Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1286 - Ngoại truyện 5.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Chương 1286 - Ngoại truyện 5.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Thành phố Phượng có nhiều trẻ em mới sinh nhưng người già thì nhiều hơn, những năm này không ngừng thu hút máu ngoại lai, bao gồm cả người nước ngoài, đặc biệt là phụ nữ lớn tuổi sẽ khá dễ nhập tịch.

Viện điều dưỡng và viện dưỡng lão đều đã được xây dựng.

Những người có đóng góp lớn cho thành phố, chính phủ sẽ sắp xếp vào viện điều dưỡng, người dân bình thường có thể lập nhóm dưỡng lão hoặc vào viện dưỡng lão.

Tằm đến chết mới nhả hết tơ, nến cháy thành tro mới cạn nước mắt.

Ông Hà đã đào tạo được nhiều nhân tài nhưng sức khỏe đã không còn chống đỡ được, mặc dù hai năm trước đã vào viện điều dưỡng nhưng tinh thần vẫn ngày càng sa sút.

Chị dâu thường xuyên đến thăm, đảm bảo ông được chăm sóc và điều trị tốt nhất.

Bác Lăng mấy năm trước vẫn còn khỏe, năm nay sức khỏe cũng không được rồi.

Ông có nhiều học trò, như anh trai và Trương Siêu, cách ba bữa lại đến thăm một lần.

Mười mấy năm mưa gió, mặc dù họ không có con nhưng mọi người đã sớm trở thành một gia đình.

Bóng tối lùi xa, ánh sáng thường trực.

Con cái của các anh các chị đùa nghịch khắp nơi, dần dần làm tan chảy lớp phòng vệ trong lòng Đậu Đậu.

Đặc biệt là anh trai tìm cô nói chuyện: "Đậu Đậu, năm nay em 28 tuổi rồi, đừng chỉ lo làm việc, nếu có người mình thích, đối phương đáng tin cậy thì có thể cân nhắc."

Cô không phải là người không có chính kiến nhưng được anh chị nuôi lớn, ý kiến của họ chưa bao giờ sai.

Mặc dù không cảm thấy cuộc sống hiện tại có gì không tốt nhưng cuộc sống của anh chị cũng rất tốt đẹp.

Cô bắt đầu tự hỏi mình, có nên kết thúc cuộc sống không thay đổi này không?

Lựa chọn của con người thay đổi theo tuổi tác.

Người đứng đầu gia tộc mới - Đình Đình cũng đã kết hôn, cô ấy đã thay đổi thái độ liều lĩnh trước đây: "Đậu Đậu, có đàn ông cũng không tệ, vui vẻ thì ở bên nhau, không vui thì đá đi."

Đình Đình đã từng yêu nhiều người đàn ông, chán thì chia tay nhưng cuối cùng vẫn kết hôn.

"Gặp được người muốn kết hôn thì kết hôn; ngày nào muốn ly hôn thì ly hôn."

Dung Đình Đình hút thuốc: "Dù sao thì bây giờ bà đây là nhà giàu, còn sợ ly hôn sao, vui vẻ mới là quan trọng nhất."

Cô ấy cúi xuống nói với Đậu Đậu, nói rằng đôi khi đàn ông thực sự có thể mang lại hạnh phúc.

Đậu Đậu nghe đến đỏ cả tai.

Cô chưa từng thử nhưng đã xem trên truyền hình, trong trí nhớ anh chị cô cũng...

Đôi khi cô thực sự ngưỡng mộ Đình Đình, cô ấy dám nghĩ dám làm, lúc liều lĩnh thì rất nhanh, lúc buông thả thì rất buông thả.

"Có nhiều người theo đuổi chị như vậy, chị không thích ai sao?"

Dung Đình Đình đôi môi đỏ thắm, toát lên vẻ quyến rũ muôn phần: "Hay là thử anh trai Tiểu Mục của chị xem?"

Tần Mục vẫn có khoảng cách so với Đậu Đậu nhưng ba mươi tuổi đã dựa vào bản lĩnh của mình đạt được quân hàm đại tá thì đã là người xuất sắc tuyệt đối.

Đậu Đậu không biết, Tần Mục vẫn không nhắc lại nhưng mỗi lần gặp mặt đều đối xử với cô rất tốt.

Phụ nữ chủ động theo đuổi anh cũng không ít nhưng lần nào anh cũng từ chối rất dứt khoát.

Có lẽ, vẫn đang chờ cô chăng.

Sinh nhật Tần Xuyên, Đậu Đậu đến chúc mừng uống hơi nhiều, mơ mơ màng màng nắm tay Tần Mục.

Từ đó không thể kiểm soát được nữa.

Không phải Đậu Đậu chủ động, mà là Tần Mục bùng cháy trở lại.

Hai người cứ thế bắt đầu, tiến triển rất nhanh nhưng dường như lại đã yêu nhau rất lâu, mọi chuyện đều thuận theo tự nhiên.

Nếu không có câu trả lời, thời gian sẽ cho.

Nhiều năm như vậy, Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm đều nhìn thấy, Tần Mục thực sự đã trưởng thành và ổn định.

Đậu Đậu hít một hơi thật sâu, mở cửa sổ hít thở thật sâu, ý thức dần tỉnh táo lại.

"Anh Tiểu Mục, em không sao, chỉ là một giấc mơ thôi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận