Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2420. Loài hoa ý thức hải

Kính phu nhân không cảm thấy ý cảnh của Hàn Sâm mạnh mẽ đến mức nào, nguyên do nàng kinh ngạc chủ yếu là bởi vì có chút nghi hoặc.
Điều này giống như nhận được một phần quà chuyển phát nhanh, không biết là ai đưa tới, cũng không biết bên trong có gì. Nhưng sau khi mở phần quà ra, bên trong lại còn có một cái hộp, cứ mở ra từng †ầng từng lớp, mãi mà chưa mở xong.
Bất kể món quà bên trong là tốt hay xấu, chỉ riêng cách tặng quà này thôi đã khiến người khác rất khó chịu rồi.
Kính phu nhân là một người cực kỳ kiên nhẫn, cũng không cảm thấy
nóng vội gì, chỉ lật mở từng tầng từng lớp ý cảnh của Hàn Sâm. Song đã qua một lúc lâu mà nàng vẫn không nhìn đến chỗ trung tâm nhất
rốt cuộc có cái gì.
Dù là Thần cũng mất kiên nhẫn khi phải đối mặt với việc tìm kiếm không có điểm dừng như vậy. Lúc Kính phu nhân lật mở từng tầng từng lớp mà vẫn không nhìn thấy rốt cuộc bên trong có thứ gì, nàng không nhịn nổi nữa.
“Ta muốn xem xem ý cảnh của ngươi rốt cuộc là cái gì?” Kính phu nhân vừa nghĩ trong lòng, ý cảnh cấp Thần Hóa đã phủ xuống ý cảnh của Hàn Sâm trong nháy mắt, mạnh mẽ phá vỡ ý cảnh kia.
Mưa xuân ngắt hoa, ý cảnh như nụ hoa bị cưỡng ép phá vỡ, hóa thành cánh hoa bay đầy trời. Thế nhưng bên trong tầng tầng cánh hoa lại trống rỗng, chẳng có gì cả.
“Hóa ra chỉ là hào nhoáng bên ngoài, một kẻ rỗng tuếch không có nội hàm” Trong lòng Kính phu nhân không khỏi có vài phần thất vọng.
Ý cảnh chính là nói lên ý chí và tính cách của một người. Ý cảnh của Hàn Sâm chỉ có bề ngoài, bên trong lại trống không, không được xem là ý cảnh của cường giả.
Kính phu nhân đang chuẩn bị thu hồi ý niệm, không nghiên cứu ý cảnh của Hàn Sâm nữa. Song nàng lại chợt ngẩn ra.
Ý cảnh của Hàn Sâm đã bị nàng cưỡng chế phá vỡ, về lý thì ý cảnh đã vỡ vụn không thể tiếp tục để lại dấu vết trong ý thức của nàng mới đúng.
Nhưng lúc này Kính phu nhân vẫn có thể dùng ý niệm thấy được ý cảnh của Hàn Sâm, rõ ràng là không bình thường.
Nàng chợt nảy ra một suy nghĩ, cụp mắt nhìn xuống, nhìn về phía cánh hoa rơi đầy đất. Mỗi cánh hóa đều trong suốt long lanh, tuy rơi xuống đất nhưng lại chẳng úa tàn.
Ý niệm xâm nhập vào bên trong một cánh hoa, Kính phu nhân lập tức biến sắc. Vừa rồi nàng còn thầm nghĩ bóc cánh hoa ra, nhìn xem bên trong rốt cuộc có cái gì nhưng lại không chú ý tới bản thân cánh hoa.
Lúc này ý niệm tiến vào cánh hoa, lập tức cảm nhận được ý cảnh như biển rộng ùa vào mặt. Người đàn ông có tấm lòng mênh mông như trời biển, sự sâu xa của ý cảnh khiến Kính phu nhân cũng phải kinh ngạc.
Kính phu nhân lại nhặt lên một cánh hoa khác, ý cảnh bất động như núi trong đó lập tức ép xuống, giống như cây trụ chống trời vĩnh viễn không lay chuyển.
Nếu nói phụ nữ là một quyển sách thì đàn ông chính là một bộ sử thi.
Nội hàm của người đàn ông không phải là thân thể tàn tật nằm trên giường bệnh khi về già, mà là hùng tâm tráng chí, nhiệt huyết xông pha nơi chiến trường khi còn trẻ.
Người phàm tục thường chỉ thấy được thành bại cuối cùng, chứ không nhìn thấy quãng đường gian nan hiểm trở cùng với sự dũng cảm và kiên trì khi người đàn ông đối mặt với khó khăn và ngõ cụt.
Mỗi người đều từng trải qua thất bại nhưng người đàn ông chân chính vẫn có thể đứng dậy bước tiếp sau thất bại, dù cho bất kỳ hoàn cảnh nào, thân xác có thay đổi ra sao, thứ duy nhất không thay đổi chính là trái tim khao khát chiến thắng và quyết tâm trả giá tất cả vì thắng lợi.
Ý cảnh của Hàn Sâm thật sự không có trung tâm. Đó là bởi vì người đàn ông chân chính không có điểm kết thúc, dã tâm không ngừng bành trướng theo thời gian, sẽ tiếp tục tiến lên cho đến điểm cuối cùng của sinh mệnh.
Thứ Hàn Sâm theo đuổi không phải là trèo lên ngọn núi cao nhất mà là có thể đi càng cao càng xa hơn, dã tâm không có chừng mực, vô hạn tức là vĩnh viễn.
Kính phu nhân không nhìn thấy trung tâm ý cảnh của Hàn Sâm là cái gì, nhưng mỗi cánh hoa đều là ý cảnh bùng nổ trong mỗi đoạn thời gian mà Hàn Sâm từng đi qua, có phẫn nộ, có vui sướng, có đau khổ, có kiên trì, như biển, như núi, như trời, như đất.
Nếu chỉ là một ý cảnh đơn lẻ thì Hàn Sâm còn không đuổi kịp Kính phu nhân. Song nhìn vào từng cánh hoa lại làm cho Kính phu nhân ngày càng xúc động.
Đột nhiên, Kính phu nhân ngẩng đầu lên. Nàng phát hiện ra mình đã vô thức rơi vào trong ý cảnh của Hàn Sâm, bị ý cảnh của hắn chỉ phối cảm xúc.
“Loạn lòng ta không thể để lại.” Sắc mặt Kính phu nhân lạnh lùng, ý cảnh mưa xuân rơi xuống, muốn phá hủy hoàn toàn ý cảnh của Hàn Sâm do Kính Thể truyền sang, tránh cho ý cảnh của bản thân bị cộng hưởng.
Hàng vạn hàng nghìn cánh hoa bị phá hủy dưới ý cảnh của nàng. Nhưng Kính phu nhân đã nhanh chóng phát hiện ra, sau khi bị phá hủy, những cánh hoa này bắt đầu mọc rễ nảy mầm như hạt giống, lại nở ra thành đóa hoa.
Bất kể ý cảnh của Kính phu nhân điên cuồng ra sao, liên tục phá hủy ý cảnh của Hàn Sâm thế nào thì cuối cùng vẫn sẽ có đóa hoa quật cường mọc ra, dù có làm gì cũng không thể phá hủy hoàn toàn được.
“Sao lại như vậy…” Trong lòng Kính phu nhân kinh hãi, không thể duy trì sự bình tĩnh nữa. Ấy vậy mà nàng lại không thể hoàn toàn phá hủy ý cảnh của Hàn Sâm, đây đúng là chuyện ngoài sức tưởng tượng.
Nàng đường đường là một cường giả Thần Hóa, sự mạnh mẽ của ý cảnh cũng ít ai trong tộc Hoàng Cực có thể địch nổi, mà lại không làm gì được một kẻ vừa thăng cấp Vương như Hàn Sâm, thật sự khiến nàng khó mà tin được.
“Ý cảnh của hắn mạnh như vậy sao?” Sắc mặt Kính phu nhân kỳ lạ nhìn đóa hoa ý cảnh nửa nở trong đầu mình, trong lòng không ngừng dậy sóng.
Choang!
Kính phu nhân lùi về sau một bước, để cho hai mặt nhẫn Kính Linh tách ra, ánh mắt dừng ở trên người Hàn Sâm.
Nàng lập tức phát hiện ra ý cảnh của mình đã phai nhạt nhanh chóng trong cơ thể Hàn Sâm, chỉ chốc lát sau đã hoàn toàn biến mất tăm. Ngay cả Kính phu nhân cũng không cảm giác được, rõ ràng ý cảnh mà mắt Kính Linh truyền sang đã bị Hàn Sâm tiêu hóa hoặc xua tan.
“Cám ơn phu nhân.” Hàn Sâm mở mắt ra, hơi hành lễ với Kính phu nhân.
Ý cảnh mưa xuân của Kính phu nhân khiến Hàn Sâm cảm ngộ được rất nhiều, lời cảm ơn này là xuất phát từ thật tâm.
Kính phu nhân nhìn Hàn Sâm, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, song nàng không nói lời nào, trực tiếp xoay người bỏ đi.
Sau khi trở về, Kính phu nhân sử dụng rất nhiều phương pháp, muốn hủy diệt ý cảnh của Hàn Sâm nhưng làm thế nào cũng không thể xóa bỏ hoàn toàn được, làm Kính phu nhân không khỏi bực bội trong lòng.
“Chẳng lẽ ngay cả một Vương Giả nho nhỏ ta cũng không bằng hay sao?” Kính phu nhân cắn môi, không tin mà lại lấy ý niệm phá hủy hoa ý cảnh của Hàn Sâm. Song kết quả lại vẫn là vô ích, đóa hoa ý cảnh kia như cắm rễ ở trong ý thức hải của nàng, bất kể phá hủy như thế nào, chỉ cần rễ vẫn còn thì sẽ mọc lại lần nữa.
Loài hoa ý thức hải, nửa nở nửa giấu duyên. Lửa rừng đốt bất tận, gió xuân thổi lại sinh.
Ngày thứ năm khi Thạch trường khởi công lần nữa đã xảy ra một chuyện kỳ lạ. Công nhân đào được một tảng đá từ trong Thạch trường, tảng đá kia to bằng cái thớt, phía trên có khắc rất nhiều văn tự.
Hai Hầu Tước đào ra tảng đá kia đã thăng lên Công Tước trong chớp mắt khi nhìn thấy văn tự bên trên.
Kính phu nhân tự mình đến Thạch trường, đem tảng đá kia về căn cứ, còn tìm Hồng Vân ở trong căn cứ cùng đi nghiên cứu. Song đến ngày hôm sau, Hồng Vân cấp Thần Hóa đã giáng xuống cấp Vương chỉ trong vòng một đêm.
Hết chương 2420.
Bạn cần đăng nhập để bình luận