Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 121 -

Chương 121 -

Khương Ninh lạnh lùng xa cách nên mẹ Chung sẽ không cố gắng lôi kéo làm quen khiến người khác khó chịu: “Được rồi, bác rán trước phần của cháu chứ để dầu chiên lâu quá cũng không tốt.”

Mẹ Chung thật sự là một bậc thầy trong việc chiên rán, cá rán bên ngoài giòn nhưng trong lại mềm, ăn rất ngon.

Cola thèm ăn đến mức phải chạy đến vẫy đuôi.

Khương Ninh vứt không ít cá cho nó, đồng thời bảo mẹ Chung ăn no trước đã.

Có rất nhiều cá, mẹ Chung ăn gần hai con mới bớt đi cơn đói.

Đã bao lâu rồi bà ấy chưa được no bụng? Thật sự rất thơm, đến mức mà muốn nuốt luôn cả đầu lưỡi ấy.

Tầng 18 thật sự có năng lực, mẹ Chung lại càng ra sức làm việc, chỉ hy vọng sau này khi có việc bọn họ có thể nghĩ tới người nhà của mình.

Rán xong bảy tám nồi, tiếng của thuyền tấn công truyền đến.

Nhóm của Hoắc Dực Thâm quay lại, mang theo dầu muối và một vài gia vị.

Trương Siêu nở nụ cười, giọng điệu kích động: “A Ninh, chúng ta lại có thêm một mối làm ăn rồi.”

Sau lần giao dịch với tên xấu xí, cô nghĩ đến rất nhiều hàng hóa tích trữ ở trong tay mình sớm muộn gì cũng sẽ hỏng, vẫn phải tìm cách khác mới được.

Trương Siêu giỏi kinh doanh nên đã đề nghị đến trung tâm mua sắm thử vận may, biết đâu lại có thể tìm thấy khách hàng mới.

Đi đến trung tâm mua sắm rồi mới biết, chính phủ ra chính sách mới, vì để càng nhiều người dân sống sót, phía chính phủ lập ra chợ phiên.

Người dân nào có nhu cầu có thể đến chợ phiên bày hàng, mọi người có thể trao đổi nhu yếu phẩm cần thiết.

Phiên chợ không thu phí vào cửa, nhưng không cho phép gây rối, vi phạm pháp luật nghiêm trọng thì sẽ bị xử bắn.

Vật tư để trao đổi có rất nhiều, người ở đây rất đông, nhưng lương thực trao đổi lại rất ít, gần như tất cả đều là đồ để không, như quần áo, giày dép, xe đạp, dụng cụ bếp,... mà tất cả mọi người đều chỉ muốn đổi đồ ăn.

Người đông nườm nượp, mấy người không dám lấy cá ra, chỉ có thể âm thầm tìm kiếm mục tiêu.

Nhưng tiếc là, ngoại trừ Trương Siêu có đôi mắt tinh tường chút, những người khác ở phương diện này đều là gà mờ.

Ba con nhà họ Chung cắm đầu cắm cổ vào công nghệ, Hoắc Dực Thâm lại là cảnh sát đặc nhiệm, bắt bọn họ tìm được khách hàng tiềm năng thật sự rất khó, nhỡ đâu kéo về một tên xấu xa thì sao?

Phải biết, ở phiên chợ người trao đổi vật tư có rất nhiều, nhưng đồng thời cũng có không ít băng nhóm xấu mua hàng không trả tiền.

Bọn họ trà trộn vào trong đám đông để tìm kiếm con mồi mà họ có thể ra tay.

Vì thế, ba người đứng ở trong góc đợi, Trương Siêu đi vào tìm kiếm khách hàng tiềm năng.

Nửa giờ sau, anh ấy dẫn theo hai người quần áo rách rưới đến.

Ba Chung quan sát một lượt, lập tức ngơ người, đây chẳng phải là đồng nghiệp ở cơ quan ông ấy sao?

“Ông Cao, ông vẫn còn sống?”

“Ông Chung, ông cũng vẫn còn sống?”

Đồng chí gặp nhau, nước mắt lưng tròng.

Tìm cả ngày trời, vậy mà lại lũ dâng không ngập miếu long vương — Người nhà mình không nhận ra người nhà mình.

Nhưng mà, hiện tại chính là tận thế, cho dù ba Chung và ông Cao là người quen, đám Hoắc Dực Thâm vẫn không hề lơi lỏng cảnh giác.

“Chúng tôi có cá, bọn họ có thức ăn cho chó.”

Trương Siêu kéo Khương Ninh, vội vàng báo cáo tin tức tốt: “Cola sẽ không đói bụng nữa rồi.”

Chung cư mà ông Cao đang sống là khu nhà ở do đơn vị cơ quan phân cho, tuy rằng cũ kỹ tồi tàn nhưng ở đó đều là hàng xóm cũ, chủ yếu là người trung niên và người già sống ở đó, con trai con gái trẻ tuổi cũng không ít, bọn họ đoàn kết một lòng đi ra ngoài tìm kiếm lương thực.

Xuất phát sớm, hơn nữa cũng rất may mắn, họ tìm thấy một xưởng sản xuất đồ ăn cho chó, mang về hàng chục nghìn cân thức ăn cho chó.

Mấy tháng này, bọn họ ăn thức ăn cho chó để sống tiếp.

Thức ăn cho chó giàu dinh dưỡng có thể giảm cơn đói, nhưng cái này ăn nhiều thật sự rất buồn nôn, họ chỉ có thể đến chợ phiên thử vận may.

Hầu hết họ đều là người trung niên và người già trí thức, bọn họ cũng sàng lọc những người phù hợp để giao dịch, tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay.

Trùng hợp là vừa thăm dò nhau một chút đã vừa ý, càng không ngờ rằng sẽ gặp được đồng nghiệp cũ, trái tim vẫn còn thấp thỏm đã yên tâm lại rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận