Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 544 -

Chương 544 -

Khương Ninh không nói gì, vốn dĩ là không thèm để ý.

Ai ngờ rằng, ngày hôm sau lại cho người qua đưa nước uống.

Còn nói hiểu lầm rồi, phải đến đồn cảnh sát để giải quyết.

Khương Ninh không phản ứng, mặc cho chó dữ gầm rú.

Loại thảo dược được trồng trong nhà kính trên sân thượng, vừa trồng được mấy ngày, sau này mới từ từ thích nghi với môi trường, tình trạng cũng dần trở nên bình thường lại.

Chúng nó được nuôi trong không gian rất tốt, mới có thể từng bước chuyển qua nhà kính, nếu như trồng thẳng mầm cây tìm được ở nông thôn, có lẽ phần lớn sẽ bị chết, chứ đừng nói là trồng bên ngoài.

Xem ra, trồng thảo dược cũng rất khó.

Mấy loại Mã Quang Niên đưa tương đối đầy đủ hết, có thể trị cảm mạo và viêm phổi, phù hợp với yêu cầu tiêu chuẩn.

Khương Ninh muốn lên núi, cố gắng đem thảo dược còn thiếu về bù vào.

Hoắc Dực Thâm không có ý kiến, những thứ đồ khác có thể bỏ được vào không gian, nhưng gà vịt ngan thỏ thì lại khó sắp xếp.

Đậu Đậu giơ tay: "Để anh Tiểu Mục nuôi đi ạ, anh ấy rất thích Đại Hôi và Tiểu Bạch."

Gia cầm rất nhiều, con nít chưa chắc đã chăm sóc được, hơn nữa rõ ràng Tần Xuyên yêu quý con trai bảo bối của mình như vậy.

Khương Ninh suy nghĩ một chút, lấy bộ đàm ra hỏi.

Biết được cả nhà cùng đi ra ngoài vài ngày, Tần Xuyên hoàn toàn đồng ý: "Yên tâm đi, mang qua nhà chúng tôi là được. Khoảng thời gian này Tiểu Mục đòi phải nuôi vật nuôi nhỏ, tôi tìm đâu ra cho nó bây giờ, để nó nuôi cho đã ghiền cũng được."

Nuôi gia cầm vừa dơ vừa hôi, để tiểu tử thối nếm thử cực khổ cũng tốt, tránh việc không biết gì về nỗi khổ nơi nhân gian.

Vì vậy, hai cái lồng gia súc lớn được chuyển qua, cùng với một bọc ngô xay lớn, khoai lang trộn cho gia súc ăn.

Ba người một con chó lại lần nữa lên đường.

Không chọn núi đá, vì bên kia hẳn là đã bị rất nhiều người khai phá rồi, lần này vẫn chọn biệt thự sườn núi chỗ giao bên trong thành phố kia, chỉ là từ một hướng khác vào núi, đi theo hướng chưa đi bao giờ.

Một ngày bốn mùa rõ rệt, lúc đầu mọc lên rất nhiều cỏ và cây non, có không ít bị đông cứng chết rét.

Đương nhiên, cũng không thiếu những sinh mệnh ngoan cường như cũ, bất khuất vượt qua tận thế.

Trong khoảng thời gian này đã truyền lại cho hai anh em không ít kiến thức về thảo dược, chia nhau vào núi tìm, sợ Đậu Đậu không an toàn nên để con chó theo làm vệ sĩ.

Ngày tiếp theo, thu hoạch được hơn mười loại thảo dược, tất cả đều bỏ vào không gian giữ cho tươi.

Buổi tối khí trời lạnh, Khương Ninh lấy túi ngủ ra, cô và Hoắc Dực Thâm một cái, Đậu Đậu với con chó dùng chung.

Trước đây tích trữ không ít thuốc tiệt trùng, Khương Ninh cách một thời gian sẽ cho con chó dùng, không cần lo trên người nó có ký sinh trùng.

Buổi sáng khí trời rất tốt, nghĩ lần trước vì mua nhà mà cần không ít gỗ, hai người lại lấy máy cưa ra cưa thêm một mẻ nữa.

Trên núi lúc sẩm tối, Đậu Đậu đứng ở đỉnh núi hóng mát kinh ngạc nói: "Anh trai, khe núi bốc khói kìa."

Nói đúng hơn thì là sương mù.

Sương mù cuồn cuộn không ngừng, lờ mờ quẩn quanh khe núi.

Vùng này động đất rất nghiêm trọng, ba người một chó cẩn thận đến gần ngọn núi.

Hồ nước rất lớn, có mùi lưu huỳnh.

Là suối nước nóng!

Chắc là hậu quả do động đất, nếu không thì sớm đã bị khai phá thành khu du lịch rồi.

Hồ nước rất lớn, cũng phải ba bốn mẫu, lúc này trong hồ có những gợn sóng lăn tăn không ngừng.

Khương Ninh thử đi xuống, có lẽ nóng khoảng năm sáu chục độ.

Mấy ngày nay rất mệt mỏi, ăn gió nằm sương, hơn nữa nhiệt độ ở thôn quê chênh lệch quá lớn, cô không kìm được mà đề nghị: "Nếu không thì chúng ta đi ngâm nước nóng nhé?"

Ai có thể chống lại được sức hấp dẫn của suối nước nóng chứ.

Chỉ là nhiệt độ nước suối quá cao, không chừng trong hồ nước có thể ẩn chứa nguy hiểm gì đó.

Trước đây Khương Ninh mua rất nhiều thùng nước tắm bằng gỗ từ chỗ chú Đồ, vừa lúc có thể lấy ra dùng.

Mỗi người một thùng, đảm bảo nhiệt độ thích hợp rồi mới bước vào.

Khỏi phải nói, không gian vẫn còn rất nhiều đồ tắm, mỗi người một bộ.

Toàn đồ kín đáo, lúc trước Khương Ninh và Hoắc Dực Thâm đã từng mặc ở khu đô thị Lệ An rồi, còn Đậu Đậu mặc váy, con chó... Mặc hay không thì cũng có khác gì nhau đâu?

Lúc thay đồ, Khương Ninh không kìm được mà liếc nhìn Hoắc Dực Thâm một cái, sau đó đỏ mặt.

Khụ!!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận