Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 944: Thủ Thành

- Đây là. . .
Đám người Hoàng lão nhìn thấy Long Huyết Xà, bọn họ chưa từng gặp qua Long Huyết Xà, chỉ có thể nhìn ra đây là một sủng vật thú hồn.
Hàn Sâm cũng không giải thích, trực tiếp để Long Huyết Xà mở ra khóa gen.
Một đạo khóa gen mở ra, thân thể Long Huyết Xà lập tức phồng lên gấp đôi, lớn cỡ một con cọp lớn.
Hai đạo khóa gen mở ra, thân thể Long Huyết Xà đã tương đương với một con trâu đực nhỏ.
Ba đạo khóa gen mở ra, Long Huyết Xà đã thành voi lớn.
Bốn đạo khóa gen mở ra, Long Huyết Xà cao lớn như là voi ma mút.
Năm đạo khóa gen mở ra, Long Huyết Xà giống như một đầu khủng long thật lớn.
- Sủng vật thú hồn mở ra năm đạo khóa gen!
Bọn người Hoàng lão thoáng động dung, tồn tại có thể mở ra năm đạo khóa gen, nhất định là sủng vật biến dị.
Long Huyết Xà hí lên một tiếng, thân thể lập tức lớn thêm một vòng, toàn thân lóe sáng huyết lân, răng rắn và móng vuốt đều tản ra huyết quang khiến người ta sợ hãi, giống như một Hung Giao Viễn Cổ đang nhìn xuống chúng nhân.
- Sáu đạo khóa gen! Sủng vật biến dị cấp cao nhất!
Có người nhịn không được kêu lên sợ hãi.
- Hoàng lão, cộng thêm Long Huyết Xà biến dị, không biết chúng ta có thể đánh một trận với Tí Hộ Sở quý tộc kia hay không?
Hàn Sâm hỏi Hoàng lão.
- Có lẽ có cơ hội.
Thần sắc Hoàng lão có chút kích động.
Tuy trong Tí Hộ Sở quý tộc Dị Linh kia cũng không thiếu sinh vật biến dị, nhưng có thể mở ra sáu đạo khóa gen chỉ sợ một con cũng không có.
Sinh vật biến dị tối đa chỉ có thể mở ra sáu đạo khóa gen, nhưng không có nghĩa là tất cả sinh vật biến dị đều có thể mở ra sáu đạo khóa gen, sinh vật biến dị có thể mở ra sáu đạo khóa gen có thể nói là vạn dặm không có một.
Không chỉ Hoàng lão, những người khác cũng đều kích động.
- Sinh vật biến dị đã mở ra sáu đạo khóa gen, ít nhất có thể chống lại ba con sinh vật biến dị trở lên, hơn nữa còn có chúng ta, có lẽ thật sự có hy vọng đánh lui Dị Linh kia.
- CMN, quyết chiến với bọn chúng tới cùng.
- Có thể chiến một trận, Hoàng lão, chúng ta không đi, kệ CMN là Dị Linh gì.
- . . .
Ngoại một số người tương đối bảo thủ, phần lớn người sau khi nhìn thấy Long Huyết Xà, đều hận không thể lập tức đánh nhau một trận cùng những Dị Linh kia.
Hoàng lão giơ tay ra hiệu mọi người im lặng, nhìn Hàn Sâm, trịnh trọng nói:
- Tiểu Hàn, tôi hỏi cậu mấy vấn đề, cậu hãy suy nghĩ kỹ càng rồi trả lời tôi, việc này liên quan đên sự sống còn của mọi người, mong cậu nhất định phải thận trọng trả lời.
- Ngài cứ hỏi, chỉ cần tôi có thể trả lời, nhất định sẽ thành thật trả lời. Hàn Sâm nói ra.
- Cậu từ Tí Hộ Sở khác tới?
Hoàng lão hỏi.
- Đúng thế.
Hàn Sâm gật đầu nói.
Hoàng lão gật gật đầu, lại tiếp tục hỏi:
- Nếu như chúng ta thủ vững được nơi này rồi, xong rồi cậu sẽ rời đi?
Hoàng lão nói một câu như vậy, mọi người nhất thời đều hiểu ý của Hoàng lão.
Cứ coi như bọn họ có thể ngăn cản Tí Hộ Sở Dị Linh tiến công lần này, nhưng nếu Hàn Sâm mang theo Long Huyết Xà rời đi, bọn họ vẫn mất đi chỗ dựa, đến lúc đó vẫn không phải đối thủ Tí Hộ Sở Dị Linh, vẫn sẽ bị đánh hạ.
Nếu như đã định sẵn là sẽ thất bại, vậy lần này cũng không cần phải dốc sức liều mạng rồi, không bằng từ lúc đầu lập tức rời đi, cũng có thể tránh đi hi sinh không cần thiết.
Mọi người đều nhìn về Hàn Sâm, rất nhiều người đều hi vọng hắn có thể trả lời là sẽ ở lại.
- Tôi sẽ rời đi.
Hàn Sâm trầm ngâm một lát, nhưng vẫn thật thà đáp.
Trên mặt mọi người lập tức đều lộ ra vẻ thất vọng, hi vọng vừa mới mọc lên, lại vì câu trả lời này của Hàn Sâm mà hoàn toàn dập tắt, lộ ra vẻ ảm đạm.
- Cảm tạ cậu đã nói rõ cho chúng tôi biết, mọi người vẫn nên dựa theo kế hoạch ban đầu trở về chuẩn bị đi.
Hoàng lão cũng không có trách Hàn Sâm.
Dùng thân phận của Hàn Sâm, hơn nữa còn có một Long Huyết Xà đã mở ra sáu đạo khóa gen, đối với hắn ở lại một khu vực ít khi nhìn thấy sinh vật biến dị quả thật có chút quá cằn cỗi, cho nên Hoàng lão cũng không muốn cưỡng cầu Hàn Sâm lưu lại.
- Chờ một chút, tôi chỉ nói là tôi sẽ rời đi, nhưng tôi rời đi như thế nào, vậy chỉ có hai khả năng, một là tòa Tí Hộ Sở quý tộc này đã bị đánh xuống, nếu như không bị đánh xuống, cho dù tôi rời đi, cũng sẽ để Long Huyết Xà lại.
Hàn Sâm lập tức nói tiếp.
Trong mắt mọi người lập tức lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, Hoàng lão càng không dám tin tưởng nhìn Hàn Sâm:
- Chuyện này là thật?
- Nếu Hoàng lão không tin, tôi có thể tạm thời chuyển Long Huyết Xà cho ngài.
Hàn Sâm cũng không sợ Hoàng lão sẽ cướp mất Long Huyết Xà.
Trên thực tế ở gần đây căn bản không có chỗ để đi, ngoại trừ sơn mạch phương bắc, ba mặt khác đều là Kim Cức Tùng Lâm, cho dù cho Hoàng lão Long Huyết Xà, ông ấy cũng không có chỗ để đi.
Mà nếu bọn họ bỏ thành, cuối cùng cũng chỉ có thể đi vào bên trong Kim Cức Tùng Lâm, với thực lực của bọn họ, hơn nữa còn không có một nơi an toàn như Tí Hộ Sở dưới mặt đất, trong một địa phương kinh khủng như Kim Cức Tùng Lâm, chỉ sợ cuối cùng ngay cả một người cũng không sống nổi.
Hàn Sâm cũng vì biết rõ kết quả này, cho nên trong tình huống mình đủ khả năng, mới muốn giúp bọn họ một chút, để cho bọn họ có thể tiếp tục sống ở nơi này, không cần đi chịu chết.
Đương nhiên, Hàn Sâm cũng muốn mượn lần chiến đấu này, săn giết một ít sinh vật biến dị bổ sung gen biến dị của mình, nếu không chỉ dựa vào chính hắn và Long Huyết Xà, muốn chống lại một tòa Tí Hộ Sở quý tộc thì vẫn rất khó khăn.
Thực lực của những người này tuy không được tính là mạnh, nhưng có mấy người có thực lực không kém gì sinh vật biến dị, cũng là một trợ lực rất không tệ.
Nếu như có thể mượn cơ hội này đánh được một tòa Tí Hộ Sở quý tộc, đối với Hàn Sâm cũng là một chuyện tốt.
- Tiểu Hàn, cậu là con rể của Kỷ nguyên thủ, chúng tôi tin lời của cậu.
Hoàng lão không phải vì già mà hồ đồ, tự nhiên không muốn Long Huyết Xà của Hàn Sâm.
Bởi vì Hàn Sâm đã hứa hẹn, rất nhiều người đều xoa tay, chuẩn bị đấu một trận với Tí Hộ Sở Dị Linh.
- Đúng rồi, Tí Hộ Sở bên trong sơn mạch phương bắc rốt cuộc là toà nào? Dị Linh trong Tí Hộ Sở là vị nào?
Hàn Sâm vẫn chưa nghe bọn họ nhắc tới tên Tí Hộ Sở, cho nên tìm cơ hội hỏi một câu.
- Đó là Kim Cức Tí Hộ Sở, chủ nhân Tí Hộ Sở là Kinh Cức Bá Tước, một vị quý tộc Dị Linh, nghe nói thiên phú siêu tuyệt, không phải Dị Linh bình thường.
Hoàng lão nói ra.
Hàn Sâm hơi sững sờ:
- Hóa ra nơi này cũng nằm trong phạm vi Kim Cức Tí Hộ Sở.
Sau khi xác định muốn lưu lại thủ thành, Hàn Sâm lại nói với Hoàng lão về quyền chỉ huy, hắn chỉ huy chiến dịch lớn thì khẳng định là không được, nhưng dùng năng lực bố cục của hắn, chỉ huy hai, ba mươi người này lại vừa vặn.
Hàn Sâm hoàn toàn có thể lợi dụng năng lực bố cục, để những người này phát huy tác dụng đến mức lớn nhất, để bảo đảm có thể trước mắt giữ vững tòa Tí Hộ Sở này.
Lúc đầu những người kia còn có chút không tin về năng lực chỉ huy của Hàn Sâm, dù sao Hàn Sâm còn quá trẻ tuổi. Nhưng sau mấy lần diễn luyện, tất cả mọi người đều vui lòng phục tùng Hàn Sâm, cam tâm tình nguyện nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Đã qua hai ba ngày, đại quân Dị Linh vẫn chưa đến, Hàn Sâm định đi vào bên trong sơn mạch tìm hiểu tình huống về Kim Cức Tí Hộ Sở một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận