Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 376 -

Chương 376 -

Sau khi rời khỏi tòa nhà Viện Nghiên cứu Khoa học, xe lái về phía thành phố Quảng Đông.

Nghe nói khu vực bờ biển bên đó đã yên tĩnh hơn, cũng lục tục có người muốn quay lại đó sinh sống, thỉnh thoảng trên đường có thể nhìn thấy một hai người.

Khi đến gần chốt thu phí Thanh Cương, Hoắc Dực Thâm lái xe đến một ngã rẽ không có bóng người.

Sau khi cải trang xong, cả hai đã hoàn toàn thay đổi diện mạo, thành hai kẻ có hình xăm trổ trên cánh tay, trông vừa ngầu vừa mạnh mẽ.

Hai người trèo đèo lội suối, vòng qua chốt thu phí Thanh Cương, rồi đi thẳng đến trạm kiểm soát Lặc Long cách đó mười mấy ki-lô-mét.

Người thu phí có xăm trổ trên cánh tay cầm gậy bóng chày: “Đứng lại, mắt mù hả, mỗi người năm cân lương thực.”

Khương Ninh cũng là người có xăm trổ trên cánh tay, ngậm rễ cây trong miệng, tức giận nói: “Muốn lương thực của tao à? Sao mày không đi tiểu rồi tự soi mình trong đó xem mình là ai.”

“Cái gì? Thằng nhãi ranh nói thêm câu nữa xem.”

Khương Ninh lấy vũ khí ra, dùng một viên đậu phộng đập vào đầu gã.

Sự việc xảy ra đột ngột, đám người xăm trổ cánh tay ban đầu sửng sốt, sau đó sôi nổi cầm vũ khí lao tới.

Bắn từng tên một, tiễn bọn chúng đi uống trà ăn sáng với Diêm Vương.

Khương Ninh không xuống tay giết người cuối cùng, mà là nhặt lấy cây gậy bóng chày vung lên mấy cái, sau đó giẫm mạnh lên đầu hắn: “Trở về nói cho ông trùm của mày biết, nói ông ta rửa cổ sạch sẽ chờ đi. Dám cùng căn cứ Thanh Cương của bọn tao cướp miếng ăn, chê sống lâu quá rồi phải không? Cút!”

Tên xăm trổ cánh tay bị đánh đến máu đầy mặt, bò dậy lảo đảo chạy như điên, không quên nói những lời hung ác: “Căn cứ Thanh Cương của bọn mày có gan cứ ở đó chờ đi!”

Khương Ninh đưa chiếc xe tải chở vật tư vào không gian, và lấy ra “Cự thú Lục Địa” Marauder.

Trọng tải của chiếc xe là mười lăm tấn, không chỉ là xe tăng lục địa mà còn có thể chịu được đòn tấn công của xe tăng địa lôi. Thậm chí gầm xe còn có thể chịu được sức công phá của tám tấn thuốc nổ TNT, cũng không sợ lốp xe chống đạn bị đạn xuyên thép bắn trúng, vẫn có thể duy trì được hai trăm km lộ trình.

Không quá lời khi nói rằng nó có thể san bằng mọi chướng ngại vật trên đường bộ thành bình địa.

Thậm chí ngay cả ghế ngồi cũng có khả năng chống cháy nổ.

Khương Ninh ngồi vào ghế lái: “Chuẩn bị xong chưa?”

Hoắc Dực Thâm yên lặng thắt chặt dây an toàn.

Chiếc Marauder khởi động, có cảm giác như cả con đường đang rung chuyển.

Cuối cùng Khương Ninh đạp chân ga, chiếc xe việt dã địa hình hạng nặng lao ra ngoài với tốc độ bão táp.

Căn cứ Thanh Cương rất gần, đi với tốc độ tối đa chỉ mất có vài phút đã đến đó.

Chỉ trong chớp mắt, trạm canh gác đã xuất hiện trong tầm mắt.

Nghe thấy tiếng ầm ầm, mấy người đầu trọc tụ tập uống rượu vui vẻ: “Đến rồi, mối làm ăn lớn đến rồi!”

“Âm thanh này nghe thật phấn khích, hôm nay chúng ta nhất định phải lấy được chiếc xe này.”

Hai gã đầu trọc đứng dậy, cầm gậy đi ra ngoài: “Mấy anh em chờ một chút, cửa mở rồi.”

Hai người vừa bước ra khỏi trạm canh gác, chỉ thấy quái vật khổng lồ xông tới rất nhanh, không hề có ý định dừng lại.

“Đệt, dừng xe, con mẹ nó chán sống rồi…”

Còn chưa kịp nói xong thì hai người ôm đầu chạy như điên.

Marauder đâm vào trạm canh gác, ngay lập tức trạm canh gác bị xuyên thủng, gạch bay tứ tung.

Trạm canh gác hai mươi mét vuông bị đâm sụp đổ, Marauder trực tiếp đâm xuyên qua trạm canh gác…

Hai gã đầu trọc choáng váng tại chỗ, lúc đầu còn tưởng là xe tăng, nhưng hóa ra là xe việt dã địa hình hạng nặng.

Một cánh tay trần rơi ra khỏi trạm canh gác và bay ra xa hơn mười mét, phần còn lại bị chôn vùi dưới những viên gạch.

Rõ ràng một phút trước bọn chúng còn đang uống rượu trò chuyện, nhưng ngay sau đó đã âm dương cách biệt, kẻ nào mà lại ăn gan hùm mật gấu như vậy chứ.

Marauder cũng không phanh lại mà lại lao đi đâm vào hai người bọn họ.

Hai người bị dọa ra nước tiểu, cắm đầu mà chạy.

Trong đó có một người chậm nửa nhịp, bị Marauder dồn vào góc tường, bức tường dày ầm ầm sập xuống, chết ngay tại chỗ…

Bạn cần đăng nhập để bình luận