Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1070 -

Chương 1070 -

Cố Đình Lâm nhận ra sự có lệ của cô, ông giải thích: "Ở đây không sánh với căn cứ Hoa Thành được, ban đầu điều kiện sẽ kém một chút, nhưng sẽ tốt lên thôi mà."

Ông tin tưởng vào tương lai: "Con quyết định ở lại sao?"

Khương Ninh suy nghĩ một lúc rồi mới gật đầu: "Cứ thử xem đã, những chuyện sau này tính sau."

Nói như vậy là đồng ý rồi, Cố Đình Lâm chưa bao giờ vui vẻ thế này: "Trong sinh hoạt có thiếu thứ gì hay là muốn công việc gì thì ba sẽ nghĩ cách sắp xếp cho nhé."

Khương Ninh quả thật chẳng khách sáo chút nào, cô nhân cơ hội mở lời: "Chúng tôi quen ở một mình rồi, không thể cứ làm phiền ông được, chúng tôi muốn tìm nơi khác để ở."

Cùng sống dưới một mái hiên, muốn ăn đồ tích trữ cũng phải lén lút.

Vả lại, cô thật sự không biết nên ở chung với ông và Thư Tuyết Tình như thế nào, cảm giác vô cùng mất tự nhiên.

Cố Đình Lâm ngạc nhiên, thế nhưng khi nghĩ đến tính cách xa cách hờ hững của cô thì không gò ép nữa.

Cứ từ từ mà tiến triển, ông không thể hy vọng xa vời qua việc ở chung ngắn ngủi có thể khiến cô nhận lại người ba này được.

Ông lấy lùi làm tiến: "Một mình lập hộ có thể được chia đất, sát vách vẫn còn trống đấy, ba nhờ người ta sắp xếp cho các con, sống gần cũng có thể chăm sóc lẫn nhau."

Sống ở sát vách thủ trưởng sao?

Khương Ninh định bụng từ chối, nhưng suy nghĩ một lát rồi gật đầu đồng ý: "Phiền ông rồi."

Căn cứ đang rất cần người, trong lòng Cố Đình Lâm cũng hiểu rõ con gái và con rể đều có chuyện riêng, ông lại cố ý sắp xếp công việc thay cho hai người, nhưng cũng lo lắng rằng Khương Ninh sẽ nghĩ nhiều.

Ông đắn đo nên xử lý thế nào, ai ngờ Khương Ninh lại nói: "Nghe bảo điều kiện của căn cứ Hoa Thành tốt lắm, sao ông không bảo họ qua luôn?"

Cố Đình Lâm ngẩn ra, từ trước đến nay ông không bàn luận chuyện công ở nhà, nhưng chuyện này lại chẳng phải bí mật quân sự.

Từ trước khi đất liền bị nhấn chìm, ông đã biết kế hoạch Ngôi Nhà Mới của Hoa Hạ do căn cứ quân đội phía Đông thực thi.

Ngôi Nhà Mới sẽ được xây ở đâu, phải chăng sẽ có ngày nó thật sự được xây nên, điều đó phụ thuộc vào việc thiên tai có cho loài người cơ hội không.

Nếu như có cơ hội, vậy thì cần một năm, năm năm, hay là mười năm.

Nhiên liệu quân đội mang theo có hạn, không thể nào cứ tìm kiếm mà không có mục đích như vậy.

Bọn họ chỉ có thể trôi nổi trên biển, trải qua vô số mưa gió bão bùng, cuối cùng dừng chân ở vùng biển cạn.

Ngày nào cũng chờ đợi, ngày nào cũng có người chết, sự giày vò này không lời nào hình dung được.

Hơn hai năm, hơn bảy trăm ngày đêm, cứ dấy lên hy vọng rồi lại bị dập tắt, mãi đến khi đất liền nổi lên lần nữa.

Bọn họ đợi đến ánh rạng đông ló dạng rồi lên bờ tạo ra Ngôi Nhà Mới.

Hồi tưởng quá khứ, Cố Đình Lâm nói giản lược lại: "Sau này, ba gặp được tàu chiến của Hoa Thành thì mới biết Ngôi Nhà Mới của Hoa Hạ đã thành lập rồi, chẳng qua là lúc họ ra ngoài để đi tìm kiếm người sống sót thì căn cứ vẫn đang lấp biển xây đảo.

Hơn chục ngàn người bỏ mạng, tài nguyên của Hoa Thành càng ngày càng khan hiếm.

Vả lại, loài người am hiểu cách sinh sống trên đất liền hơn, có quá nhiều hạn chế ở trên biển.

Hơn nữa Hoa Hạ có câu nói thế này, không thể bỏ trứng vào cùng một giỏ.

Chẳng ai biết thiên tai đã thật sự kết thúc hay chưa, nếu như chưa thì sao?"

Nếu có một ngày Ngôi Nhà Mới Hoa Thành gặp phải tai họa không thể ngăn cản được, kết cục sẽ ra sao nếu loài người không thể ngăn cơn sóng dữ.

Nhiệm vụ mà căn cứ quân đội phía Nam thi hành là kế hoạch Helios, mà điều quan trọng nhất của kế hoạch Helios là con người, ông phải dìu dắt những người sống sót của Hoa Hạ để họ được sống tiếp.

Sau khi suy tính kỹ lưỡng, tầng lớp cao cấp của quân đội phía Nam nhất trí sẽ cắm rễ nảy mầm ở Vùng Đất Mới.

Thế nên Cố Đình Lâm đã viết thư bảo tàu chiến trở về.

Khương Ninh hơi đăm chiêu: "Căn cứ Hoa Thành không cử người sang sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận