Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Đằng chùy nện trên hòn đá lớn và tạo ra một tiếng vang rất lớn, sau đó Hàn Sâm bàn trợn tròn mắt.
Hắn trợn tròn mắt không phải vì uy lực khổng lồ của đằng chùy, mà là hòn đá kia chẳng hề có lấy một vết rạn, trong khi đó đằng chùy lại bị bắn ngược trở về, đập cho Bảo Nhi ngồi bệt xuống đất, cái đầu nhỏ của nàng lắc vài cái, trông có vẻ đầu quay đơ rồi.
“Vãi, hội trưởng hội Thần Loạn lừa trẻ con à, sao lại để lại một thứ thế này cho con gái của mình cơ chứ?” Hàn Sâm nhìn mà dở khóc dở cười.
Nhưng mà hắn cũng biết, trong chuyện này chắc chắn là sai ở đâu đó rồi, hội trưởng hội Thần Loạn không tài nào sẽ để lại thứ vô dụng cho con gái của mình được.
Bảo Nhi lắc đầu, bò dậy lại giơ đằng chùy lên với vẻ có hơi tức giận, nàng lại đập xuống tảng đá với lực còn lớn hơn lần trước.
Một tiếng ầm vang lên, tảng đá không có chút vết tích nào, còn đằng chùy thì lại bị chấn bay ra khỏi tay của Bảo Nhị, rơi xuống khu đất xa tít †ắp, nó nảy lên nhiều lần mới ngừng lại được.
Hàn Sâm và Bảo Nhi đều ngây người, một món vũ khí không có tác dụng như vậy, bọn họ đúng là lần đầu tiên được thấy.
Dù là một thanh kiếm làm bằng sắt thường, với lực lượng của Bảo Nhi thì cũng đủ để chặt đứt tảng đá lớn kia, nhưng mà đằng chùy kia lại không để lại dấu vết nào trên tảng đá.
Bảo Nhi chưa từ bỏ ý định, nàng gọi đằng chùy về, bắt nó biến thành các loại vũ khí như đao, kiếm, súng, xiên v.v… Thí nghiệm hết một lượt luôn, nhưng kết quả vẫn vậy, đằng chùy trông thì trâu bò này đến một tảng đá cũng không đập vỡ được.
“Rốt cuộc có chuyện gì thế này?” Hàn Sâm biết có lẽ Bảo Nhi vẫn chưa †ìm được cách dùng chân chính của nó, nên chỉ đành kêu Bảo Nhi cất đi trước, sau này nữa từ từ nghiên cứu sau.
Bảo Nhi tức giận vứt roi mây trên mặt đất, nhưng roi mây lại tự mình bò tới, hóa thành giáp Đằng bao trùm lấy người Bảo Nhi.
“Bảo Nhị, về trước đã rồi tính, không có sự đồng ý của ta thì lần sau không được vào Tam Thập Tam Thiên nữa đâu đấy.” Hàn Sâm ôm lấy Bảo Nhi và Tiểu Miêu, Tiểu Phi Ngư rồi chuẩn bị đưa các nàng ra Tam Thập Tam Thiên.
Bây giờ hắn là chủ của Xích Phần Thiên, có thể dẫn người ra vào Xích Phần Thiên tự do, bản thân cũng có thể rời đi.
Nhưng mà còn không có đợi Hàn Sâm rời đi thì hắn đột nhiên cảm giác được có một khí tức kinh khủng phủ xuống Xích Phần Thiên, uy áp kinh khủng vô biên trong nháy mắt đã bao trùm cả Xích Phần Thiên.
Sắc mặt của Hàn Sâm chợt đổi, mặc dù vẫn chưa nhìn thấy người tới là ai, nhưng uy áp khủng bố như vậy, hắn cũng chưa gặp qua mấy lần, kẻ có được thực lực nhường này chắc chắn không phải nhân vật tầm thường.
Nhưng khi Hàn Sâm thấy rõ ràng người đáp xuống là ai thì sắc mặt của hắn chợt thay đổi, thậm chí có thể nói khó coi vô cùng.
Một ánh sáng vàng rủ xuống từ trên trời, một thiếu nữ tóc vàng mặc cung trang trắng tinh như một thiên sứ chậm rãi đáp xuống, trông nàng cứ như nữ thần thánh khiếp giáng trần từ Thần giới vậy.
Hàn Sâm liếc mắt một cái là đã nhận ra, đó là Uyển Nhi tóc vàng, nhưng mà lúc trước rõ ràng hắn đã biến Uyển Nhi về trạng thái tóc đen rồi, sao giờ lại biến thành tóc vàng nữa.
Nhìn ánh mắt lạnh như băng của Uyển Nhi tóc vàng thì Hàn Sâm biết lần này lại gặp phải phiền phức rồi.
“Tên Tần Tu khốn kiếp này, lại biến Uyển Nhi thành dáng vẻ cỗ máy giết người lạnh như băng này. Chẳng nhẽ hắn không biết Uyển Nhi tóc đen mới là lúc nàng vui vẻ nhất sao?” Hàn Sâm biết chắc chắn là do Tần Tu động tay động chân nên Uyển Nhi mới sẽ biến về trạng thái tóc vàng, trong lòng thấy tức giận vô cùng.
Gần như là cùng lúc đó, trong lòng Hàn Sâm cũng dấy lên hồi chuông báo động: “Bạch tiên sinh tính ra được, ta vào Tam Thập Tam Thiên ắt có một kiếp, đừng nói một kiếp này là ứng ở trên người Uyển Nhi đấy nhé?”
Hết chương 3367.
Bạn cần đăng nhập để bình luận