Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 726 -

Chương 726 -

Mưa rơi triền miên, khắp nơi đều là bùn đất, nhưng mực nước đã giảm xuống rất nhiều, lộ ra rất nhiều hố đất.

Thuyền khó qua, người khó đi, chưa nói đến hiệu suất bị giảm xuống, thậm chí còn nguy hiểm hơn, nếu không cẩn thận có thể sẽ giẫm vào trong hố sâu.

Trong khu tái định cư đều là người thất lạc người thân, bọn họ rối rít vây quanh nhân viên công tác, sau đó lại không chịu nổi mà ngồi dưới đất kêu khóc.

Nước đục ngầu rất nguy hiểm, nếu bị đồ sắt bị rỉ sét đâm trúng, rất dễ bị nhiễm bệnh uốn ván.

Đời trước Hoắc Dực Thâm cũng bị như vậy.

Khương Ninh mặc áo mưa, cò mang giày đi mưa cao cổ, thấy nhân viên cứu viện trở về, cô nhân cơ hội hỏi vài câu: “Anh gì ơi, mấy ngày nay mọi người đến đâu vậy?”

Nhân viên cứu viện nói đại khái phương hướng: “Em gái này, ở bên ngoài nguy hiểm lắm, tôi đề nghị cô nên ở lại chờ, đừng cố gắng ra ngoài tìm người, cuối cùng chúng tôi lại phải cứu cô.”

Chuyện như thế này mỗi ngày đều xảy ra, rất nhiều người không nghe mà ra ngoài tìm, cuối cùng… Khiến bọn họ chạy thục mạng.

Khương Ninh chối: “Tôi không đi, tôi chỉ hỏi thăm một chút thôi.”

Chờ khi bọn họ đi rồi, cô lập tức rời đi.

Khương Ninh tìm một nơi không người, cầm điện thoại kiểm tra bản đồ gần đó, đánh dấu những nơi mà nhân viên cứu viện từng lục soát rồi, bắt đầu kiểm tra tiếp.

Cô dựa vào địa hình, phân tích phương hướng bão cát, và nơi Hoắc Dực Thâm có thể bị thổi đi, muốn đi thử vận may của mình.

Xung quanh đều là bùn lầy, vô cùng trơn trượt, chỉ cần không để ý sẽ có thể bị ngã.

Đi một bước là giẫm phải hố cạn, bước tiếp theo lại là ao nước sâu, suýt chút nữa đã té vào bên trong.

Hoàn cảnh trở nên vô cùng ác liệt, toàn bộ mặt đất đều bị hư hại.

Khương Ninh dùng gậy leo núi để thử độ sâu, tiến về phía trước với tốc độ như rùa bò…

Sau khi chính phủ đã tiến hành cứu viện được vài ngày, người sống bị kẹt ở bên ngoài càng ngày càng ít, cô đã đi ra ngoài được hơn hai tiếng rồi, trừ nước chảy và thây trôi thì không còn gì khác nữa.

Đến trưa, phía trước cũng có nhóm đi bộ về trước, lúc thấy Khương Ninh thì rất mừng rỡ, hỏi thăm phương hướng của khu trại tái định cư.

Nhóm người này trốn cùng với nhau lúc bão cát đến, bởi vì không bị mất hành lý nên cũng không đến nỗi nào.

Bọn họ không chờ được cứu vện, thấy nước đã rút nên muốn tự tìm đến, họ muốn ở lại khu tái định cư nhận tiếp tế rồi lại xuất phát tiếp.

Khương Ninh nói cho bọn họ phương hướng khu tái định cư, sau đó tả tướng mạo của Hoắc Dực Thâm: “Mọi người có từng gặp không?”

Mọi người lắc đầu: “Không có.”

Khương Ninh không cam lòng hỏi: “Vậy có từng gặp một con chó chăn cừu không?”

Chó chăn cừu? Mọi người lục lại trí nhớ mơ hồ của mình, suy nghĩ rất lâu mới nhớ đại khái dáng vẻ của chó chăn cừu như thế nào.

Tận thế đã trôi qua bao nhiêu năm rồi, đừng nói là chó còn sống, ngay cả lông chó bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy.

Khương Ninh cảm thấy vô cùng thất vọng, nhưng cũng không từ bỏ.

Sau lưng truyền đến tiếng động cơ ầm ầm, một chiếc thuyền tấn công từ xa chạy đến, đột nhiên một nhóm người xông, sau đó quẹo gấp rất nhanh, nước và bùn đất bắn về phía bọn họ.

Mọi người tức giận, không nhịn được mắng lên.

Trên thuyền tấn công có hai người, nhìn bộ dáng có vẻ như chưa tới hai mươi tuổi, một người trong số đó còn mặc đồ rằn ri và áo phao.

Thấy bọn họ dám chửi mình, người kia rút súng ra từ bên hông bắn mấy phát, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, thậm chí có vài người bị dọa sợ ngồi xuống ôm đầu.

Người kia cười như điên: “Ha ha, nhìn dáng vẻ sợ hãi của bọn họ kìa!”

Không phải súng thật, chỉ là đạn cao su, nhưng bắn vào người khác cũng sẽ rất đau.

Tận thế đã chín năm, nhìn trang phục mà cậu ta mặc, bộ dạng còn phách lối thiếu não, không phải con cháu của chính phủ thì còn có thể là ai?

Không chọc đến mình, Khương Ninh cũng không quan tâm đến, tiếp tục tiến về phía trước.

Không lâu sau, thuyền tấn công lại chạy đến.

Chiếc thuyền kia cách mấy chục mét thì dừng lại, thiếu niên xoay người quan sát Khương Ninh, giọng nói ngả ngớn: “Chị gì ơi, trông chị được đấy.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận