?"

Cô vừa nói vừa lấy cây Ích Mẫu từ không gian ra pha cho cô bé uống.

Khương Ninh nghe cô bé nói đã hết băng vệ sinh nên lại lấy ra thêm mấy gói.

Sau khi tỉnh lại từ giấc ngủ trưa, Khương Ninh vô tình phát hiện ra Đậu Đậu ngồi thơ thẩn trên sô pha còn hai chú chó đang ngủ say bên cạnh bếp than.

Cô quay về phòng suy nghĩ lại những chuyện gần đây, sau đó nhắc nhở người bên cạnh: "Hình như Đậu Đậu đang không vui."

Hoắc Dực Thâm nghĩ một lúc: "Cola tìm được bạn nên thời gian chơi đùa với con bé cũng giảm bớt."

Ở tận thế rất dễ gặp phải các vấn đề về tinh thần, Khương Ninh đã quen với việc có người ở bên cạnh mình, nếu giờ bắt cô phải quay lại cuộc sống một thân một mình ở kiếp trước...

Nghĩ đã thấy không quen rồi.

Hai người mang tiếng là anh trai chị dâu nhưng thật sự chẳng khác gì cha mẹ.

Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm chú ý tới vấn đề này, thi thoảng theo bản năng tìm việc gì đó cho Đậu Đậu làm, lúc rảnh rỗi cũng trò chuyện với cô bé hoặc đánh bài chơi cờ gì đó.

Nhưng mà nói chung vẫn có ngăn cách, hai người âm thầm quan sát lúc rảnh vẫn thấy Đậu Đậu buồn bã ỉu xìu.

Khương Ninh cảm thấy chó con có vợ đã quên Đậu Đậu chỉ là mặt ngoài.

Bản chất là quá cô đơn.

Người một nhà sống chung, anh trai chị dâu yêu thương lẫn nhau, Cola quấn quýt vợ nó.

Đậu Đậu lại đang ở tuổi nhạy cảm, cái cảm giác cô đơn không thể hòa nhập được này...

Giống như cô lúc còn nhỏ nhìn đến các bạn học kéo tay nhau rất hoạt bát, rõ ràng mọi người đều như nhau nhưng lúc tan học các bạn đều có cha mẹ tới đón.

Chỉ có một mình cô là không có.

Khương Ninh đặt mình vào hoàn cảnh của cô bé rồi tự hỏi là có thế hiểu được.

Cô chọn mấy quyển sách tâm lý, hy vọng chúng có thể giúp Đậu Đậu.

Chỉ cần thời tiết tốt, Hoắc Dực Thâm sẽ gọi Đậu Đậu đi tuần tra ở xung quanh, chó con cũng vui vẻ đi theo.

Bụng của Bạch Tuyết càng lúc càng lớn, dự sinh khoảng sau nửa tháng nữa.

Nó bắt đầu trở nên yên lặng cũng ít khi đi ra ngoài tuyết chơi, nó quấn lấy Khương Ninh hầu như mọi lúc.

Đi theo cô không chỉ có thịt để ăn mà còn có thể giấu rất nhiều thịt.

Khương Ninh ngồi xổm bên cạnh bếp than nhẹ nhàng vuốt ve bụng của nó, cảm nhận chuyển động của thai nhi.

Đột nhiên Bạch Tuyết đứng bật dậy, vẻ mặt của nó cực kỳ cảnh giác.

Ngoại trừ mấy ngày mới vừa vào nhà thì chưa bao giờ nó có cảm xúc như vậy.

Khương Ninh nhanh chóng phản ứng lại, cô lấy súng ra rồi dặn nó: "Bạch Tuyết, em ngoan ngoãn đợi trong phòng nhé, chị đi ra xem thử."

Bạn cần đăng nhập để bình luận