Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 649 -

Chương 649 -

Trả lời cảnh sát, là bầu không khí đầy sương mù.

Cẩn thận tiến lại gần, mở túi màu đen ra kiểm tra, không ngờ lại là thảo dược.

Mọi người đều kinh ngạc, đây là ý gì?

Không ai dám lơ là, lỡ như trong thảo dược có bom thì sao, vì vậy gọi điện thoại cho đồng nghiệp đang nghỉ làm đến, mở từng túi ra kiểm tra.

Chuyện này quá kỳ lạ, rất nhanh đã làm cục trưởng Lăng chú ý đến.

Túi thảo dược bị kéo về đồn cảnh sát, cục trưởng Lăng bị đánh thức vào lúc nửa đêm nhìn thấy cả sân toàn là thảo dược, cằm xém tí nữa đã rơi xuống đất.

Nhưng ông ấy nhanh chóng nghĩ đến gì đó, lập tức sắp xếp: “Mời chuyên gia của Viện Nghiên cứu Khoa học Y học Trung Quốc đến đây đi.”

Viên cảnh sát không dám lười biếng, lái xe đi mời ngay trong đêm.

Cục trưởng Lăng trở lại phòng làm việc: “Có nhìn rõ người đưa thuốc không?”

“Không có, tầm nhìn ban đêm không tốt lắm, còn có sương mù che khuất, họ ngồi trong xe hoàn toàn không thể nhìn rõ.”

Viên cảnh sát trực ban suy nghĩ một lúc: “Nhưng mà, hình như họ đeo mặt nạ phòng độc, trông giống như đầu lâu, lúc ấy tôi còn hú hồn một phen, tưởng họ định sử dụng vũ khí sinh hóa tấn công nữa chứ.”

Cục trưởng Lăng liếc anh ấy một cái: “Xem phim nhiều quá rồi phải không?”

“Cục trưởng Lăng, tôi không nói đùa đâu, ngoài kia rất nhiều người có vấn đề về tâm lý, trả thù xã hội là chuyện bình thường. Virus sương mù thuộc loại nhiễm trùng đường hô hấp, một khi bùng phát mạnh, không biết có bao nhiêu người sẽ lây lan virus, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.”

Ánh mắt sắc như dao của cục trưởng Lăng quét qua: “Đeo khẩu trang của cậu cho kín vào!”

Viên cảnh sát bịt chặt khẩu trang: “Cục trưởng Lăng, có muốn truy tìm hai chiếc xe tải đó không?”

Hai lá thư tố cáo, những năm gần đây xém chút nữa đã mài nát cục trưởng Lăng, truy tìm hai chiếc xe tải kia làm gì, bắt về nhốt vào tù à?

Cục trưởng Lăng cân nhắc kỹ lưỡng: “Không cần, trước hết cứ mời chuyên gia đến cái đã, chỉ khi chắc chắn lô dược liệu này không có vấn đề gì rồi lại nói tiếp.”

Sương mù làm lòng người hoang mang, đặc biệt là sương mù phiên bản nâng cấp.

Không có gì bất ngờ, Khương Ninh lại gặp ác mộng, mơ thấy Hoắc Dực Thâm nôn hết phổi ra ngoài, tràn đầy bồn rửa mặt.

Không chỉ có anh, cả chó con cũng vậy.

Miệng chó con đẫm máu không ngừng dùng móng vuốt gãi gãi, đột nhiên quay về phía cô nói chuyện: “Con sen, em không thở được, mau đưa phổi của chị cho em!”

Khương Ninh sợ hết hồn, đột nhiên mở mắt ra.

Hoắc Dực Thâm bật đèn đầu giường: “Sao vậy?”

Khương Ninh vỗ phổi trong lồng ngực: “Không sao.”

Vừa mới thức dậy, Tần Xuyên đã vội vàng tìm đến: “Em dâu, Tiểu Mục bị sốt ho khan, khó thở, toàn thân lúc lạnh lúc nóng, có phải bị lây nhiễm rồi không?”

Khương Ninh chỉ huy thông qua bộ đàm: “Sốt bao nhiêu độ?”

“Gần bốn mươi độ.”

“Đã uống thuốc hạ sốt chưa?”

Tần Xuyên có thuốc hạ sốt, nhưng đã hết hạn sử dụng được vài năm, hoàn toàn không dám cho con trai uống.

Khương Ninh suy nghĩ một chút: “Anh dùng nước ấm lau người cho thằng bé, ngâm chân trong nước ngải cứu, nếu không sao thì uống thêm nước nóng.”

Không chỉ Tần Xuyên, mà cả tên xấu xí cũng tìm tới, con của hắn ta cũng bị bệnh.

Xem ra không phải là ngẫu nhiên, lây nhiễm virus sương mù diễn ra rất nhanh, mà đối tượng gánh chịu đầu tiên là trẻ em, sức đề kháng cơ thể của bọn nó kém hơn nhiều so với người lớn.

Hoắc Dực Thâm đi ra sân sau một chuyến, khi trở về sắc mặt không được tốt lắm: “Hình như gia cầm cũng bị ảnh hưởng rồi, có mấy con gà có hiện tượng thở khò khè.”

Không hẳn là lây nhiễm, có thể chỉ là không thoải mái về mặt vật lý, nhưng không ai dám đảm bảo, lỡ như bị nhiễm bệnh thật, mà lại xảy ra tình trạng gia cầm lây nhiễm sang người thì sao?

Sau khi Khương Ninh cân nhắc một lúc, lại đưa ra quyết định: “Thịt hết bọn nó đi.”

Gia cầm là tâm huyết của Đậu Đậu, cô bé đều bỏ ra tình cảm cho mỗi con, nghe thấy tin này lập tức buồn bã không chịu nổi.

Thế là, gà, vịt, ngỗng, tất cả đều bị giết hết, cho toàn bộ vào túi nilon màu đen.

Ba năm tâm huyết, số lượng gia cầm cũng khá nhiều, Khương Ninh có chút không nỡ, mỗi lớp túi nilon đều được tiến hành khử trùng, bỏ vào năm sáu lớp túi, sau đó cho vào hộp nhựa chứa đồ kín, ném vào không gian để cất giữ.

Nếu một ngày nào đó thiếu vật tư, có lẽ có thể lấy ra ăn.

Còn Đại Hôi, Tiểu Bạch và sáu đứa con, là cha mẹ anh hùng của chúng, suốt mấy năm nay đều không ngừng cung cấp thịt thỏ cho Khương Ninh.

Nhiều năm như vậy, nói không có tình cảm là giả.

Không biết là sức khỏe tốt, hay là tác dụng của thuốc thử nghiệm, bọn nó lại không có hiện tượng thở khò khè, nhàn nhã gặm cỏ khô.

Cuối cùng cô vẫn không hung ác quyết tâm, mà vệ sinh chuồng gia cầm sạch sẽ từ trong ra ngoài, để lại đủ cỏ khô và nước, sống chết tùy số đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận