Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 588 -

Chương 588 -

Khương Ninh suy nghĩ, nhà họ Dung xây tường cao rồi, nhưng nhà khác lại không có.

Không muốn nghe hắn ta lải nhải, vừa định tắt bộ đàm, nhưng nghĩ một chút vẫn hơi do dự nói: "Đừng dễ dàng mở cửa, cho dù là bảo vệ tuần tra của khu nhà."

Ân tình dùng một lần sẽ mỏng một lần, ân tình của ba chiếc xe việt dã cao cấp cũng đã trả gần hết rồi.

Hơn nữa chó săn A Bổn vẫn còn ở nhà họ Dung cơ mà.

So với ngày vô tận, ngày của đêm vô tận khó vượt qua hơn nhiều.

Ngày vô tận kéo rèm cửa vào là được, chỉ cần không ra khỏi khu chung cư là sẽ không có nguy hiểm, nhưng đêm vô tận lại khác biệt hoàn toàn, tội ác giống như bóng đêm chỗ nào cũng có, không thể nào biết được lúc nào nguy hiểm sẽ đột nhiên nhảy từ đâu đến.

Thậm chí, người ngày nào cũng cười tươi chào đón bạn, có khi nào sẽ ở trong bóng tối lộ ra bộ mặt đáng sợ, không chút do dự nâng đao.

Áp lực về mặt tinh thần, vô cùng giày vò con người.

Trương Siêu mở bộ đàm: "A Ninh, cậu với anh Thâm không sao chứ?"

Trong bộ đàm chuyền đến tiếng đánh nhau ồn ào, gần gần xa xa dường như ở đâu cũng có.

"Tôi không sao, mọi người thì sao?"

"Hai người chú ý an toàn, không có việc gì thì đừng ra ngoài." Trương Siêu vội vàng, không ngừng thở hổn hển: "Bên ngoài rất loạn, chỗ nào cũng có đánh nhau cướp giật."

Mới có ba ngày thôi, mà tốc độ lan tràn ngang ngửa với zombie trên phim.

Lúc mới đầu chỉ là thế lực ác bá cướp đoạt.

Nhưng rất nhanh, những người từng bị thế lực ác bá đánh đập cướp đoạt, bọn họ đeo khẩu trang cầm dao, chém về phía những người khổ sở giống như bọn họ.

Đêm vô tận hoàn toàn giải phóng bản tính hắc ám và tàn bạo của con người, tốc độ lan truyền còn lan nhanh hơn dịch bệnh.

Nơi bộc phát nhanh nhất là khu dân thường, người đông nghìn nghịt không ngừng xông ra, đập vỡ đèn đường, đập nát bóng đèn, cầm gậy sắt đánh cướp các quán ven đường, xong vào từng nhà từng nhà dân cư một. . .

Đồn cảnh sát đã sớm có phòng bị, nhưng lại có lòng mà không đủ lực.

Bọn họ mở rộng tuyển thêm khá nhiều nhân viên cảnh sát và nhân viên tuần tra trị an, nhưng khi đối mặt với những tên cuồng bạo như thuỷ triều, bọn họ lại giống như nhánh bèo phiêu bạt trong bão táp, ngay lập tức bị nhấn chìm.

Tuyệt đối không được mặc đồng phục, nếu không sẽ trở thành đối tượng bị đánh đầu tiên.

Rất nhiều người ngã trong vũng máu, không thể nào đứng lên được nữa.

Trong lòng Khương Ninh nặng nề khó chịu: "Mọi người thì sao? Bảo vệ tính mạng của mình quan trọng, đừng có cậy mạnh."

"Chúng tôi không sao." Trương Siêu dặn dò: "Đồn cảnh sát phía này không bao quát được đến, đám bạo dân kia chắc rất nhanh sẽ xông đến phía cô, phải thật cẩn thận. . ."

Lời còn chưa dứt, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.

Khương Ninh ngay lập tức đứng dậy, đi lên sân thượng.

"A Ninh, sao vậy?"

"Bên này cũng loạn rồi." Khương Ninh vội vàng tắt bộ đàm: "Có tường cao với lưới điện, cho dù đám côn đồ đến cũng không dám xông vào nhà chúng tôi đầu tiên."

Đeo kính nhìn ban đêm, vội vàng lao lên sân thượng.

Tiếng kêu thảm phát ra từ nhà số 32 cách xa nhà số 50.

Khương Ninh lấy kính viễn vọng ra, chỉ thấy mười mất tên côn đồ tay cầm vũ khí xông đến, mà trên người bọn chúng vậy mà lại mặc đồ của bảo vệ.

Thiếu nữ mặc áo ngủ viền ren đi chân trần chạy ra, nhưng lại ngay lập tức bị người đàn ông nắm tóc kéo vào. . .

Khương Ninh có chút ấn tượng với cô ta, hình như là bạn tốt của Trần Nghiên Phỉ, vụ lạc đà Alpaca phun nước bọt cô ta là người bị phun nhiều nhất.

Đúng rồi, người đánh đội trưởng đội bảo vệ là anh cô ta.

Trong nhà phát ra tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ, mấy người đàn ông bị kéo ra vườn trước, trong đó có tên cậu ấm ngày thường vô cùng kiêu ngạo phách lối.

Đột trưởng từ trong đám bảo vệ đang lùi xuống, bước đi ngang tàng phách lối đi vào.

Đâu còn dáng vẻ chu đáo ân cần ngày thường, trên mặt đều là trào phúng và sát ý.

Chỉ thấy gã ta nhận lấy cây gậy bóng chày từ tay bảo vệ, đánh liên tục mấy gậy vào tên cậu ấm kia, đánh đến mức đầu hắn ta chảy máu vẫn không đã, còn bắt hắn ta học theo chó chui qua háng.

Cậu ấm kia khóc làm theo, nhưng tên đội trưởng vẫn không tha cho hắn ta, đánh gãy tay chân, sau đó để mấy tên bảo vệ lôi vào phòng. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận