Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 486 -

Chương 486 -

Khương Ninh ra dấu OK, nếu ngày nào đó thật sự muốn đi biển phiêu lưu, dùng thuyền cao su và thuyền tấn công rất dễ bị hỏng, dùng thuyền gỗ vững chắc hơn.

Mặc dù còn có du thuyền, nhưng làm gì có ai ngại mình có nhiều đồ chứ?

Nói chuyện với chú Đồ một hồi, biết ông ấy còn biết làm chậu gỗ thùng gỗ, Khương Ninh quyết định đặt bảy tám cái.

Làm thợ mộc rất tốn sức, chú Đồ muốn một trăm năm mươi cân khoai lang đỏ làm thù lao.

Khương Ninh giả bộ do dự một chút, sau đó đồng ý.

Hai ngày sau, cô lái xe tải trở về, lấy gỗ cần dùng đến trước cửa tòa nhà số ba: “Bạn cháu cũng muốn thuyền gỗ, có cả thùng và chậu nữa.”

Càng về sau này, rất nhiều sản phẩm công nghệ cao không thể được làm ra nữa, chỉ có thể dùng những món đồ cũ bù vào.

C1o thể kiếm được ba trăm cân khoai lang đỏ, chú Đồ mừng như điên, cười không khép được miệng, cũng không quên kêu con trai xuống giúp.

Chia thành hai lần giao hàng, nhóm hàng đầu tiên là nửa tháng sau, nhóm hàng thứ hai là trong một tháng.

Không thể không thừa nhận, thuyền gỗ không những được mài bóng loáng, ngay cả mái chèo cũng được chà bằng dầu lửa.

Khương Ninh cất vào trong không gian để kiểm tra, đúng là không bị ngấm nước.

Vì vậy, cô lại tìm đến chú Đồ: “Bạn của cháu bán cái thuyền gỗ rồi, muốn đặt chỗ chú thêm sáu chiếc nữa. Chất lượng nhất định phải được đảm bảo, nói không chừng sau này còn có thể làm ăn được.”

Nhận được vụ làm ăn khiến chú Đồ mừng như điên, trữ lương thực lại có thể tiến gần đến việc mua nhà mới thêm một bước.

Lúc này trời đã hoàn toàn tối đen, sau khi điều chỉnh nhịp sống, người của Áo Viên đã tạo thành thói quen, nhóm tuần tra chia làm hai ca, nhiệm vụ chủ yếu là canh chừng mấy cây trồng.

Mấy thảo dược được trồng trong vườn hoa cũng phát triển rất tốt, như cây cỏ mặt gấu này vốn là loại thực vật phát triển rất nhanh.

Khương Ninh đã trồng nhiều loại cây, trồng hết mười mấy mét vuông, qua một thời gian nữa thì có thể thu hoạch rồi phơi khô.

Cỏ râu rồng phát triển chậm hơn, nhưng cũng đã đâm chồi rồi, trong đất cng4 đã xuất hiện mấy cái mầm.

Khương Ninh chụp hình cẩn thận bọn chúng, ghi chép từng bước phát triển, còn đối chiếu hình ảnh với trong sách y.

Ừ, càng ngày càng giống rồi.

Nhưng mà, vẫn có sự khác biệt.

Hoắc Dực Thâm chắc chắn: “Là nó, không sai được.”

Được rồi, anh nói phải thì phải, dù sao từ trước đến giờ người này luôn chững chạc, không phải người hay chém gió.

Nếu đã giải quyết được một chuyện, vậy những chuyện khác thì sao đây?

Khương Ninh hỏi: “Lúc đó các anh tìm thuốc ở đâu vậy?”

“Núi Đông Tiều.”

Núi Đông Tiều không chỉ là một trong bốn ngọn núi nổi tiếng, đồng thời còn nổi tiếng với bảy động tiên trong đạo giáo, cao dốc so với mặt nước biển, đỉnh núi hằng năm luôn có mây mù lượn quanh, là một huyện của thành phố Huệ.

Khương Ninh kinh ngạc: “Mấy trăm kilomet, sao các anh biết mà tìm tới đó?”

“Khói mù khiến hoàn cảnh xung quanh thê thảm hơn, giáo sư trèo đèo lội suối tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng chỉ có thể thử vận may ở núi Đông Tiều.”

Không ngờ, thật sự có thể tìm được.

Bây giờ là ngày vô cực, bắt đầu lên đường cũng khá an toàn, Khương Ninh có hơi động lòng: “Hay là, chúng ta đi một chuyến nhé?”

Ngay cả anh cũng có thể bị nhiễm, nói gì đến cô và Đậu Đậu.

Khương Ninh không muốn ho ra cả phổi luôn đâu.

Hoắc Dực Thâm hơi im lặng: “Anh đi một chuyến, em và Đậu Đậu ở lại.

“Tại sao?”

“Mặc dù động đất không khiến núi Đông Tiều bị sụp, nhưng thế núi vô cùng nguy hiểm, sơ ý một chút sẽ sụp đổ hoặc có đá lăn xuống.”

Đời trước, tiểu đội hộ tống trong quá trình tìm thuốc đã hy sinh mất ba thành viên.

Hoắc Dực Thâm không muốn để Khương Ninh trải qua những chuyện này.

“Chính vì nguy hiểm, em mới muốn đi cùng anh, nếu không tránh kịp thì có thể vào không gian.”

Đời trước anh may mắn, không có nghĩa là đời này cũng vậy.

Nhưng mà, Hoắc Dực Thâm vẫn không đồng ý.

Khương Ninh khẽ đảo mắt, lấy lùi làm tiến nói: “Hay chúng ta cứ đến núi Cẩm Thạch xem thử, nếu không tìm được thì tính tiếp.

Núi Cẩm Thạch cũng là một trong bốn ngọn núi nổi tiếng, là ngọn núi lửa không hoạt động tỉ tỉ tỉ năm rồi, cho dù là độ cao so với mặt nước biển hay là địa thế thì đều không hiểm trở bằng núi Đông Tiều, đặc biệt kiểu đất có thể trồng được rất nhiều loại thực vật.

Quan trọng là ngọn núi này ở thành phố Phượng, cách thành phố chừng tám mươi kilomet.

Hoắc Dực Thâm không muốn đả kích cô: “Lần trước anh tìm rồi, không có.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận