Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 530 -

Chương 530 -

Dải xanh hóa bắt đầu trồng những cây nhỏ, bao gồm hoa dại cỏ dại, để đất đai nhanh chóng hồi phục sức sống.

Thiên kim tiểu thư nhà số 36 đón sinh nhật, có rất nhiều trai xinh gái đẹp đến dự, tổ chức party thú cưng tưng bừng.

Corgi, Papilon, mèo Ba Tư, mèo Anh lông ngắn, và cả... Alpaca.

Cola trợn trừng mắt, giống như phát hiện thế giới mới vậy, nó lập tức bước vào trạng thái cảnh giác — Trưởng thành ổn định.

Hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, bước về phía trước.

Party chơi rất vui, nhất là khi cậu ba nhà họ Dung xuất hiện, tất cả mọi người đang có mặt đều la hét, không ai chú ý đến con Alpaca đi ra khỏi sân.

Khương Ninh cứ đi mãi, trên mặt đột nhiên có thêm thứ gì đó.

Ẩm ướt, ấm áp.

Đợi đến khi nhận thức được là gì, cả người cô đều hóa đá rồi.

Sau đó, tiếng chó sủa vang lên.

Chó con húc ngã Alpaca, tức giận ngoạm lấy cái chân của nó bắt đầu cắn xé...

Hoắc Dực Thâm gọi: “Cola.”

Chó con không nghe, cắn chân của Alpaca không nhả, máu tươi rất nhanh đã chảy ra.

Khương Ninh vội vàng ngăn cản: “Cola!”

Lúc này Cola mới buông ra, nhưng vẫn không hết tức, nhấc chân đạp một cái vào đầu của Alpaca.

Party bị tiếng kêu thảm thiết của Alpaca làm gián đoạn, một đám trai gái trẻ tuổi bước ra.

Nhìn rõ cảnh tượng trước mắt, mọi người liên tục che miệng la lên: “Ôi trời đất!”

Một cô gái trẻ xông đến, cầm túi muốn đánh chó con: “Mỹ Mỹ.”

Chó con lách người né tránh, lộ răng nanh xông về phía cô ta, chân!

Khương Ninh ngăn cản lần nữa: “Cola, quay lại.”

Lúc này Cola mới quay lại bên cạnh con sen, nhưng sự cảnh giác trong mắt không hề giảm.

Cô gái xông đến chỗ Khương Ninh mở miệng mắng: “Cô bị điên à, dắt chó mà không đeo xích chó, để mặc nó cắn bị thương Mỹ Mỹ nhà tôi. Huyết thống của Mỹ Mỹ nhà tôi rất quý giá, thú cưng nước ngoài, không phải loại dân thường hèn hạ như các cô có thể nuôi nổi đâu, mạng của nó còn quý hơn các cô không biết bao nhiêu lần!”

Thấy Khương Ninh mặc đồ thể thao bình thường, cô ta càng nói không suy nghĩ: “Nếu như Mỹ Mỹ xảy ra chuyện gì, cả nhà các cô đều không đủ đền mạng...”

Vật cưng yêu quý bị cắn chảy máu, cô ta tim đau như đao cắt vừa đến gần đã cho Khương Ninh một cái tát: “Chủ nhân thế nào thì nuôi ra chó như thế, các cô đền nổi không?”

Hoắc Dực Thâm giơ tay chặn lại, nhưng mà Khương Ninh nhanh hơn anh, không đợi cô ta đánh tới đã đánh một bạt tay qua.

Cô gái không kịp trở tay, bị đánh một bạt tay ngã trên mặt đất: “Aaa!”

“Đầu tiên tôi đã đeo xích chó, cô không nhìn thấy là do bản thân cô bị mù; tiếp theo là Alpaca của cô phun nước bọt về phía tôi trước, chó của tôi mới cắn nó.”

Khương Ninh lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta: “Alpaca nhà cô quý giá như vậy, sao không đeo xích vào cổ đi, để nó tùy tiện phun nước bọt vào người khác? Mạng của tôi có hèn hạ thế nào, cũng không rẻ mạt bằng cô.”

Alpaca phun nước bọt, thuộc về phản ứng sinh lý của động vật.

Mà chó con bảo vệ chủ nhân là bẩm sinh, nhưng đúng thật là bảo vệ quá mức rồi.

Chuyện này không có đúng và sai tuyệt đối, hai nhà hiểu cho nhau nói rõ là được, thậm chí Khương Ninh có thể bồi thường tiền viện phí.

Hay thật, vừa đến không phân trắng đen gì đã tấn công người ta, kiêu ngạo đến nỗi ra tay đánh người.

Không cho cô ta tận hưởng sự ghê gớm của bạt tay, thì thật sự hơi có lỗi với cô ta rồi.

Tận thế ba năm rồi, còn chơi trò ai quý giá hơn ai? Ai chịu!

Cô gái nhếch nhác bò dậy, miệng vẫn kêu gào: “Cô có bằng chứng gì mà nói Mỹ Mỹ phun nước bọt vào cô?”

Khương Ninh lập tức nổi nóng, kéo cổ áo của cô lên, dùng tay lau, sau đó dí lên mũi của cô ta: “Muốn chứng cứ phải không? Cô ngửi đàng hoàng xem!”

Nước bọt của Alpaca không chỉ là nước bọt, mà là chất pha trộn của nước bọt, thức ăn gia súc trộn lẫn trong dạ dày, mùi của loại nước bọt này vô cùng gớm.

Mùi vị kỳ quái xông thẳng vào mũi, cô gái lập tức nôn khan.

Vừa muốn đẩy cô ta ra, nhưng đợi đến khi Khương Ninh nhìn rõ mặt của cô ta thì lập tức ngơ ngác.

Gương mặt này có hơi quen, hình như đã thấy ở đâu rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận