Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1254 -

Chương 1254 -

Lúc này Khương Ninh có chút do dự.

Cô sợ mình sẽ hối hận vì đã không cố gắng hết sức để cứu mọi người.

Ít nhất cũng phải đánh cuộc một lần.

Cô nhìn Hoắc Dực Thâm một cái, hai người không hề do dự cắt dây thừng trên người rồi nhanh chóng bơi về phía thùng lưu trữ.

Cùng lúc đó, con quái vật phát hiện ra bóng của hai người, nó lao tới nhanh như tia chớp.

Con người và quái vật bị ngăn cách bởi thùng lưu trữ.

Con quái vật biển đâm mạnh vào thùng!

Ngay khi nó chạm vào thùng lưu trữ, Khương Ninh đã thu cả nó và thùng lưu trữ vào trong không gian.

Lúc nó và thùng lưu trữ vừa vào không gian, Khương Ninh nhanh chóng dùng ý thức nhốt con quái vật lại và nhét nó vào thùng lưu trữ trống trong vườn đất đen.

Nhét thành công.

Đầu của Khương Ninh đau như búa bổ, cô cảm giác suýt vỡ mạch máu.

Con quái vật biển quá lớn nên tiêu hao toàn bộ tinh thần lực của cô.

Hoắc Dực Thâm vừa mới bế Khương Ninh lên đã nghe thấy một tiếng động lớn phát ra từ trong vườn đất đen.

Giỏi thật, thùng lưu trữ cứ bay lên rồi rơi xuống dưới những cú ném của quái vật biển, bên trong thùng truyền ra những âm thanh va chạm lớn.

May mà thùng lưu trữ rỗng cách xa những vật tư quan trọng khác nếu không thì không bị nó phá hư hết mới lạ đó.

Thể tích của con quái vật biển rất lớn dù cuộn tròn cũng đã chiếm hơn một nửa thể tích của thùng lưu trữ, bên trong thiếu oxy, cơ thể lại không duỗi ra được.

Chỉ tiếc ruộng cây thuốc bị thùng lưu trữ đè bẹp.

Khương Ninh đổ mồ hôi ròng ròng, cô uống chất lỏng có thể nhanh chóng bổ sung năng lượng rồi mặc kệ con quái vật biển bị nhốt trong thùng lưu trữ.

Hoắc Dực Thâm trầm ngâm suy nghĩ gì đó rồi tìm quần áo chống phóng xạ cho cô mặc.

Anh cầm thiết bị theo dõi đến gần thùng lưu trữ đang rung chuyển thì thật sự phát hiện phóng xạ.

Tuy nhiên, mức độ khá nhẹ và không tiếp xúc lâu dài sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể.

Có lẽ quái vật biển đã tiếp xúc với nguồn phóng xạ và bị đột biến nhưng nó đã thoát ra rất nhiều năm.

Khương Ninh nghỉ ngơi nửa tiếng, thể lực khôi phục khoảng một nửa.

Trong thùng lưu trữ hoàn toàn không có động tĩnh gì, không biết con quái vật biển đã chết hay chưa nhưng hai người cũng không vội vàng mở thùng ra.

Khương Ninh sợ các thành viên trong đội lo lắng nên muốn đi ra ngoài.

Hoắc Dực Thâm ngăn cô lại: "Thể lực của em có thể theo kịp không? Nghỉ thêm chút nữa đi."

"Em không sao."

Nhờ có mấy năm nay lang thang khắp nơi, thu thập thùng lưu trữ hoặc lặn xuống biển sâu nên tinh thần lực của cô tăng lên nhiều, nếu không hôm nay cô thật sự không thể đối phó được với quái vật biển.

Hai người vừa đi ra ngoài thì thùng lưu trữ chứa quái vật biển đột biến đã bị không gian quăng ra.

Ặc, Khương Ninh đúng là không biết nói sao về cái không gian quen thuộc này, đúng là không có chút tình cảm nào.

Đúng là loài bị đột biến do bức xạ hạt nhân mà, dù bị thiếu không khí nửa tiếng vẫn không chết.

Khương Ninh không còn cách nào khác nên đành phải thu thùng lưu trữ cần lấy vào không gian trước, cô đang định kéo quái vật biển vào thì phát hiện mấy người Hoàng Mậu đi xuống.

Mọi người thấy cả hai mãi vẫn không lên nên phải kéo dây, lúc này bọn họ mới phát hiện dây đã bị cắt.

Không xong, xảy ra chuyện gì rồi!

Bọn họ lập tức lao xuống cứu người không chút do dự.

Phát hiện ra hai bóng người thì bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm rồi ra hiệu: Chuyện gì vậy?

Hoắc Dực Thâm ra hiệu trả lời: Có trục trặc, nửa tiếng nữa mới có thể quay lại. Yêu cầu bọn họ mau rời đi.

Thiết bị lặn của Hoàng Mậu và những người khác kém hơn nên bọn họ không thể ở dưới nước quá lâu.

Mọi người trao đổi xong mới quay trở lại mặt biển.

Khương Ninh thu chiếc thùng lưu trữ có quái vật biển vào không gian, cô cũng lên giường nghỉ ngơi nửa tiếng.

Đợi cô tỉnh dậy thì cuối cùng con quái vật biển cũng đã chết, không còn bị không gian ném ra nữa.

Hoắc Dực Thâm kéo Khương Ninh bơi lên trên, cuối cùng hai người cũng nổi lên khỏi mặt nước.

Khương Ninh lấy thuyền chở hàng ra.

Các thành viên trong đội nhìn thấy hai người đi tới, trái tim căng thẳng của bọn họ cuối cùng cũng được thả lỏng, mọi người vội vàng kéo hai người lên.

Hứa Khai Thái hỏi: "Dưới biển xảy ra chuyện gì vậy thuyền trưởng Hoắc?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận