Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1769. Quyết đấu bắn tên

Phụt!
Harvey há miệng, máu tươi điên cuồng bắn ra, giác tiên đã đâm xuyên qua trái tim của hắn, thân thể hắn ngã xuống đất rầm rầm, không ngừng run rẩy ở trên mặt đất, hít vào thì nhiều mà chẳng thở ra được bao nhiêu, xem ra là sắp mất mạng rồi.
Nietzsche chỉ cảm thấy toàn thân lạnh như băng, một nam tước phục kích hai tử tước, lại còn dùng một mũi tên của hắn bắn chết một tử tước, nếu như không phải tận mắt chứng kiến và cái mũi tên lại còn là của Hàn Sâm thì nhất định hắn sẽ không tin có chuyện như thế này.
“Chẳng lẽ thật ra người này là thượng tộc của Đại Đạo Thiên, nếu không làm sao hắn có thể có năng lực không thể nào tin nổi như vậy chứ?” Vô số suy nghĩ hiện lên ở trong đầu Nietzsche.
Ngoại trừ những người được trời ưu ái, ngoài thượng tộc có gen hoàn mỹ mà sinh vật bình thường khó có thể sánh bằng được ra, thật sự Nietzsche không nghĩ ra nổi còn có sinh vật nào có thể làm ra được loại trình độ như thế này.
Nhưng Hàn Sâm lại không có nhiều suy nghĩ như vậy, hắn duỗi tay rút giác tiễn từ trong lồng ngực ra, máu tươi trong miệng Harvey lại càng phun ra mãnh liệt hơn, nhưng mà sức sống còn tan biến nhanh hơn.
Hàn Sâm đặt giác tiễn lên cung Hoàng Kim Vũ lên trên một lần nữa, chậm rãi kéo dây cung hướng về phía Nietzsche.
Nietzsche cắn răng rút ra một mũi tên khác, hắn cũng kéo ra nhắm thẳng về phía Hàn Sâm.
Mọi chuyện tới bước này rồi thì Nietzsche biết mình đã không còn đường lui nữa, chỉ có giết chết Hàn Sâm thì hắn mới có khả năng sống sót.
Nietzsche có sự tự tin mãnh liệt đối với tài nghệ bắn cung, nếu không thì võ trang gen của hắn cũng sẽ không phải là cung, đây chính là bản mệnh của hắn.
Mũi tên vừa rồi của Hàn Sâm rất lợi hại, nhưng mà Nietzsche cũng không cho là mình sẽ thất bại, tài bắn cung xoắn ốc như vậy hắn cũng có thể làm được, hơn nữa năng lực còn có thể mạnh hơn so với Hàn Sâm, tốc độ có thể nhanh hơn so với Hàn Sâm, bởi vì cung của hắn tốt hơn của Hàn Sâm.
Nietzsche vô cùng tự tin nếu như hai người bắn cung tên ra cùng một lúc, như vậy người chết trước nhất định sẽ là Hàn Sâm.
Toàn bộ thân thể của Nietzsche đều đang chìm vào trong sự tĩnh lặng, sau khi dây cung bị kéo ra sau, một vầng sáng kỳ lạ lập tức bao phủ lên trên giác tiễn, đây là sức mạnh do võ trang gen ban cho, có thể làm cho mũi tên của hắn bắn ra trở nên mạnh mẽ hơn, có năng lực xuyên thấu vô cùng đáng sợ.
Cho dù là một tử tước có võ trang gen trọng thuẫn thì cũng khó mà ngăn cản được lực xuyên kèm theo của giác tiễn.
Ánh mắt của Hàn Sâm vô cùng bình thản, tầm mắt vẫn đang dừng lại bên trên ngón tay nắm lấy mũi tên của Nietzsche, chậm rãi kéo cung †ên trong tay tới mức độ cao nhất.
Thú hồn Kim Vũ Nữ Yêu biến thành cung Hoàng Kim Vũ cũng chỉ là cấp nam tước, kém hơn một chút so với cung tên của Nietzsche, nhưng mà với cái nhìn của Hàn Sâm thì xem ra cái này cũng đã đủ rồi.
Vút!
Âm thanh của hai dây cung gần như vang lên cùng một lúc nghe giống như chỉ có một tiếng dây cung vang lên vậy, đồng thời hai mũi tên cũng bay vụt ra ngoài mang theo lực xoay tròn mãnh liệt giống như là hai con rắn độc xuyên qua không trung, gần như không thể nào nhìn rõ được quỹ đạo của chúng.
Không thể tin nổi, hai giác tiễn vặn vẹo giống như rắn độc đó lại gặp nhau ở trong không gian rộng lớn, đầu mũi tên giống như đầu của con rắn độc va chạm vào nhau ở trong cùng một quỹ đạo.
Nhưng bởi vì mũi tên của Nietzsche bắn ra có sức mạnh và tốc độ mạnh mẽ hơn, thế nên vị trí mà hai mũi tên va chạm vào nhau có khoảng cách rất gần với Hàn Sâm.
Nietzsche hơi ngẩn ra, không ngờ rằng lại xuất hiện tình huống như vậy, nhưng mà hắn lại lập tức trở nên mừng rỡ như điên, vốn dĩ hắn còn đang suy nghĩ phải làm thế nào để né tránh được mũi tên này của Hàn Sâm, nhưng bây giờ không cần suy nghĩ nhiều như vậy nữa rồi.
Với sức mạnh của mũi tên mà hắn bắn ra chắc chắn có thể đụng vỡ được mũi tên của Hàn Sâm, cùng là mũi tên xoắn ốc, cái nào có sức mạnh và tốc độ xoay tròn mạnh hơn thì sẽ là vua.
Đầu mũi tên xoay tròn với tốc độ cao va chạm giống như hai mũi khoan đâm vào nhau, đầu giác tiễn cứng rắn cũng bị ma sát xuất hiện một tia lửa, giống như có tia chớp bắn ra tung tóe ở giữa hai mũi tên vậy.
Cũng chỉ trong nháy mắt, hai mũi tên cũng đã phân định được thắng bại.
Một mũi tên giống như một mảnh vải rách bị lăn ra khỏi máy giặt quằn quại bay ra ngoài, mà mũi tên còn lại sau khi trải qua một cú va chạm như vậy thì tốc độ và sức mạnh không những giảm sút mà lại tăng lên, †rong nháy mắt đã tăng tốc phá vỡ hư không.
Nietzsche sợ hãi muốn chết, hắn thật sự không thể nào hiểu nổi tại sao rõ ràng năng lực mũi tên kia của Hàn Sâm yếu hơn của hắn, vậy mà kết quả lại là mũi tên của hắn bị đánh bay ra ngoài, hơn nữa tốc độ mũi tên của Hàn Sâm chẳng những không giảm bớt mà ngược lại còn trở nên nhanh hơn, điều này quả thực đã trái ngược với quy luật tự nhiên.
Không kịp suy nghĩ nhiều, sau lần thứ hai tăng tốc thì thật sự mũi tên kia bay tới quá nhanh, ngay cả tránh né Nietzsche cũng không kịp nữa rồi, hắn rút ra một con dao ngắn ở bên hông rồi hung hăng chém về phía mũi tên của Hàn Sâm.
Sức lực của con dao rơi xuống, mũi tên kia chịu đựng tác động của kình lực đã tự chệch ra khỏi quỹ đạo ban đầu của nó, giống như một mũi tên kỳ dị trở nên sống động.
“Muốn dùng chiêu này đối phó với ta sao, ngươi quá ngây thơ rồi.” Nietzsche quát lớn một tiếng, trong tay kia của hắn vung lên một mũi tên, nó lập tức đập vào phía trên giác tiễn, đánh bay giác tiên ra ngoài.
Ngay lúc Nietzsche đang âm thầm đắc ý, trong nháy mắt hắn ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Sâm, đột nhiên đôi mắt hắn lại mở to đến cực hạn, đồng tử co rút lại giống như bị kim châm, cơ bắp trên mặt vặn vẹo lộ ra biểu hiện vô cùng hoảng sợ.
Bóng dáng của một giác tiễn không ngừng phóng to bên trong đôi mắt của hắn, mà ở phía đối diện, Hàn Sâm vừa mới hoàn thành xong tư thế bắn tên, hắn chậm rãi hạ cây cung ở trong tay xuống.
“Tại sao mũi tên của ta lại ở đây?” Chỉ có một suy nghĩ như vậy xuất hiện ở trong đầu Nietzsche.
Mũi tên vốn dĩ được bắn ra từ giác tiễn của hắn, thế nhưng bây giờ đã xuyên qua đầu hắn.
Rầm!
Đôi mắt Nietzsche trợn trừng ngã thẳng về phía sau, đến lúc chết hắn cũng không thể nào hiểu nổi tại sao mũi tên chính mình bắn ra lại có thể bắn về chính phía của hắn.
Hàn Sâm nhanh chóng lao vọt tới trước thi thể của Nietzsche, hắn thu lại hai cái giác tiễn, cái này đúng thật là đồ tốt, không quá khó để khống chế giống như Thánh Thiên Sứ Cốt Tiễn, là một thần binh lợi khí để săn giết dị chủng cấp tử tước.
Quả thực năng lực mũi tên của Hàn Sâm bắn ra không kịp với của Nietzsche, nhưng mà việc sử dụng Đại Âm Dương Từ Lực Pháo lại làm cho mũi tên của Hàn Sâm mượn được sức mạnh mũi tên kia của Nietzsche, vì vậy đã thực hiện lần tăng tốc thứ hai.
Nhưng mà chỉ có như vậy thì vẫn không thể nào giết được Nietzsche vô cùng thông thạo về các mũi tên xoắn ốc, mục tiêu thực sự của Hàn Sâm chính là cái mũi tên mà Nietzsche bắn ra.
Trải qua sự tính toán tỉ mỉ chính xác, sau khi lợi dụng Đại Âm Dương Từ Lực Pháo đánh bay được giác tiễn kia, giác tiễn bay hướng xuống thấp đã nằm trong kế hoạch của Hàn Sâm, đúng lúc rơi vào trong tay hắn.
Sau khi Hàn Sâm nắm chặt giác tiễn đã âm thầm bắn về phía Nietzsche, đợi đến lúc sau khi Nietzsche phát hiện thì đã muộn rồi.
Bàn về năng lực, quả thực Hàn Sâm không theo kịp Nietzsche, nhưng nếu bàn về kỹ xảo thì Hàn Sâm thực sự là cấp đại tông sư, không hề thua kém cường giả siêu cấp trong đại vũ trụ gen và mạnh hơn rất nhiều so với tử tước như Nietzsche.
Hàn Sâm vơ vét một phen trên thi thể của Nietzsche và Harvey, sau khi lấy được rất nhiều thứ tốt thì lúc này mới ném thi thể của bọn họ vào trong đầm nước, sau đó nhanh chóng chui vào trong rừng núi.
lù phía trước núi đá Lão Long, Cổ Tượng công tử cưỡi trên mình Bạch Tượng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào núi đá giống như cái đầu rồng ở cách đó không xa.
“Công tử, cần gì phải tự mình mạo hiểm đi chọc ghẹo cái Lão Quy kia chứ?” Bạch Tượng lý luận nói với Cổ Tượng công tử.
“Ngươi cho rằng ta vì Lão Quy đó sao?” Cổ Tượng công tử thản nhiên nói với ánh mắt sâu xa.
Bạch Tượng hơi ngẩn ra: “Có lẽ núi đá Lão Long chỉ có Lão Quy đó thôi chứ? Còn có những thứ dị chủng khác nữa sao?”
“Năm đó Lão Quy kia đã từng đi theo Khí Thiên Đạo, nếu không ngươi cho rằng tại sao thiếu nữ đó của Đại Đạo Thiên lại tình nguyện phá vỡ lời thề tới chỗ này chứ?” Cổ Tượng công tử bình tĩnh nói, nhưng mà trong ánh mắt nhìn về phía núi đá Lão Long của hắn lại có thêm một phần quyết liệt.
Hết chương 1769.
Bạn cần đăng nhập để bình luận