Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 587 -

Chương 587 -

Kéo rèm che nắng ra, bật hết đèn lên.

Nuôi chó ngàn ngày cuối cùng cũng đến ngày dùng đến, bắt đầu từ hôm nay công việc canh gách sẽ dành cho Cola, nó phải chú ý động tĩnh ở bên ngoài mọi lúc.

Bên ngoài cửa sổ yên tĩnh đến lạ, cho dù đèn trong phòng sáng như ban ngày, những vẫn khiến cho mọi người sốt ruột không yên tâm.

Khương Ninh cầm bộ đàm liên lạc với đám người Trương Siêu.

Đinh Kỳ nghe điện, cô ấy cùng đi tuần tra cảnh giới với Trương Vĩ Lệ.

Cùng là người trưởng thành, bọn họ kiên trì tiếp tục làm việc ở thời điểm đêm vô tận, chắc là đã suy nghĩ kỹ lưỡng rồi, Khương Ninh hỏi thăm vài câu dặn dò phải chú ý an toàn rồi tắt bộ đàm.

Đúng là bạn bè thật, nhưng chất lượng cuộc sống lại khác biệt rất lớn, nếu như có điều kiện thì không ai bằng lòng ra ngoài mạo hiểm, tốt nhất là không nên lấy bụng ta so bụng người vẫn hơn.

Đọc sách y hai tiếng, sau đó đối tập với Hoắc Dực Thâm, mồ hôi nóng ra đầy người cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Cô lấy nước từ suối nước nóng trong không gian ra đổ vào bồn tắm, điều chỉ nhiệt độ cho ổn định rồi ngâm mình bốn mươi phút.

Hoắc Dực Thâm cũng không rảnh rỗi, đầu tiên là huấn luyện cho em gái, sau đó huấn luyện chó.

Đèn trong lồng kính ở sân sau vẫn luôn bật, đám thỏ đã từng trải qua thời kỳ cực hàn nên không cảm nhận được nhiệt độ xuống, đám gà vịt ngan ngỗng thì tụ tập hết vào một chỗ sưởi ấm.

Đậu Đậu hơi tủi thân: "Anh trai, hôm nay bọn nó không đẻ trứng."

Hoắc Dực Thâm an ủi cô bé: "Trời rất lạnh lại còn không có ánh mặt trời, chờ qua một khoảng thời gian bọn nó quen rồi là được."

Lạnh thì lạnh, nhưng vẫn phải cho bọn nó ăn no thì mới có thể chống được cái rét, không được tiết kiệm thức ăn gia súc với các loại lương thực phụ.

Anh tự chế một cái ống phát nhiệt treo ở giữa lồng kính, đến tối lúc thời tiết lạnh hơn thì có thể bật nó, để cho bọn nó trải qua đêm đen dài đằng đẵng ấm áp hơn.

Đêm vô tận không có việc gì thường thích rúc vào chăn sớm, Khương Ninh đang định đi ngủ, máy bộ đàm đột nhiên vang lên: "Chị!"

Đang suy nghĩ xem tên xấu xí lấy bộ đàm ở đâu, ai ngờ phát hiện là cậu ba nhà họ Dung.

Khương Ninh cảm thấy khó hiểu hỏi: "Sao cậu biết được kênh của tôi?"

"Chị đừng quan tâm sao tôi biết được, dù gì thì cũng là biết."

Giọng nói tràn đầy tự đắc, cậu ba nhà họ Dung ở đầu dây bên kia bắt chéo chân chơi dép lê: "Chị, chị thiếu đồ ăn hay đồ uống gì không, hay là để tôi ship một ít sang bên chị nhé?"

"Không cần." Đừng đến làm phiền cô thì đã phúc đức lắm rồi.

"Hay chị đến nhà tôi chơi mạt chược?" Cậu ba nhà họ Dung nhàn rỗi đến mức ngồi đếm lông chân: "Không thì tôi mang A Bổn đến nhà chị cũng được."

A Bổn, là con chó ngao Tây Tạng ngốc kia.

Nếu không phải nó biết bảo vệ chủ thì cậu ba nhà họ Dung đã sớm bị bộ tộc ăn thịt người ở trong núi sâu kia xé nát rồi.

Khương Ninh thực sự không biết nên nói chuyện gì với gã ta: "Cậu có thể đừng làm phiền tôi được không?"

"Đừng mà, chán lắm ấy, tôi sắp buồn bực chết rồi."

Đêm vô tận không được đi ra ngoài, người nhà cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, chê gã ta chê còn hơn cả chê cứt mũi, đám cậu ấm cô chiêu trong khu chung cư thì lại chỉ biết nịnh nọt nghe lời, anh họ thì đang thất tình không ngừng tự ngược đãi bản thân, gã ta thật sự rảnh đến mức muốn treo cổ, nếu không cũng sẽ không đi trêu ghẹo chị Khương.

Dù sao đêm vô tận không đi ra ngoài, cô không thể xông vào nhà họ Dung đánh gã ta chứ nhỉ?

"Chị, cũng may nhờ chị nhắc nhở, tường cao nhà tôi hôm qua vừa xây xong, ai ngờ hôm nay đêm vô tận đã đến rồi."

Khương Ninh ám chỉ cho gã ta, gã ta cũng kịp thời thương lượng với ông già.

Ông già thật sự có cách, quyên góp một lô lương thực cho đồn cảnh sát, đồn cảnh sát đồng ý điều hai nhân viên cảnh sát đến nhà họ Dung trú đóng.

Chỉ là hai nhân viên cảnh sát thôi, thậm chí thân thủ còn không bằng vệ sĩ, nhưng cái mà nhà họ Dung muốn là uy hiếp.

Cho tất cả mọi người một cái đánh phủ đầu, nhà họ Dung là đối tượng hàng đầu được phía chính phủ bảo vệ, ai không sợ chết dám nhòm ngó đến vậy thì cứ đến thử.

Bạn cần đăng nhập để bình luận