Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Cột sáng màu tím kia và đao khí mà Isa chém tới đụng vào nhau, điều bất ngờ là nó đánh nát đao khí của Isa. Nơi cột sáng màu tím phóng qua, có một màu tím giống như màn trời khuếch tán ra. Những hư không bị lực lượng của Nha Đao xé rách kia lại bị ánh quang của cột sáng màu tím vá lại, trong nháy mắt cả sao trời giống như một màu đen đã được gột rửa sạch sẽ, ngoài một vài cột sáng thì không nhìn thấy chút màu tím nào.
“Đó là thứ gì thế? Mà lại có thể chữa trị được vết rách không gian chỉ trong nháy mắt, hơn nữa còn loại bỏ được lực lượng Nha Đao?” Cung Chủ Trấn Thiên Cung nheo mắt lại, nhìn Hàn Sâm đang cầm cột sáng trong tay.
Ánh mắt của tất cả sinh vật các tộc trong vũ trụ đều đổ dồn về cột sáng Hàn Sâm nắm trong tay, đến cả Isa cũng không công kích nữa, nàng cũng chằm chằm vào lòng bàn tay của Hàn Sâm.
Người khác không biết, nhưng Isa thì lại biết rất rõ, đó là vỏ đao mà Thủy Tổ của tộc Rebet làm rơi mất ở bên ngoài. Thủy Tổ Rebet từng có di mệnh, hi vọng của hậu bối mình tìm vỏ đao về, thế nên trước kia Isa mới mạo hiểm tới Ma Chủng, muốn lấy vỏ đao đã mất về.
Nhưng ai ngờ vận may không tốt, gặp phải Hàn Sâm biến thân thành Kim Tệ, kết quả bị Hàn Sâm cướp mất.
lsa cũng chỉ biết là đó là di vật của Thủy Tổ, còn trong vỏ đao có bí mật gì, thì Isa cũng không biết gì cả, nếu không thì nàng sẽ không chặt đứt vỏ đao mà không hề do dự gì như thế.
Đây cũng là điểm mà Isa cảm thấy kỳ lạ, bây giờ lực lượng của nàng đã vượt qua Thủy Tổ của tộc Rebet năm đó. Nhưng mà cột sáng lao ra từ trong vỏ đao kia lại có thể phá hủy được đao khí của nàng, làm nàng thấy hoảng sợ, hình như đó không phải là lực lượng mà Thủy Tổ có.
Nếu nói Thủy Tổ để lại loại lực lượng như vậy ở trong vỏ đao, thì có bị đánh chết Isa cũng không tin.
Sau khi ánh sáng tím phun trào, lớp ngoài của vỏ đao mà Hàn Sâm cầm trong tay cũng dung hợp dần vào trong ánh sáng tím đó. Sau khi lớp ngoài vỏ đao vốn đen như mực bị hòa tan thì để lộ biệt hiệu của vỏ đao.
Vỏ đao kia giống như được đúc thành từ đồng đỏ, phía trên nó khắc hoa văn trông quỷ dị và tinh xảo, mà cột sáng tím đó bắt nguồn từ những hoa văn trên vỏ đao ấy.
Cùng với ánh sáng trên hoa văn lấp lóe, vỏ đao cũng biến lớn dần, rất nhanh đã biến thành vỏ trường đao dài ước chừng một mét, sau đó ánh sáng trên vỏ đao mới tắt dần.
Mãi đến khi ánh sáng trên vỏ đao tắt hẳn thì Isa và sinh vật của các tộc trong vũ trụ mới nhìn thấy, trong tay Hàn Sâm có một vỏ đao màu tím hoàn chỉnh, dáng vẻ khác hoàn toàn vỏ đao màu đen ban nãy.
lsa nhìn vỏ đao màu tím, trên mặt để lộ chút vẻ nghi hoặc, nàng cũng không nghe nói qua, trong vỏ đao của Thủy Tổ lại giấu một chuôi vỏ đao như vậy.
“Đó là… Quy Hư Sáo…” Trong đại điện của tộc Hoàng Cực, một vị cường giả cấp Thần Hóa đầu tóc hoa râm của tộc Hoàng Cực đột nhiên đứng bật dậy, nhìn chằm chằm vào vỏ đao màu tím trong tay Hàn Sâm.
“Quy Hư Sáo!” Trong chớp mắt cái tên này đã làm cả đại điện xôn xao.
“Bảo trưởng lão, ngươi nhận ra nó là Quy Hư Sáo thật sao?” Bạch Hoàng cũng nhìn về phía ông già tộc Hoàng Cực kia, bày vẻ mặt trịnh trọng hỏi.
“Không sai được, đó chắc chắn là Quy Hư Sáo, vỏ đao Quy Hư của Đao Hoàng Bệ Hạ, chỉ bảo Hoàng giả trong tộc Hoàng Cực ta. Ban đầu tổ tiên Bảo Hoàng của ta từng tìm tìm tung tích của Quy Hư Sáo, nhưng vẫn không biết ở đâu, không ngờ nó lại rơi vào trong tay Kim Tệ trong †ay, chúng ta chắc chắn phải cướp Quy Hư Sáo về…” Bảo trưởng lão càng nói càng kích động.
“Đúng thế… Quy Hư Sáo là chí bảo Hoàng giả của tộc Hoàng Cực ta, sao lại rơi vào trong tay người ngoài được chứ, nhất định phải cướp
lại… “Nhất định phải giết chết Kim Tệ, đoạt lại Quy Hư Sáo…”
Sau khi biết Quy Hư Sáo là của tộc Hoàng Cực, một đám người xoa tay hằm hè, hận không thể ngay lập tức xông vào chiến trường tinh không, cướp Quy Hư Sáo trong tay Hàn Sâm về.
Cái tên Đao Hoàng này có lẽ không nổi danh gì mấy trong đại trong vũ trụ, người ngoài chỉ biết là Đao Hoàng là một trong các vị Hoàng Đế của tộc Hoàng Cực, hắn không có mấy chiến công trong đại vũ trụ, hơn nữa Đao Hoàng cũng là vị Hoàng Đế có thời gian tại vị ngắn nhất của tộc Hoàng Cực.
Nhưng trong nội bộ cao tầng trung tâm chân chính của tộc Hoàng Cực, trình độ của Đao Hoàng còn mạnh hơn một danh hoàng như nhị thế tổ.
Nhưng vì chuyện này liên quan đến một bí mật lớn của tộc Hoàng Cực, thế nên người biết chuyện này cũng không nhiều, cho dù là trong nội bộ Hoàng Cực thì cũng chỉ có giai tầng trung tâm mới biết được, thậm chí có thể nói bí mật này là sự sỉ nhục của tộc Hoàng Cực.
Ở trong lịch sử của tộc Hoàng Cực, có một đoạn thời gian rất dài, Hoàng Đế của tộc Hoàng Cực đều trở thành con rối, mà người ở phía sau màn thao túng đây hết thảy là một kẻ tự xưng là Thần Minh của Thần Thiên Giáp.
Vài vị Hoàng Đế liên tiếp của tộc Hoàng Cực đều trở thành con rối mặc người định đoạt, mặc dù chỉ có cao tầng trung tâm mới biết được Thần Thiên Giáp, nhưng với tộc Hoàng Cực, thời kỳ đó đúng là đoạn thời kỳ sỉ nhục nhất trong lịch sử của tộc Hoàng Cực.
Mãi đến khi Đao Hoàng bỗng dưng xuất hiện, một đao chặt đứt Cửu Trọng Thiên, đại phá Thần Thiên Giáp, mới cứu được tộc Hoàng Cực thoát khỏi vận mệnh bị khống chế, sỉ nhục.
Nhưng bởi vì hắn bị trọng thương trong trận chiến ấy, nên thọ nguyên của Đao Hoàng bị hao tổn quá nghiêm trọng, và thành vị Hoàng Đế đoản mệnh nhất trong lịch sử tộc Hoàng Cực.
Bởi vì tộc Hoàng Cực không muốn công khai đoạn lịch sử đầy sỉ nhục này, nên uy vọng của Đao Hoàng ở trong nội bộ tộc Hoàng Cực rất cao, ngoại tộc không hiểu về hắn lắm nên Đao Hoàng không nổi danh như nhị thế tổ.
Hết chương 2850.
Bạn cần đăng nhập để bình luận