Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 744 -

Chương 744 -

Khương Ninh đã đối luyện với Hoắc Dực Thâm nhiều năm như vậy, thân thủ của cô hoàn toàn không cần nghi ngờ, nhưng cô cũng không dùng hết khả năng của mình, chỉ cần mười mấy hiệp là có thể ung dung quật ngã nữ quân nhân chấm thi rồi, cứ thế kéo dài hơn năm mươi hơn năm mươi chiêu mới đáng ngang tài ngang sức với nhau.

Cho dù như vậy, nữ quân nhân chấm thì cũng rất kinh ngạc: “Cô từng đi lính à?”

“Không, nhưng có yêu cầu rèn luyện như binh lính.”

Thi bắn nhưng có thể lựa chọn nỏ và súng, Khương Ninh cân nhắc một chút nhưng vẫn quyết định chọn nỏ, dễ dàng vượt qua.

Chờ cô kiểm tra xong, Hoắc Dực Thâm cũng đã hoàn thành kỳ kiểm tra của mình.

Sau khi vượt qua hai khâu kiểm tra, ba người một chó đã hợp lệ, nhưng vẫn phải tiến hành thêm khâu thứ ba, để lựa chọn trở thành quân nhân chính thức, người bình thường hay là người đi nhặt đồ.

Nếu là quân nhân chính thức, phải chọn ngày kiểm tra thêm, hai kiểu người còn lại thì không cần, nhưng người bình thường có thể được sắp xếp công việc, còn người nhặt đồ thì tự do hơn, nhưng mà chuyện ấm no phải tự giải quyết lấy.

Hai người không hề do dự, lựa chọn làm người nhặt đồ.

Nhân viên làm việc hơi kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì, mà đăng ký tài liệu về ba người một chó vào hệ thống, sau đó đưa biên lai thu lương thực.

Mỗi người đóng năm mươi cân, chó được đối xử đặc biệt nên không tính.

Một trăm năm mươi cân, một cái túi da rắn lớn cứ thế ra đi.

Sau đó bọn họ đến hội trường trung tâm thuê phòng, thật là cái gì cũng phải chi.

Hội trường trung tâm rất lớn, nhà chia thành nhà trọ bình thường, hai phòng ngủ một phòng khách một tháng mười cân lương thực, nhà độc lập có sân mỗi tháng năm mươi cân, còn có thuê nhà ngắn hạn mỗi ngày một cân lương thực, hoặc là dùng điểm tích lũy của căn cứ quân đội cũng được.

Hai người không vội thuê phòng, mà đi dạo xung quanh hội trường trung tâm một chút.

Có rất nhiều bộ phận chức năng, có cả trung tâm mua sắm, nhà hàng, cửa hàng vân vân, cảm giác không khác với cuộc sống trước tận thế lắm.

Khương Ninh đến một đại sảnh giao dịch, ngẩng đầu cẩn thận xem nội dung giao dịch.

Giao dịch chia làm thành tư nhân và chính phủ, tư nhân là mua bán hai bên sẽ dùng vật tư của mình để trao đổi hoặc nói ra nhu cầu của mình, phía chính phủ dựa theo từng bộ ngành sẽ thu lệ phí nhất định, nhưng cấm giao dịch vũ khí.

Phía chính phủ có đồ dùng trong nhà, củi gạo dầu muối giấm trà, quần áo tất vớ, các loại đồ dùng hằng ngày khác.

Khương Ninh rất kiên nhẫn nhìn bảng điện tử không ngừng thay đổi, lại thấy có xe đạp, xe hơi, vũ khí có tính phòng ngự, lặn, tàu ngầm!

Cô trợn to mắt, chắc chắn không phải do mình nhìn lầm.

Tàu ngầm quân sự thật, chứ không phải mô hình đồ chơi.

Thứ này mà cũng có thể lấy ra để bán à?

Khương Ninh hít một hơi sâu, sau đó thấy điểm cộng tám con số không ở đằng sau mới tin đây là thật.

Cảm giác như mình đang nằm mơ, cô kéo cánh tay Hoắc Dực Thâm: “Anh nghĩ tàu ngầm ở trong nước thật sự có thể hoạt động được không?”

Hoắc Dực Thâm dở khóc dở cười: “Chắc chỉ là tàu ngầm nhỏ thôi, nếu quân đội đã dám lấy ra, chắc chắn không thể giả được.”

Khương Ninh lại suy nghĩ gì đó: “Lúc xảy ra mảng kiến tạo thì có thể sử dụng được nó không?”

Chuyện này chỉ có chuyên viên trong căn cứ mới có thể trả lời được, nhưng bọn họ đã tan làm rồi, phải để ngày mai mới hỏi được.

Khương Ninh hơi kích động, lại nhìn chằm chằm rất lâu rồi mới rời đi, tiếp theo đến xem bảng giao dịch bên người nhặt đồ.

Dường như cái gì cũng lấy, chủ yếu là kim loại, thiết, đồng, thép, vàng bạc vân vân, ngay cả mỏ sắt cũng cần, trong đó kim loại càng hiếm tích phân càng cao.

Thiên tai đã nhiều năm, chắc hẳn người nhặt đồ đã nhặt hết đồ xung quanh đây rồi, cho nên giá kim loại cũng ngày càng cao.

Hoắc Dực Thâm đoán đúng, giá kim loại hiếm rất cao!

Khương Ninh nghe được tiếng tim đập của mình, nếu như lấy hết mấy thùng kim loại hiếm trong không gian ra, đủ để ba người một chó ăn uống phủ phê được mấy năm.

Bột ngọt cũng vô cùng đắt.

Cho dù căn cứ quân đội có chế tạo, hay có đầy đủ hàng hóa, Khương Ninh cũng hơi động lòng: “Em muốn ở lại xem thử.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận