Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 102 -

Chương 102 -

Hoắc Dực Thâm ngồi trên ghế đẩu: "Bắt đầu đi."

Đây là lần đầu tiên Khương Ninh chạm vào cơ thể của đàn ông, hơn nữa còn sờ kỹ càng như vậy.

Ngón tay cô di chuyển dọc theo gáy anh: "Ở đây à?"

Vẫn chưa đúng, Hoắc Dực Thâm cầm tay cô kéo sang bên cạnh một chút: "Đây này."

Đường quai hàm của anh sắc nét, rất dễ tách ra, hai tay đồng thời dùng sức.

Khương Ninh là sinh viên y, đã được học về cấu tạo cơ thể người, sau khi loại bỏ chướng ngại tâm lý, cô tập vặn cổ Hoắc Dực Thâm trong nửa tiếng đồng hồ.

Đậu Đậu đã làm xong bài tập mở cửa phòng ra, Cola cũng nhảy ra.

Thấy con sen vặn cổ huấn luyện viên chơi, nó lập tức muốn chơi đùa: "Gâu!"

Nhào lên, dùng sức đẩy Hoắc Dực Thâm ra.

Sen ơi, mau lên, đến vặn cổ em đi.

"Cổ chó cũng vặn được sao?"

"Được."

Chó con liên tục quấy rối, hai người không thể tiếp tục dạy và học nữa, Hoắc Dực Thâm ngồi xổm xuống sờ cổ chó.

Ý thức đề phòng nguy hiểm của Cola rất mạnh, cảm giác được anh không có ý tốt, nó vô thức nhe răng há miệng.

Sắc mặt Hoắc Dực Thâm nghiêm nghị ra lệnh: "Nghiêm."

Cola không còn muốn chơi đùa nữa, nghiêm túc vào vị trí theo lệnh.

Thế nhưng cơ thể lại không chịu nghe lời.

Đến lúc Khương Ninh sờ nó, cơ thể nó mềm nhũn như nước, lưỡi thè ra ngoài, liên tục rúc vào người cô.

Đến đây đi, sen ơi mau đến đây!

Con chó không đứng đắn này, Khương Ninh đưa nó đến phòng 1803 để tách ra.

Chó rất quan trọng nhưng cô cũng phải giành giật từng giây từng phút để mạnh lên.

Bây giờ là tận thế, bất kể là người trong khu nhà hay người sống sót bên ngoài, vô số người đang sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, bản chất con người đều đang dần bị bào mòn.

Nếu muốn sống sót, cô phải mạnh hơn bọn họ.

Lớp học tiếp tục, Khương Ninh nhanh chóng học được các tư thế bẻ cổ khác nhau.

Khả năng tiếp thu của cô rất cao, học một suy ra ba.

Đón chó con từ phòng 1803 về, Khương Ninh ăn một bữa mì xào đơn giản rồi ngồi trên sô pha nghiêm túc nghiên cứu sơ đồ cấu trúc xương người.

Đánh vào khớp xương nào thì một đòn mất mạng?

Đánh vào huyệt vị nào trên cơ thể sẽ khiến cơ thể bủn rủn, mất sức trong thời gian ngắn?

Những thứ này đều là tuyệt chiêu một đòn mất mạng!

"Gâu!"

Khương Ninh hoàn hồn, lúc này mới nhận ra chó con cáu kỉnh, không chịu ăn thức ăn cho chó không nói, còn đưa mông về phía cô.

"Ôi chao, ai chọc Cola nhà ta tức giận thế?"

Vội vàng bỏ sách xuống, ôm chó con lên dỗ dành: "Cola nhà ta đáng yêu nhất."

Hừ, kiêu ngạo quay đầu đi, không thèm để ý tới cô.

Xoa đầu chó một hồi lâu, lại lấy đùi gà om ra dỗ, bấy giờ chó con mới tha thứ cho cô, đưa cổ ra.

Vặn tiếp đi.

Khương Ninh giờ mới hiểu được, hóa ra nó tức giận vì chuyện này.

Đúng là con chó thích ghen tị.

"Cola, bất kể tao gặp được ai hay ở cùng với ai, mày vĩnh viễn là người quan trọng nhất trong lòng tao."

Chó con không có cảm giác an toàn chính là như vậy, Khương Ninh kéo nó vào lòng: "Sau này việc sinh tồn sẽ càng ngày càng khó khăn, tầng 18 cũng không phải nơi trú ẩn tốt, tao biết mày muốn trở nên mạnh mẽ để bảo vệ tao, nhưng mà tao cũng muốn trở nên mạnh mẽ để bảo vệ mày, hai chúng ta cùng trở nên mạnh mẽ, vĩnh viễn bảo vệ lẫn nhau có được không?"

Cola nghiêng đầu, cái hiểu cái không.

Chớp chớp mắt, đặt chân lên tay cô.

Đúng là một chú chó ấm áp, xứng đáng được thưởng một cây xúc xích.

Buổi chiều, Hoắc Dực Thâm huấn luyện Cola bốn tiếng, lặp đi lặp lại đủ mọi hoạt động cắn, nhảy, cào, chạy lên cầu thang 80 lần.

Lúc buổi huấn luyện kết thúc, nó nằm trong ổ chó mệt đến thè lưỡi.

Sau khi nghiên cứu về khớp xương và huyệt vị trên người, lại theo Hoắc Dực Thâm học kỹ thuật trinh sát thâm nhập, cô quả thực đã lợi hại hơn nhiều.

Hoắc Dực Thâm vô cùng ngạc nhiên, chưa từng thấy ai có khả năng tiếp thu tốt như vậy.

Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, cô đã thành thạo toàn bộ, thậm chí còn đột ngột sử dụng trong lúc đấu tập khiến anh không thể phân tâm.

Hoắc Dực Thâm không hề giấu giếm, chẳng những dạy cô kỹ thuật trinh sát thâm nhập mà còn dạy cả kỹ thuật vật lộn, cận chiến...

Nhất là lúc cận chiến, hai người đánh nhau trên thảm chống trượt trong phòng, nhất thời quấn thành bánh quai chèo khó phân thắng bại.

Đây là đối chiến, cả hai đều là người háo thắng, khí thế bừng bừng như muốn tiêu diệt đối phương.

Cola ở bên cạnh nghiêm túc quan sát, chỉ cần Khương Ninh rơi xuống vào thế yếu, nó sẽ nhào lên cản trở anh.

Đậu Đậu gấp đến độ muốn khóc: "Anh, chị, đừng đánh nữa."

Cô bé thích anh trai, cũng thích chị gái, rốt cuộc nên giúp đỡ ai đây?

Cuối cùng, Đậu Đậu giữ chặt Cola không buông.

"Gâu!"

Buông nó ra!

Nhìn thấy con sen bị Hoắc Dực Thâm đè xuống dưới đất, Cola nhe răng trợn mắt, vẻ mặt cực kỳ hung dữ.

Buông ra, nó muốn cắn chết anh!

Đậu Đậu không thể giữ nổi, Cola lập tức lao lên...

Bạn cần đăng nhập để bình luận