Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 890 -

Chương 890 -

Nhân viên công tác vô cùng ngạc nhiên: “Cô không phải là nhân viên kế hoạch Helios, sao lại có được tàu ngầm vậy?”

Khương Ninh nói đúng sự thật: “Chúng tôi ra ngoài thu gom đồ tìm được một lượng lớn kim loại hiếm, đúng lúc giải quyết nhu cầu cấp thiết của nhà máy quân sự nên mới đổi được một chiếc tàu ngầm.”

Họ hỏi rất kỹ, sống sót trên biển trong mấy tháng trời như thế nào, ăn gì uống gì… Thậm chí còn dài dòng rắc rối hơn mấy bà thím ở tổ dân phố.

Sau khi thông tin được xét duyệt thành công, yêu cầu tiến hành kiểm tra sức khỏe.

Kiểm tra sức khỏe ư? Khương Ninh thắc mắc.

Đối phương cũng không giải thích gì nhiều, chỉ bảo bọn họ đi vào phòng bên cạnh, nam nữ tách biệt.

Có quân y kiểm tra, nhìn nghe hỏi sờ*, có tiền sử bệnh gì, chỗ nào không ổn… Cuối cùng nói một câu: “Cởi quần áo ra.”

*Bốn phương pháp khám chữa bệnh trong Đông y.

Khương Ninh thắc mắc: “Tại sao phải cởi quần áo?”

“Kiểm tra thường quy.”

Cũng may không phải cởi đồ lót, Khương Ninh cố nén khó chịu phối hợp theo.

Bác sĩ quan sát một lượt: “Được rồi.”

Khương Ninh trầm ngâm suy tư gì đó: “Cô nghi ngờ tôi bị biến dị?”

Tuổi bác sĩ với Khương Ninh xêm xêm nhau, thấy tố chất cơ thể cô khá tốt, cô ấy gật đầu rồi nói: “Có rất nhiều người sống sót sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, để sống sót được họ sẽ săn bắt sinh vật biển, hoặc là ăn… Tóm lại là ăn những thứ không nên ăn nên cơ thể họ rất dễ xảy ra vấn đề.”

“Điều kiện trong căn cứ có hạn, chỉ có thể tiến hành kiểm tra đơn giản, những người mắc bệnh thì phải nghĩ cách điều trị.”

Dứt lời, cô ấy đưa kết quả kiểm tra sức khỏe có chữ ký cho Khương Ninh: “Cô cầm ra đưa cho quầy lễ tân làm thủ tục là được.”

Khương Ninh liếc mắt nhìn đơn kiểm tra sức khỏe: A+.

Cô đứng ở cửa đợi một lúc, Hoắc Dực Thâm và Đậu Đậu lần lượt bước ra, cả hai đều là A+.

Cô vừa định nói chuyện thì bên trong đột nhiên có người sống sót kêu gào: “Thả tôi ra, tôi không có bệnh, tôi không có bệnh!”

Cửa mở ra, hai người quân nhân xách một người sống sót trung niên ra ngoài.

Vẻ mặt gã ta kích động, chân tay điên cuồng giãy giụa: “Ông đây không có bệnh!”

Khương Ninh tinh mắt, thấy được trên mặt gã ta nổi mấy cục gì đó.

Không to lắm nhưng chắc chắn không phải là mụn.

Khương Ninh kéo Đậu Đậu, nhanh chóng lùi về phía sau, sợ bị gã ta lây bệnh.

Làn da gã đàn ông bị rám nắng thành màu đồng cổ, cơ thể gầy gò, làn da nứt nẻ, hốc mắt lồi ra, đôi mắt vàng đục ngầu.

Có lẽ gã ta dựa vào chính bản lĩnh của mình để sống sót, cũng thuận lợi tìm được căn cứ.

Nhưng phiêu bạt trên biển một thời gian dài như thế, nếu không ăn sinh vật biển hoặc đồng loại thì làm sao mà sống được.

Khương Ninh hoàn toàn hiểu tại sao căn cứ Hoa Thành lại phải phân cấp bậc kiểm tra sức khỏe cho người sống sót.

Lòng người có thiện ác, đạo đức có giới hạn.

Mấy tháng phiêu bạt trên biển, cơ thể hoặc tinh thần của rất nhiều người đều xuất hiện vấn đề.

Nếu ghép người bệnh và người bình thường ở chung một chỗ, có khả năng sẽ tạo thành bệnh truyền nhiễm gây ra bi kịch.

Suy cho cùng, thiên tai ép người ta phát điên, kẻ điên cầm dao tàn sát đã không còn là chuyện mới mẻ nữa.

Phân loại để quản lý, người có bệnh thì chữa, người không bệnh thì bắt đầu cuộc sống mới.

Ba người họ quay lại quầy lễ tân, nhân viên công tác nhìn lướt báo cáo kiểm tra sức khỏe rồi xếp họ vào khu dân cư B.

Ăn uống vệ sinh đều phải nộp lương thực mà kiếm lương thực thì có hai cách, một là tham gia xây dựng căn cứ để lấy tiền lương lương thực, hai là dựa vào trồng trọt để nuôi sống bản thân.

Tất nhiên, nếu sống xa hoa giàu có bằng tiền dành dụm thì cũng không sao.

Xét thấy những kiếp nạn mà người sống sót đã trải qua, sống sót được đã là may lắm rồi, đến giây phút sống chết rồi thì lương thực đâu mà cất trữ. Nếu không thì họ có thể đã tìm căn cứ sống sót mới như căn cứ quân sự hoặc căn cứ chính phủ.

Bất kể là quân đội hay chính phủ, thì bản chất đều thuộc về quốc gia cả.

Kiểu nhóm nhỏ tư nhân như đám Khương Ninh cũng có nhưng cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Cho nên, căn cứ đã đưa ra chính sách có liên quan, tiền thuê nhà và vật tư có thể nợ nhiều nhất là ba tháng.

Nhưng nếu ghi nợ thì chỉ được cho một căn phòng, ba tháng đầu chỉ cần nộp hai cân lương thực, nhưng tháng sau đó sẽ tăng lên thành năm cân lương thực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận