Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1163: Một Cái Hốc Cây

Lợn rừng vẫn không ngừng ăn, một mực không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng nhỏ đến mức cơ hồ Hàn Sâm sắp không nhìn thấy rồi, chỉ lớn cỡ một con kiến mà thôi.
Hàn Sâm vô cùng kỳ quái nhìn con heo rừng nhỏ bé kia, không biết nó làm như vậy đến cùng là vì cái gì.
Những quả hạch đào đó ăn xong sẽ bị đau nhức rồi nhỏ đi, một con lợn rừng lớn như vậy ăn vào, hiện tại lại nhỏ giống như một con kiến, thấy thế nào cũng là một loại thoái hóa.
Mặc dù thân thể của lợn rừng nhỏ đi, nhưng mà lực lượng cùng tốc độ lại tựa như là không hề yếu bớt, bốn vó vẫn chạy rất nhanh chóng.
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí tập trung vào con lợn rừng kia, muốn nhìn một chút xem đến cùng là nó muốn làm gì.
Lợn rừng chạy vào trong rừng hạch đào, Hàn Sâm liền ở phía sau đi theo nó, bản thân nó cũng chỉ là sinh vật nguyên thủy, hiện tại lại rút nhỏ đi nhiều như vậy, tốc độ cũng bị ảnh hưởng một chút, Hàn Sâm đuổi kịp nó quá dễ dàng.
Lợn rừng một mực chạy vào trong rừng cây, chạy hơn mười dặm đường, Hàn Sâm nhìn thấy ở phía trước xuất hiện một gốc cây hạch đào đặc biệt kỳ quái.
Sở dĩ nói nó kỳ quái, cũng không phải bởi vì cây hạch đào kia lớn cỡ nào, kích cỡ của nó đều không khác mấy cây hạch đào thông thường, không có chênh lệch rõ ràng.
Nhưng mà cây hạch đào này lại là trong màu đen lộ ra màu đỏ, hoàn toàn khác biệt với những cây hạch đào màu xanh bên cạnh.
Mặc kệ là lá cây hay là trái cây, ở trên thân cây này đều là ở bên trong đen có màu đỏ, có loại cảm giác nó có mật độ cao kim loại.
Ly kỳ hơn chính là Hàn Sâm ở trên gốc cây hạch đào này vậy mà không cảm giác được sinh cơ.
Nếu như nó là một cây Thụ Vương, như vậy thì dù sao sinh cơ cũng nên mạnh hơn cây hạch đào bình thường một ít chứ, nhưng mà trên gốc cây hạch đào này ngay cả một điểm sinh cơ cũng không có, quả thực giống như là một gốc cây chết.
Nhưng khi nhìn bộ dạng cành lá rậm rạp kia của nó, trên nhánh cây treo đầy trái cây, một chút mục nát héo rũ đều không có, thấy thế nào cũng không giống như là một gốc cây chết.
Lúc Hàn Sâm đang cảm thấy kỳ quái, con lợn rừng nhỏ bé kia vậy mà bò tới trên rễ cây, sau đó chui vào một cái lỗ nhỏ trên thân cây.
Cái lỗ nhỏ kia còn nhỏ hơn cả ngón út, con lợn rừng nhỏ giống như con kiến cũng chỉ miễn cưỡng có thể chui vào mà thôi.
Hàn Sâm lập tức bừng tỉnh đại ngộ, thì ra con lợn rừng này cố nén thống khổ ăn hạch đào để làm cho mình nhỏ đi, chính là vì để tiến vào trong hốc cây này.
Nhưng mà hắn cũng càng thêm nghi ngờ, không biết là con lợn rừng này ăn hết nhiều cay đắng như vậy, bỏ ra khí lực lớn như thế, tiến vào trong hốc cây nho nhỏ này làm gì?
Hàn Sâm dùng Động Huyền Khí nhìn quét cả thân cây hạch đào, không phát hiện ra thứ gì khác thường, hơn nữa cái lỗ kia cũng quá nhỏ, Động Huyền Khí đều không quét vào được.
Đột nhiên, Hàn Sâm mở to hai mắt ra nhìn, trong cửa ra vào cái hang nhỏ kia, hắn lại phát hiện ra một con dị sinh vật nho nhỏ, nhưng mà đó cũng không phải là một con lợn rừng, mà là một con dị sinh vật giống như là rắn, giống như lợn rừng, nó cũng là một con nho nhỏ, cũng trực tiếp chui vào trong động giống như vậy.
- Chẳng lẽ bên trong cây này có gì đó kỳ quặc?
Hàn Sâm một lần nữa dò xét cây hạch đào này, có loại xúc động muốn cắt thân cây đem ra, nhìn xem bên trong có đồ vật gì.
Nhưng mà Hàn Sâm vẫn nhịn xuống, lại ở bên cạnh quan sát thêm một hồi lâu.
Chỉ trong thời gian hơn một giờ, Hàn Sâm liền thấy vài con dị sinh vật không cùng loại chui vào trong hốc cây, thân thể của bọn nó đều nhỏ bé giống nhau, Hàn Sâm đoán rằng chúng nó đều là ăn hạch đào để rút nhỏ đi.
Nếu không thì cũng quá là trùng hợp rồi, rất khó giải thích tại sao ở đây lại có nhiều dị sinh vật nhỏ bé như vậy, trong đó thậm chí còn có một con dị sinh vật bộ dáng thái thản.
- Cổ quái, thật sự là cổ quái, chẳng lẽ bên trong cây này có bảo bối gì đó? Nhiều dị sinh vật như vậy đều tự thu nhỏ chạy vào bên trong.
Hàn Sâm lại xem trong chốc lát, thấy một dị sinh vật nhỏ bé từ bên trong đi ra.
Đó là một con dị sinh vật bộ dáng hầu tử, sau lưng mọc ra ba cái đuôi, thoạt nhìn hình thù rất cổ quái.
Tam Vĩ Hầu Tử từ bên trong hốc cây đi ra không lâu, thân thể vậy mà giống như là thổi khí cầu lớn lên, ngay dưới mí mắt Hàn Sâm phồng lớn lên không biết bao nhiêu lần, đã trở thành một con khỉ đột ba đuôi màu đen khổng lồ thân cao vượt qua ba mét.
Khỉ ba đuôi khổng lồ căn bản không dừng lại ở nơi này, nhanh như chớp đã chạy vào trong rừng cây, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.
Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy càng thêm kỳ dị:
- Chẳng lẽ hạch đào sinh ra lực lượng thu nhỏ lại chỉ là tạm thời?
Đối với những cây hạch đào cùng những con dị sinh vật này đều đã hiếu kỳ tới cực điểm, Hàn Sâm có ý định ở lại chỗ này quan sát cẩn thận vài ngày, nhìn xem những con dị sinh vật này đến cùng là đang giở trò quỷ gì.
Liên tục xem vài ngày, Hàn Sâm phát hiện ra ở đây có không ít dị sinh vật ra ra vào vào, chờ đến ngày thứ ba, Hàn Sâm thấy được con lợn rừng lúc trước hắn gặp kia từ bên trong chui ra.
Giống như những dị sinh vật hắn thấy lúc trước, sau khi lợn rừng đi ra, thân thể cũng dần dần khôi phục kích thước vốn có.
Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào nó một lúc lâu, xác định đây chính là con lợn rừng mình nhìn thấy lúc trước không thể sai, nhưng mà hiện tại tựa hồ như là nó có chút không giống với lúc ba ngày trước tiến vào hốc cây.
Con lợn rừng này mọc ra một đôi răng nanh rất lớn, Hàn Sâm nhớ rõ ràng trước đó hắn thấy đôi răng nanh này có màu trắng hơi vàng, nhưng mà hiện tại lại giống như vàng ròng có kim quang lập lòe, liền sinh cơ trên người đều tựa hồ mạnh lên không ít.
Nhưng mà trên thân khí tức nó thì Hàn Sâm vẫn còn nhớ rõ, chính là nó không hề sai, cũng không biết là nó đi vào ba ngày này đến cùng là dã xảy ra chuyện gì, vậy mà lại có loại biến hóa này.
Trong lòng Hàn Sâm tò mò muốn chết, lại ở chỗ này quan sát thêm một thời gian ngắn, phát hiện ra rất nhiều dị sinh vật trước đó hắn nhìn thấy đi vào, ba ngày sau đều đi ra, hơn nữa sau khi chúng đi ra, trên người đều có một chút biến hóa, khí tức trên người cũng trở nên mạnh hơn không ít.
Nhưng mà cũng có rất nhiều dị sinh vật sau khi đi vào lại không nhìn thấy chúng đi ra, không biết là còn ở bên trong, hay là đã xảy ra biến cố gì.
Nhìn vài ngày, Hàn Sâm rốt cục nhịn không được rút Phượng Hoàng Thần Kiếm ra, mở ra chín đạo khóa gen, một kiếm chém lên trên cây hạch đào trong đen pha lẫn sắc đỏ này.
Hàn Sâm đoán rằng bên trong nhất định là có bảo bối gì đó, nếu không thì những dị sinh vật đó cũng không có khả năng có biến hóa như thế.
Thế nhưng mà nhát kiếm này chém xuống, Phượng Hoàng Thần Quang sắc bén vậy mà chỉ để lại một vết xước mờ ở phía trên, liền vỏ cây đều không thể chém ra.
Hàn Sâm lập tức chấn động:
- Thứ này quả nhiên bất phàm.
Chém không đứt cây hạch đào, tâm tư của Hàn Sâm liền chuyển tới những quả hạch đào bên trên, muốn hái mấy quả hạch đào xuống.
Kết quả là trái cây cùng lá cây trên cây đều cứng cỏi giống như vậy, Hàn Sâm thậm chí ngay cả trái cây đều chém không rụng nổi.
Hàn Sâm không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, cây này càng thần kỳ, lại càng chứng minh bên trong có bảo bối khó lường.
Hàn Sâm tự nhiên là một người không dễ dàng buông tha, cây là chém không đứt rồi, cho nên hắn chuyển mục tiêu sang những cây hạch đào thông thường kia.
Những dị sinh vật đó có thể lợi dụng hạch đào thu nhỏ lại tiến vào trong hốc cây, vậy thì hắn cũng có thể làm được.
- Dù sao vẫn còn có thể biến trở về, thử một lần cũng không sao.
Hàn Sâm sợ bản thân đoán sai, cho nên không trực tiếp đi thử, đi bắt một con dị sinh vật ở trong Tí Hộ Sở đưa tới làm vật thí nghiệm, để cho nó thử ăn một ít hạch đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận