Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1252 -

Chương 1252 -

Khương Ninh liếc cậu ba nhà họ Dung hai cái, gã ta càng ngày càng gương mẫu, không nhận ra bộ dáng của thế hệ nhà giàu thứ hai ngang ngược lúc trước nữa.

Mấy người Trương Siêu, Lục Vũ đã bắt đầu công việc mới, vị trí mới và những mối quan hệ mới nhưng bọn họ lại là người chuyển ngang nên có thể tưởng tượng những khó khăn mà bọn họ phải đối mặt.

Nhưng bốn người không còn non nớt nữa, bọn họ đã trải qua hơn mười năm thiên tai, đủ loại người có lòng dạ hiểm ác, thậm chí còn lãnh đạo một đội ngũ hơn nghìn người.

Dù có khó khăn đến đâu, chỉ cần không liên quan đến việc sống chết thì cũng không phải vấn đề gì lớn.

Đường này không được thì tìm đường khác.

Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.

Những người thân yêu và bạn bè đều ở bên cạnh, bọn họ gặp chuyện gì cũng có thể tâm sự, tâm lý cũng tương đối khỏe mạnh.

Mọi người vẫn chuyện trò vui vẻ nhưng thứ gì không nên hỏi thì không có ai nhắc đến bao giờ.

Tình bạn vẫn tốt đẹp như xưa nhưng cảm giác hình như có gì đó khác biệt.

Có thêm lòng biết ơn và lòng tốt, cũng thêm lịch sự do chênh lệch về địa vị, và... bọn họ cũng hơi hơi đoán được cô có gì đó đặc biệt.

Nửa cuộc đời đã đi qua, không có mối quan hệ nào có thể không thay đổi, huống gì bọn họ đã trải qua quá nhiều chuyện.

Khương Ninh không suy nghĩ quá nhiều mà chỉ bình tĩnh chấp nhận hiện trạng, vẫn còn tình bạn sau bao thảm họa đã là điều quý giá.

Cứ sống tốt với nhau là được.

Tiểu đội trục vớt đặc biệt lại tập hợp lại, bắt đầu lên đường vượt qua sóng gió.

Đêm trước khi khởi hành, bốn người Trương Siêu, Lục Vũ tới một chuyến: "A Ninh, anh Thâm, chúc chuyến đi diễn ra tốt đẹp và thuận lợi trở về."

Ban ngày mọi người đều phải làm việc nên không thể đi tiễn được thành ra bọn họ phải đến trước.

Tình trạng của bốn người đã tốt hơn rất nhiều sau khi bồi dưỡng gần một tháng, cơ thể teo tóp của họ bắt đầu có da có thịt.

Có ba mẹ bên cạnh, có một công việc thoải mái, tinh thần của Vu Nhân cũng dần tốt lên.

Mọi thứ đang dần thay đổi theo chiều hướng tốt hơn, cảm giác này thật tuyệt.

Khi tiểu đội đặc biệt rời đi, các cơ quan liên quan của chính quyền thành phố Phượng đang tổ chức người dân đo đạc sườn núi bỏ hoang và bắt đầu lên kế hoạch lắp đặt hệ thống phát điện năng lượng mặt trời.

Chỉ cần điện lực bắt đầu vận hành thì không chỉ cải thiện được đời sống của người dân mà còn giải quyết được nhiều vấn đề trong công nghiệp và nông nghiệp.

Một nhóm người khác cũng đang tìm địa điểm để xây dựng nhà máy phân bón.

Một thùng lưu trữ không thể chứa nhiều thiết bị nhưng trong thùng có các bản vẽ thiết kế của nhiều loại thiết bị, đây là những tư liệu rất có giá trị, chờ đến lúc điều kiện công nghiệp phát triển hơn thì thành phố Phượng sẽ có thể nhanh chóng chế tạo thêm nhiều máy móc công nghiệp.

Từ từ sẽ đến.

Thế hệ này có thể không thể tái hiện được sự phồn vinh trước thời kỳ thiên tai nhưng thế hệ tiếp theo chắc chắn có thể, miễn là nền văn minh còn tồn tại.

Bọn họ rất tự tin!

2688 tiếp tục đi xa, bọn họ nhìn qua kính tiềm vọng thấy thành phố Phượng đang được bao quanh bởi cây xanh thì cảm giác rất tự hào.

Nó đang thay đổi mỗi ngày và khi bọn họ quay về, thành phố Phượng sẽ có một diện mạo mới.

Các thành viên trong đội đều vui vẻ: “Chị Ninh, ba chân thiếu một chân, chị có chơi không?”

Bọn họ muốn ăn sủi cảo nên làm cách nào để có thể thua mà không để lại dấu vết?

Hành động phải logic, chú ý đến sự phối hợp và không thể để lộ ra.

Khương Ninh hồn nhiên không biết gì: "Tới liền!"

Hoắc Dực Thâm muốn vạch trần sự thật: "..."

Thôi bỏ đi, miễn cô vui vẻ là được.

Đi được nửa đường, khi mọi người đặc biệt nhờ cô đi vớt xong thùng lưu trữ thứ ba và đi tới tọa độ tiếp theo thì tàu ngầm 2688 bất ngờ bị tấn công.

Máy định vị bằng sóng siêu âm phát hiện một sinh vật khổng lồ di chuyển nhanh như tia chớp...

Những sinh vật lớn trong đại dương là điều bình thường nhưng bơi với tốc độ nhanh như vậy thì chưa từng có.

Khương Ninh lúc đầu còn tưởng đó là một con mực khổng lồ nhưng Hoàng Mậu lại lắc đầu nói: "Không phải, hình dáng giống cá mái chèo nhưng dài hơn gấp mấy lần."

Trương Lệ hét lên: "Không tốt, nó đang lao về phía chúng ta."

Vừa dứt lời, 2688 đã bị va chạm mạnh, lập tức có vài người bị ngã văng ra...

Bạn cần đăng nhập để bình luận