Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 515 -

Chương 515 -

Khương Ninh cùng Hoắc Dực Thâm không có bạn bè, đã tự ăn cơm ở nhà từ sớm.

Gan ngỗng ngâm sữa, sách bò wagyu, trứng cá muối được bọc trong chân giò hun khói Iberian, còn có Lafite 82 năm.

Chó con cũng có một phần, liếm đĩa cực kỳ sạch sẽ.

Cúi đầu thì không nhưng ngẩng đầu lên là thấy hàng xóm ngay, Khương Ninh không tìm được lý do để từ chối, đành phải đồng ý: “Được thôi, nhưng đừng chê bọn tôi bủn xỉn là được.”

“Tới là được, không cần mang theo đồ.” Biết con trai thích chơi cùng Đậu Đậu, Tần Xuyên cố ý dặn dò: “Nhớ đưa Đậu Đậu và Cola đi cùng.”

Hai cha con sống trong một biệt thự trống rỗng cô đơn, tên xấu xí cùng những người khác không có việc gì liền đến đây, thường xuyên tụ tập với nhau để ăn cơm hoặc đánh bài.

Cuộc sống thoải mái không phải là giả, nhưng rất nhàm chán.

Trừ lúc kéo rèm lên Hoắc Dực Thâm khá nhiệt tình, phần lớn thời gian còn lại đều ít nói, chỉ có làm việc, đọc sách, luyện tập, ăn cơm, ngủ.

Hầu như đều là Khương Ninh tìm đề tài nói chuyện.

Lúc Khương Ninh đang nằm trên giường liền dùng tay chọc ngứa anh: “Ngày mai Tần Xuyên sẽ tổ chức tiệc nhập hội, nên tặng quà gì đây?”

Hoắc Dực Thâm không quá hiểu về đạo lý đối nhân xử thế, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Một chai rượu và một điếu thuốc?”

Tần Xuyên không thiếu vật tư, tiệc nhập hội cũng sẽ không được tổ chức quá đơn giản, ba người một chó cũng không kén ăn, đặc biệt là chó con thích ăn cơm khô.

Khương Ninh cảm thấy không có vấn đề gì: “Được.”

Sáng sớm hôm sau, bên kia bức tường rất náo nhiệt.

Hơn mười mấy anh em dưới trướng nhà lái buôn dìu già dắt trẻ đến đây, ngoài sân tràn ngập tiếng cười đùa, những người đàn bà cười đùa với nhau, những đứa trẻ tụ tập ồn ào.

Khương Ninh không giỏi tham gia cuộc vui, đặc biệt là với những người không thân thiết.

May mắn thay, thuỷ tinh cách âm, nhanh chóng đóng cửa lại.

Hơn mười một giờ sáng, có giọng nói vang lên từ bộ đàm: “Người anh em Hoắc, mang em trai em gái cùng đến ăn cơm đi.”

Một lúc sau, Tần Mục gõ cửa bên dưới, đi theo sau là vài đứa trẻ, tất cả đều đến đón Đậu Đậu và chó con.

Khương Ninh xách quà theo, cả nhà đi đến nhà đối diện ăn cơm.

Vừa ra tới cửa, Tần Mục liền chào hỏi: "Anh trai chị gái, em đến tìm em gái Đậu Đậu đi chơi."

Cậu bé vẫn còn cầm kẹo trong tay, đưa ngay cho Đậu Đậu.

Đậu Đậu không nhận lấy, mà theo bản năng nhìn về phía anh trai mình.

Hoắc Dực Thâm truyền đạt mệnh lệnh: “Cảm ơn anh trai Tiểu Mục.”

Đậu Đậu nhận lấy viên kẹo rồi nói lời cảm ơn, nhưng cũng không ăn liền mà cất vào túi.

Tần Mục kéo Đậu Đậu chạy về nhà: “Nhà anh có xích đu, cho em ngồi đó.”

So với hai đứa trẻ này, những đứa trẻ khác có khuôn mặt khá gầy gò, quần áo cùng giày dép cũ kĩ, nhưng chúng vẫn tốt hơn hầu hết những đứa trẻ ở tầng lớp dưới cùng, chỉ là không hợp với khu biệt thự mà thôi.

Ngay khi vừa bước vào cửa, liền thấy tên xấu xí đang ở sân trước, bị một người phụ nữ cao gầy mặc váy đỏ nhéo lỗ tai: “Xem lời tôi nói như gió thổi ngang tai?”

Tên xấu xí đau đớn, chỉ dám thấp giọng cầu xin: “Ai da ai da, vợ à em nhẹ chút, hôm nay là tiệc nhập hội của đại ca, em cho anh chút mặt mũi đi.”

Một người thấp gầy xấu xí, người kia cao gầy xinh đẹp, quá bắt mắt.

Khương Ninh cuối cùng cũng biết, vì sao tên xấu xí lại tình nguyện bị lừa cắt thận cũng phải mua nhà, đổi lại hắn ta có thể cưới được một cô vợ xinh đẹp như vậy, bị lừa cắt thận thì có là gì.

Haizz, biết nói sao đây? Phiên bản khỉ của Võ Đại Lang.

Thấy rõ người đến, người phụ nữ hơi bất ngờ, vội vàng giấu bàn tay tà ác vừa đánh chồng tơi bời đi.

Tên xấu xí xoa xoa lỗ tai, thấy Khương Ninh liền vô thức mỉm cười: “Chị, chị tới rồi, lại đây, giới thiệu một chút, đây là vợ tôi, Mỹ Lệ.”

Khương Ninh mỉm cười chào hỏi: “Chị Mỹ Lệ.”

Đúng thật như suy đoán trước đó, đã đến tận thế còn xem vợ như bảo bối, không đánh không mắng cũng không cãi lại, bế trên tay còn sợ bị ngã, ngậm trong miệng cũng sợ tan, ngoại trừ tên xấu xí cũng không còn ai như vậy.

Vương Mỹ Lệ ngạc nhiên: “Mấy ngày trước tôi có nhìn thấy mọi người, ở tầng ba nhà chúng tôi.”

Thì ra đây là chị gái trong truyền thuyết khỉ chết, còn tưởng rằng đó là một bà già ba mươi bốn mươi tuổi, không ngờ được lại là bộ dáng mới hai mươi tuổi đầu.

Trẻ trung, xinh đẹp, làn da trắng nõn hồng hào, các đường nét trên khuôn mặt tinh xảo thanh tú, cực kỳ chói lọi và tỏa sáng trong tận thế, khiến cô từ trước đến nay luôn tự tin cũng phải xấu hổ.

Khương Ninh gật đầu: “Đúng vậy, thật là trùng hợp.”

Sau khi trò chuyện vài câu, Khương Ninh cùng Hoắc Dực Thâm bước vào phòng khách.

Làm hàng xóm lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên hai người đến đây, khi nhìn thấy cách bố trí và bố cục của phòng, không nhịn được lại một lần nữa cảm thán trước khả năng sao chép của hắn ta, lại học theo cô lắp một cánh cửa ở cầu thang.

Tất cả những người đến đều là thuộc hạ của Tần Xuyên, một số tụ tập chơi bài, một số tụ tập ăn đậu phộng thổi nước, những người phụ nữ không ngừng bận rộn, dọn chén đũa lên bàn, nấu ăn trong bếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận