Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1066: Độc Giác Tiên Màu Đen

Đi đến căn phòng còn một nửa kia, phát hiện ở trong căn phòng còn có một cái giếng, Hàn Sâm nhìn vào trong giếng xem xét, phía dưới có ánh nước động, thật sự là có nước.
Ngoại trừ cái giếng này, tất cả các thứ khác trong phòng đều đã nát gần hết, đã không còn vật gì có giá trị nữa rồi.
Những con Độc Giác Tiên đó tụ lại, bám chặt lấy đỉnh đá, cùng một chỗ lôi kéo đỉnh đá đi tới mặt bờ giếng giơ lên, Hàn Sâm đã buông đỉnh đá ra, nhìn đám Độc Giác Tiên kia, muốn biết chúng muốn làm gì.
Bịch!
Ai ngờ những con Độc Giác Tiên kia sau khi nhấc miệng giếng lên, vậy mà bịch một tiếng vứt đỉnh đá vào trong giếng, sau đó lại tản ra.
Hàn Sâm không hiểu ý tứ của chúng rốt cuộc là gì, phí nhiều sức lực như vậy, chỉ vì ném đỉnh đá vào trong giếng?
Những con Độc Giác Tiên đó lúc này lại nhường ra một con đường, ý tứ kia là muốn Hàn Sâm trở về thần miếu, có lẽ hẳn là muốn dời hai cái đỉnh đá còn ại kia ra ngoài.
Chúng tựa hồ có sợ hãi đối với thần miếu, không dám đi vào bên trong thần miếu.
Hàn Sâm cũng không thấy phiền, đi vào trong thần miếu, trực tiếp một tay một cái, đều mang hai cái đỉnh đá còn lại ra, lúc đi ra, dưới sự hộ tống của Độc Giác Tiên, một lần nữa đi tới bên cạnh giếng.
Hai cái đỉnh đá này cũng bị đám Độc Giác Tiên đồng tâm hiệp lực ném vào trong giếng, chờ cho ba cái đỉnh đá đều bị ném vào trong giếng, những con Độc Giác Tiên đó vây quanh miệng giếng thành một vòng tròn, đều cúi đầu hướng về phía miệng giếng cúng bái, quan cảnh kia thoạt nhìn vừa quỷ dị lại có chút buồn cười.
Thế nhưng mà, Hàn Sâm lại không cười được, trong miệng giếng kia vậy mà vang lên âm thanh cô đông cô đông, giống như là nước bên trong bị sôi lên vậy, còn có hơi nước màu trắng theo miệng giếng phun ra.
Hàn Sâm theo bản năng lui về phía sau vài bước, tập trung toàn bộ tinh thần đề phòng nhìn tới cái giếng cổ kia, dùng Động Huyền Khí quét vào, nhưng lại không cảm giác được khí tức sinh mệnh gì.
Lúc Hàn Sâm đang nghi ngờ, âm thanh ở trong giếng cổ đột nhiên không còn, trong lòng Hàn Sâm rùng mình, ánh mắt nhìn chòng chọc vào miệng giếng, liền thấy một vật từ trong giếng bay ra.
Chuẩn xác mà nói phải là lơ lửng bay lên, một viên tinh thể màu đen tương đương với bàn quay lúc đi vào di tích bay ra.
Nhìn kỹ, đó vậy mà cũng là một con Độc Giác Tiên, một con Độc Giác Tiên giống như tinh thể màu đen, so với Độc Giác Tiên bình thường thì lớn hơn một chút, tương đương với con mà Hàn Sâm nuôi trước kia, ở trên người nó còn có thể nhìn thấy những đồ án máy móc tựa như bánh răng đó, cũng rất tương tự với con kia của Hàn Sâm.
Con Độc Giác Tiên màu đen kia sau khi từ trong giếng trôi nổi đi ra, vậy mà trực tiếp bay tới chỗ Hàn Sâm bên này, khiến cho Hàn Sâm càng thêm hoảng sợ, cảnh giác lui về phía sau hai bước, đã làm tốt chuẩn bị xuất thủ.
Thế nhưng mà con Độc Giác Tiên màu đen kia lại ngừng lại ở trước mặt Hàn Sâm, giống như không hề có ý đồ công kích hắn.
Lúc Hàn Sâm đang cảm thấy quái dị, đột nhiên cảm giác lòng bàn tay có chút thấy đau, đưa tay lên xem xét, bên trong lòng bàn tay của hắn là một mảnh xanh biếc, vậy mà xuất hiện đồ án Độc Giác Tiên màu xanh sẫm, khu vực lòng bàn tay kia cũng giống như là đã hóa rắn, bộ dáng rất giống như là con Độc Giác Tiên mà Hàn Sâm nuôi trước kia.
- Thì ra con Độc Giác Tiên kia cũng không phải là đi lạc, mà là sáp nhập vào bên trong lòng bàn tay của mình?
Hàn Sâm có chút giật mình nhìn đồ án Độc Giác Tiên trong lòng bàn tay.
Đồ án theo lòng bàn tay sáng lên, bánh răng máy móc trên người con Độc Giác Tiên màu đen kia chuyển động, thân thể giống như hắc tinh vậy mà đã xảy ra biến hóa quỷ dị.
Nguyên bản chỉ là một con Độc Giác Tiên màu đen lớn bằng bàn tay, chỉ trong chốc lát lại giống như là ma pháp, lớn cỡ một cỗ xe vận tải hạng nặng, cứ như vậy rơi ầm ầm ở trước mặt Hàn Sâm.
Lúc Hàn Sâm còn đang ngạc nhiên nghi ngờ, đã thấy ánh sáng màu xanh lục ở trong lòng bàn tay lóe lên, miệng của con Độc Giác Tiên màu đen mở ra, thậm chí còn có đầu lưỡi phun ra.
Hàn Sâm nhìn kỹ, đâu phải là đầu lưỡi gì, đây là một trang bị cùng loại với đài điều khiển.
- Chẳng lẽ cái đồ vật này làm công tác giao thông trong Tinh Tộc?
Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, ánh sáng màu xanh trong lòng bàn tay lập loè, tựa hồ là đang thúc giục hắn mau chóng đi qua.
Trong lòng Hàn Sâm đã hết sức tò mò, liền đi vào bên trong đài điều khiển tinh thể.
Sau khi Hàn Sâm ngồi xuống, đài điều khiển lập tức đóng cửa lại, sau đó về lại bên trong cơ thể Độc Giác Tiên màu đen, dưới bàn tay Hàn Sâm có một cái tay cầm, trên tay cầm có dấu hiệu của Độc Giác Tiên, tay Hàn Sâm nhấn một cái lên trên, lập tức cảm thấy toàn bộ đài điều khiển giống như đều phát sáng lên.
Sau đó Hàn Sâm thần kỳ phát hiện, suy nghĩ của mình lại đang hướng ra phía ngoài kéo dài, giống như toàn bộ con Độc Giác Tiên màu đen đều biến thành một bộ phận thân thể của mình vậy.
Tâm niệm của Hàn Sâm vừa động, Độc Giác Tiên màu đen cũng dựa theo ý niệm của Hàn Sâm bắt đầu chuyển động, móng vuốt mau chóng nhúc nhích ở trên mặt đất, tốc độ nhanh kinh người.
Hàn Sâm tâm niệm lại hơi động, trên lưng Độc Giác Tiên màu đen liền mở ra cánh, vậy mà trực tiếp bay lên trời.
- Tư duy khống chế. . .
Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ.
Nhân loại ở phương diện này đã tập trung rất nhiều nghiên cứu, nhưng mà trước mắt cũng chỉ là hệ điều hành nửa tư duy, còn cần phải phối hợp trí não cùng thủ công mới có thể đạt tới thao tác hoàn mỹ.
Thế nhưng mà con Độc Giác Tiên màu đen tựa như máy móc này, lại có thể hoàn mỹ dựa vào tư duy để điều khiển, loại kỹ thuật này rõ ràng là tiến bộ hơn nhân loại rất nhiều.
- Thoạt nhìn đây cũng là đồ đạc cùng loại với phi thuyền của Tinh Tộc, cũng không biết có thể làm được cái gì, có hệ thống ra đa cùng hệ thống vũ khí hay không?
Hàn Sâm cảm giác mới lạ vô cùng, trong lúc tâm niệm chuyển động, đột nhiên cảm giác thị giác giống như đã lập tức được mở rộng, một hình ảnh địa hình 360 độ không góc chết xuất hiện ở trong tầm mắt của Hàn Sâm.
- Vậy mà thật sự có hệ thống ra đa!
Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ, thứ này còn hiện đại hơn nửa tư duy thao tác của nhân loại rất nhiều, trong lúc ý niệm chuyển động, địa đồ kia liền tùy ý co lại phóng to hoặc là biểu hiện ra chi tiết một chỗ ở trong mắt Hàn Sâm, vô cùng tỉ mĩ, hơn nữa phạm vi tương đối lớn.
Hàn Sâm lập tức quét nhìn khu vực này, rất nhanh đã phát hiện ở bên ngoài mấy ngàn dặm có dấu hiệu sinh mệnh, xem xét tỉ mủ, vậy mà chính là Bạch Dịch Sơn.
Nhưng mà cũng chỉ có một mình Bạch Dịch Sơn mà thôi, cũng không nhìn thấy những người khác, khiến cho trong lòng Hàn Sâm cả kinh, sợ Kỷ Yên Nhiên đã xảy ra chuyện gì.
Hàn Sâm một lần nữa nhìn về phía những nơi khác, hắn lại thấy được dấu hiệu sinh mệnh, sau khi xem nguyên một đám, phát hiện có nhân loại cũng có Tu La, đều phân bố ở những địa điểm khác nhau, rất nhanh Hàn Sâm đã tìm được vị trí của Kỷ Yên Nhiên, trong lòng có chút nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Nhưng mà tình huống hiện tại của Kỷ Yên Nhiên cũng không lạc quan, đang bị nhiều tinh thể giống như là người máy đuổi theo, tình huống đã hết sức nguy cấp.
- Nhanh lên, ta muốn đi tới đó!
Trong lòng Hàn Sâm vội vàng nghĩ đến.
OÀ..ÀNH!
Độc Giác Tiên màu đen giương cánh ra, phía sau mông giống như là phun ra laser, trong chốc lát đã xé rách không gian, phá không bay tới vị trí của Kỷ Yên Nhiên.
Tốc độ khủng khiếp làm Hàn Sâm giật nảy mình, tốc độ này chỉ sợ còn nhanh hơn chiến giáp cùng phi thuyền tân tiến nhất của nhân loại, quả thực không có cách nào tưởng tượng, cơ hồ giống như là thuấn di cự ly xa vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận