Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Cánh cổng đóng sầm lại rồi biến mất, thần quang chói lọi trong chiến trường cũng biến mất.
Các cường giả của các tộc theo dõi trận chiến đã khôi phục được tầm nhìn, sau đó phát hiện ra rằng trong chiến trường Tam Thập Tam Thiên, chỉ còn lại Tử Vi, Hàn Sâm thì lại biến mất.
“Tam Mộc thua rồi…” Sắc mặt Đường Châu Lưu thay đổi rõ rệt.
Chỉ thấy trên bia gen đã không có tên Hàn Sâm, chỉ có Tử Vi, rõ ràng là Hàn Sâm đã thất bại.
Mặt của Kỷ Yên Nhiên tái mét như thể không còn một giọt máu, giá như chỉ là thua thôi thì còn tốt, nhưng nếu như là ngay cả mạng cũng không còn, vậy thì thực sự không xong rồi.
“Ta đã nói rồi, trước đó Hàn Sâm có thể đi đến bước này thì đều là nhờ vào sự hy sinh của người khác, khi thực sự cần chiến đấu, thì ngay lập tức bị lộ căn nguyên.”
“Cứ nghĩ là Thần Tài tài giỏi lắm, hóa ra cũng chỉ có vậy.”
Trong đại vũ trụ đế quốc có không ít người hả hê, nhưng trong đại vũ trụ gen thì lại là một khoảng im lặng, không ai có thể tin được rằng Kim Tệ lại bị đánh bại như vậy.
Chiến trường còn lại đã bước vào trận đấu thứ hai, vậy mà lại là Nhân Đế đấu với Cổ Ma.
Cổ Ma đánh bại Đại Thiên Ma rồi mới đến trước mặt Nhân Đế.
“Cổ Ma, cũng là cựu phó hội trưởng của hội Thần Loạn, Táng Đạo Thiên đã chọn chiến đấu với Tần Tu, nhưng đã bị Tần Tu đàn áp bằng một tay, ngươi cũng muốn bắt chước tên Táng Đạo Thiên kia sao?” Nhân Đế nhìn Cổ Ma và nói.
“Ngươi đánh bại Tần Tu?” Cổ Ma khẽ cau mày, hắn căn bản là chưa từng nghĩ đến việc cần này người hắn gặp lại không phải là Tần Tu.
“Có thể xem là vậy, ngươi chọn thế nào?” Nhân Đế cười nói.
“Nếu đã đến nơi này rồi, thì tuyệt đối không có lý do gì để rời khỏi đây. Cổ Ma nhìn chằm chằm vào Nhân Đế và nói.
“Ngươi cho rằng ngươi mạnh hơn Tần Tu sao?” Nhân Đế nhìn Cổ Ma với sự thích thú.
“Ta không hẳn là mạnh hơn Tần Tu, nhưng ta là người khá cố chấp, không đụng phải bức tường nam thì không quay đầu, dù sao thì ta cũng phải thử.” Cổ Ma nói.
“Nếu như bây giờ ngươi từ bỏ, ta có thể tha mạng ngươi, nếu như ngươi chọn ra tay, ta càng cần phải tha mạng ngươi, ngươi muốn chọn cách nào?” Hắn vẫn nói chuyện một cách chậm rãi, như thể đang trò chuyện với một ngươi quen cũ, nhưng thật ra hắn không có tiếp xúc nhiều với Cổ Ma.
“Ta cũng đã nói rồi, ta là người có tính cố chấp, không đụng phải tường nam thì không quay đầu, đối với ta mà nói thì không có quá nhiều lựa chọn, hoặc cũng có thể nói là ông trời đã chọn giùm cho ta rồi” Cổ Ma vừa nói vừa nắm chặt tay.
Hàn Sâm bị một sức mạnh cưỡng ép hút vào cánh cổng của Thần điện Gen, trước đây hắn chỉ đứng ở ngoài cổng nhìn vạn tộc đăng, cũng đã từng là người thắp đèn cho Tinh tộc, nhưng đây là lần đầu tiên bước vào Thần điện Gen.
Bước vào Thần điện Gen, điều đầu tiên hắn nhìn thấy chính là vạn tộc đăng, hàng vạn ngọn tộc đăng sừng sững hai bên hành lang, tạo cho người ta một cảm giác rất lạ, như thể đèn dẫn đường ở bên đường Hoàng Tuyền, nhìn kiểu nào cũng thấy hơi âm u đáng sợ.
“Những Thượng tộc kia đều nghĩ rằng tộc đăng của bọn họ được cung phụng bên trong Thần điện Gen, nhưng bọn họ nào có biết rằng tộc đăng của bọn họ chỉ giống như đèn đường, đừng nói cái gì mà được cung phụng, không bị người ta dẫm lên đã là tốt lắm rồi” Hàn Sâm đi dọc theo lối đi được bao quanh bởi tộc đăng.
Bên trong Thần điện Gen thật sự rất quỷ dị, rõ ràng đây chỉ là một đại điện, nhưng Hàn Sâm đang đứng bên trong cổng, thì lại không thể nhìn thấy điểm cuối của đại điện, chỉ có ánh sáng của tộc đăng ở hai bên chỉ dẫn phương hướng.
Cánh cổng Thần điện Gen đã đóng, hiện giờ Hàn Sâm có muốn trở về thì cũng không thể, chỉ có thể đi theo chỉ dẫn của tộc đăng đi về phía trước, muốn xem xem rốt cuộc thì Thần đại nhân kia muốn cho hắn xem cái gì.
“Hắn nói ở đây có thứ ta cần, nhưng không biết rốt cuộc là gì?” Hàn Sâm không muốn lãng phí thời gian, vì vậy hắn bước về phía trước.
Khoảng cách được chiếu sáng bởi vạn tộc đăng cũng không dài, Hàn Sâm chỉ mới đi một lúc thì đã có thể nhìn thấy tộc đăng cuối cùng, chỉ thấy ở chỗ của tộc đăng cuối cùng kia cũng là một bức tường.
Bức tường được tạc từ ngọc cổ, nhưng lại hết sức kỳ lạ, Hàn Sâm nhìn nó, nhưng không thể nhìn thấy điểm cuối của bức tường, cũng không nhìn thấy đỉnh tường, cứ như là bức tường ngọc này kéo dài đến vô tận vậy.
Điều kỳ lạ hơn nữa là mặc dù bức tường ngọc không có điểm cuối cùng, nhưng Hàn Sâm có thể nhìn thấy mọi thứ được chạm khắc trên bức tường ngọc này, cảm giác này kỳ lạ này không thể nào diễn tả được.
Có rất nhiều chữ được chạm khắc trên bức tường ngọc, Hàn Sâm liếc qua thì thấy được rất nhiều chữ quen thuộc, như tinh, như thiên, như Phật,..
Rõ ràng đây chính là những Thượng tộc đã thắp tộc đăng trong Thần điện Gen, nhưng điều khiến Hàn Sâm có hơi khó hiểu chính là những chữ trên bức tường ngọc lại có nhiều hơn vạn.
Hàn Sâm nhìn kỹ một hồi, liền thấy một chữ quen thuộc, đó là chữ Vũ, nhưng Hàn Sâm nhớ rõ ràng Vũ tộc đã bị đá ra khỏi hàng ngũ Thượng tộc, vậy thì tại sao chữ Vũ của Vũ tộc vẫn được khắc trên bức tường ngọc?
“Chẳng nhẽ, chỉ cần là tên của một tộc đã từng trở thành Thượng tộc thì đều sẽ được khắc trên tường ngọc mãi mãi?” Ánh mắt Hàn Sâm †ìm kiếm xung quanh, thấy rất nhiều chữ quen thuộc cũng như xa lạ, nhưng hắn vẫn không tìm thấy chữ “Nhân kia, trong lòng không khỏi thất vọng.
“Không cần nhìn, không có tên Nhân tộc trên bức tường ngọc.” Một giọng nói truyền vào tai Hàn Sâm, đồng thời một bóng dáng quen thuộc bước tới bức tường ngọc, đứng song song với Hàn Sâm.
“Là ngươi? Vậy người ở trong chiến trường Tam Thập Tam Thiên là ai?” Hàn Sâm không khỏi sững sờ khi nhìn thấy người bước tới, người này chính là Thần đại nhân mà hắn quen thuộc .
Hết chương 3438.
Bạn cần đăng nhập để bình luận