Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 633 -

Chương 633 -

Có lẩu uyên ương, một bên là lẩu cá, một bên là thịt trâu cuộn, thịt dê cuộn, thịt heo cuộn.

Thức ăn kèm cũng rất nhiều, thịt trâu viên, cá viên, nấm hương, đậu phụ khô, đậu nành, đậu hủ.

Nếu là trước thiên tai, lẩu bình dân thế này, cậu ba nhà họ Dung tuyệt đối sẽ không đụng đến, nhưng bây giờ vừa ngửi được mùi sa tế thơm lừng trong nồi lẩu, ký ức bị chôn vùi chợt ùa về.

“Chị à, chị giỏi thật đấy.”

Khương Ninh gọi mọi người cùng ngồi xuống: “Tôi chỉ làm bình thường thôi, mọi người ăn thử đi.”

Tần Xuyên không hổ danh là con buôn, khen ngợi cậu ba nhà họ Dung, như đưa gã ta lên chín tầng mây.

Khương Ninh vừa vui vẻ nghe, vừa ăn lẩu.

“Ôi trời, cậu ba khách sáo quá, đây đâu còn là rượu nữa, đây rõ ràng là báu vật nghệ thuật.”

Tần Xuyên vừa khen nức mũi, vừa mở chai mao đài năm 82 ra, sợ gã ta sẽ hối hận: “Nào nào nào, chúng ta cùng nhau nếm thử mùi vị nghệ thuật đi.”

Chai rượu một trăm năm mươi ngàn, uống một ngụm đã hơn mấy ngàn, thật sự là giàu đến mức khiến người ta phải run rẩy.

Rượu thơm vị nồng, nuốt vào rồi, mà mùi vị vẫn vương vấn trong miệng.

Khương Ninh rưng rưng uống hai ly, cuối cùng cũng được uống rồi!

Tần Xuyên tiếp tục tâng bốc: “Chậc chậc chậc, đúng là rượu nội địa, còn cả Château gì mà Lafite ấy, nếu mà được uống thêm vào ngụm,cảm giác như sắp đắc đạo thành tiên luôn.”

Hắn ta có thể chém gió, không ngờ cậu ba nhà họ Dung cũng không chịu thua kém: “Cái đó thì có là gì, lúc trước tôi toàn dùng nó để súc miệng.”

Quả nhiên, không chém gió sẽ khó chịu đến chết.

Nhưng mà, uống rượu mao đài giá trên trời thế này, Khương Ninh không khỏi nhớ đến vẻ mặt của bá tổng, chắc vì lấy hơi mười thùng mao đài của gã nên hơi chột dạ, cô giả vờ quan tâm nói: “Anh họ của anh thế nào rồi?”

“Không thể ngưng thuốc.” Vừa than thở, cậu ba nhà họ Dung vừng không ngừng nhét thịt vào miệng: “Chẩn đoán chính xác rồi, chứng hoang tưởng rất nặng.”

Gã ta không hiểu, thật sự không hiểu, một người xuất sắc như anh họ sao lại hãm sâu vào lưới tình, tự hại mình đến chết đi sống lại chứ?

Chắc là do Vũ Đồng chết quá thảm, cho nên ngay cả thành quỷ cũng không buông tha cho gã, mới hành hạ người ta thành ra như vậy.

Khương Ninh cũng không hiểu nổi: “Có thể trị hết không?”

Nếu tận thế mà không quý trọng tính mạng, còn không bằng ra Thái Bình Dương đi theo Vũ Đồng luôn đi.

“Thật ra thì, thà rằng anh họ đừng uống thuốc.” Uống thuốc thì tinh thần sẽ tỉnh táo, chỉ càng đau khổ hơn, nhưng cô cả thật sự quá cứng đầu nên không thể thương lượng được.

Có lẽ người vô tâm vô tính cũng khá may mắn, nhìn cậu ba nhà họ Dung thì biết, vừa thương hại cho anh họ bá tổng của mình, vừa không ngừng gắp thịt ăn.

Khương Ninh liếc nhìn gã ta một cái: “Cậu ba, cậu là quỷ đói đầu thai à?”

“Chị à, chị không hiểu đâu.” Cảm giác cay đến mức hồn lìa khỏi xác, đổ hết cả mồ hôi thế này thật sự quá thoải mái: “Ông cụ ở nhà ăn uống thanh đạm, ít dầu ít muối, cải xanh cho chút dầu chút muối thôi cũng không được, cơm nước mỗi ngày của tôi như cực hình vậy.”

Ông cụ ăn cái gì, cả nhà phải ăn theo cái đó.

Gã ta không phải chưa từng nói đến, nhưng cuối cùng vẫn bị cả nhà xem thường, ông cụ còn cầm cây đánh nữa.

Nghĩ đến đây, gã ta lại múc thêm thêm mấy muống nước lẩu: “Thoải mái quá! Chị này, chị làm sa tế ngon thật đấy, cho tôi hai bình đi!”

Không phải là giọng điệu thương lượng gì luôn, không khác gì xem mình như người nhà.

Không chỉ có vị con nhà giàu này được ăn uống thỏa thích, mà A Ngốc cũng không ngoại lệ, thau cơm còn sạch hơn cả thau rửa mặt.

Ăn uống no đủ, cậu ba nhà họ Dung nằm tại chỗ không muốn đi.

Khương Ninh cũng không còn cách nào, nể tình gã ta cũng đã trộm chai rượu mao đài đến đây, nên đưa cho một hộp sa tế.

Không ngờ chỉ hai ngày sau, gã ta lại đến: “Chị này, ông cụ hỏi còn sa tế không, làm một phần lẩu đi.”

Biết cô là quỷ hút máu, cậu ba nhà họ Dung cũng không muốn lấy không, nên tặng hai bộ dụng cụ giải phẫu và cồn.

Đồ mà nhà họ Dung trữ, chắc chắn là hàng nổi tiếng.

Hiếm khi Khương Ninh cũng hào phóng như vậy, làm cho gã ta một nồi lẩu, đủ ăn trong mấy bữa.

Trương Siêu và Lục Vũ đã sắp xếp ổn thỏa rồi, lại mang thuốc lá và trà rượu đến, các loại gia cầm cũng lấy mấy đôi, và hạt giống rau xanh các loại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận