Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 685 -

Chương 685 -

Những người vốn vẫn luôn ở trong đại sảnh, mặc dù cách xa sợ bị dính mưa axit, nhưng nhìn thấy người dính mưa bị bỏng đau như vậy, không đành lòng nên cũng phụ hoạ theo giúp bọn họ nói: "Bác sĩ, mọi người cứu bọn họ đi mà? Mọi người không cứu, bọn họ chỉ có thể chờ chết thôi."

Khương Ninh nhắc lại lập trường của mình: "Cách cấp cứu đã nói với mấy người rồi, chúng tôi không có thuốc thì chữa kiểu gì?"

Hiện trường không ngừng ầm ĩ rối loạn, Mã Quang Niên hắng giọng hét lên: "Các vị, cũng không phải chúng tôi thấy chết không cứu, tận thế cũng đã bảy năm rồi, chúng tôi lấy đâu ra dung dịch tẩy rửa natri bicarbonate? Mọi người chặn ở đây cũng không có tác dụng gì, điều cần làm bây giờ là nghĩ cách tìm nước sạch, mà không phải chặn ở đây làm khó chúng tôi, vết thương càng để lâu sẽ càng nghiêm trọng."

Một người trong đó không chịu được đau đớn, nóng nảy xông lên đấm một đấm: "Mẹ mày chứ, mày nói như dễ lắm vậy, bọn tao đi tìm nước ở đâu đây?"

Khương Ninh nâng chân đạp gã ta bay ra ngoài: "Mẹ kiếp đến nước anh còn không tìm được, bọn tôi thì tìm được thuốc cứu anh chắc?"

Đánh lại một cái như vậy, ngay lập tức chọc đến đám người may mắn sống sót đang bị thương kia, lũ lượt lao lên giằng co: "Mất hết tính người, bác sĩ đánh người!"

Mong được sống sót nhưng lại vô vọng, bọn họ mất hết lý trí hoàn toàn điên cuồng, từng người từng người một mang vẻ mặt điên cuồng lao đến muốn ra tay.

Đau đớn đan xen với phẫn hận, dường như muốn ăn sống đám người Khương Ninh.

Cho dù là chết, bọn họ cũng muốn kéo theo mấy người làm đệm lưng.

Đám người Mã Quang Niên là người làm nghiên cứu có văn hoá, Viện Nghiên cứu Khoa học cũng được quân đội chính phủ bảo vệ, đối mặt với đám người may mắn còn sống sót mặt mũi khủng bố kia thực sự đã bị dọa đến mức mặt mũi trắng bệch.

Nếu thật sự đánh nhau, thì bọn họ không phải là đối thủ của đám người đó.

Vô số người bị thương xông đến, trong nháy mắt muốn nhấn chìm mấy người.

"Pằng!"

Tiếng súng điếc tai vang lên.

Người mất lý trí bị doạ ngơ người, theo bản năng dừng bước chân lại.

Khương Ninh giơ súng, ánh mắt lạnh như lưỡi đao: "Bác sĩ thì sao? Bác sĩ là người không phải là thần, đã năm thứ bảy thời tận thế rồi, còn chơi trò trói buộc đạo đức này à?

Nếu không có bác sĩ nghiên cứu ra thuốc giải chống lại virus sương mù đến mức nôn cả máu ra thì mấy người đã chết từ lâu rồi.

Biết vì cứu mấy người, có bao nhiêu bác sĩ mệt chết trên vị trí của mình không? Có bao nhiêu bác sĩ không ngại nguy hiểm tính mạng thử thuốc không?

Đi đến ngày hôm nay, trong tay chúng tôi có thuốc hay không, trong lòng mấy người không rõ à?

Cố gắng nói tiếng người với mấy người mấy người không nghe, muốn chết thì đến đây, tôi tiễn mấy người lên đường!"

Đạo lý thì không sai nhưng nói quá thô lỗ, Mã Quang Niên sợ khiến đám người phẫn nộ, vội vàng đứng ra giải thích: "Các vị hương thân phụ lão, mọi người bị nước mưa axit làm bỏng, chúng tôi cũng cảm nhận được, nhưng thật sự không thể làm gì được.

Những năm này, chúng tôi vẫn luôn cố gắng khôi phục hệ thống y tế, nhưng mỗi lần nhìn thấy chút hy vọng lại bị thiên tai dập tắt.

Mọi người nói đúng, trách nhiệm của bác sĩ là cứu người chết chữa trị người bị thương, nhưng người có khéo thế nào đi nữa cũng chẳng thể không bột mà gột lên hồ được, làm bác sĩ nhưng lại bó tay không có cách nào chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi người chịu tội, trong lòng chúng tôi cũng không dễ chịu.

Tôi biết mọi người rất gấp, nhưng gấp cũng không có tác dụng, hôm nay cho dù mọi người đánh chết chúng tôi cho hả giận, lẽ nào có thể chữa khỏi vết thương của mọi người hay sao?

Hi vọng mọi người có thể bình tĩnh lại, dựa theo cách cấp cứu mà chúng tôi nói đi tìm nước, mà không phải ở đây phát tiết cảm xúc, như thế sẽ khiến cho vết thương của mọi người càng trở nên nghiêm trọng, từ đấy bỏ qua thời gian chữa trị tốt nhất."

"Nhưng mà, không có nước ấy…" Có người đau đến khóc lên: "Không có nước làm sao bây giờ?"

"Có nước, chỗ này có nước."

Không biết ai ở đằng xa hô lên: "Phía sau cửa hàng chính phủ có giếng nước."

Bạn cần đăng nhập để bình luận