Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl
Hàn Sâm giơ Thuẫn Medusa lên, ngăn chặn sự tấn công của con hổ, đồng thời, một tay khác dùng làm đao, một đao chém lên đỉnh đầu con hổ, lập tức chém xuống hơn nửa đầu con hổ.
Con hổ vẫn không chết, chỉ thấy trong đầu nó có rất nhiều tinh thể và cơ quan kim loại lóe ra ánh sáng kỳ dị. Nó vung móng vuốt lên, vồ tới Hàn Sâm một lần nữa.
Hàn Sâm liên tục vung đao, chém con hổ kia thành mấy khối, lúc này con hổ kia mới không động đậy nữa.
“Săn giết Dị chủng Thần Hóa, phát hiện gen Dị chủng Thần Hóa.”
“Tên này thật sự là Dị chủng sao? Ta còn tưởng rằng là máy móc.” Hàn Sâm hơi kinh ngạc khi quan sát thi thể của con hổ.
Xét về sức mạnh của con hổ này, nó hẳn là cấp Lột Xác hoặc cấp Phá Kén, đẳng cấp không phải quá cao, không có tác dụng quá lớn đối với Hàn Sâm.
Hàn Sâm đưa thi thể của nó tiến vào bên trong tháp Thiên Mệnh, định mang về Hoa Viên Không Trung. Hắn còn cần nuôi rất nhiều sủng vật, có thể tiết kiệm một chút là một chút.
“Một Dị chủng bất kỳ nào đó cũng là cấp Thần Hóa. Nếu không đạt đến Thần Hóa mà đi vào tinh vực Đại Tịch Diệt thì chính là đi chịu chết.” Hàn Sâm cảm thấy may mắn vì mình có năng lực ra vào Tí Hộ Sở. Nếu như bước ra khỏi cửa lớn của Tí Hộ Sở, chỉ e hắn căn bản không có cơ hội sống tiếp.
Trước kia Tí Hộ Sở cũng có rất nhiều sinh vật mạnh mẽ xông ra từ đó, đáng tiếc đều không có tin tức, phỏng chừng bọn chúng đều đã chết bên trong tinh vực Đại Tịch Diệt rồi, căn bản không có khả năng sống sót ở chỗ này.
Trước đó Hàn Sâm đã từng nhìn thấy một nghĩa trang tại Tí Hộ Sở. Nơi đó có rất nhiều sinh vật mạnh mẽ chết đi, còn tồn tại cả chiến giáp gen. Tiểu Kim Kim và Tiểu Thiên Sứ đều đạt được huyết mạch và chiến giáp gen tương cận mình ở nơi đó.
Chỉ e rằng sinh vật nơi đó đều chết bởi vì xông ra khỏi Tí Hộ Sở.
Thế nhưng nghĩ kỹ lại, Hàn Sâm lại cảm thấy không đúng lắm. Nếu những sinh vật kia thật sự xông ra khỏi Tí Hộ Sở, với thực lực của bọn chúng, nếu gặp phải Dị chủng của tinh vực Đại Tịch Diệt thì căn bản không có bất cứ cơ hội chạy trốn nào, sao có thể có khả năng trốn về Tí Hộ Sở được?
“Cho dù có thể trốn đi được, bọn chúng muốn ngưng tụ ra gen chiến giáp thì cũng sẽ bị Tí Hộ Sở bài xích?” Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy vô cùng nghỉ ngờ.
“Tích! Tích! Tuyến đường chệch hướng… Tuyến đường chệch hướng…” Hàn Sâm đang bay về phía trước mà không chút nghĩ ngợi, đột nhiên lại nghe thấy tiếng của con búp bê.
Chỉ thấy phía trên mặt dây chuyền của con búp bê trong ngực Bảo Nhi lóe ra ánh sáng đỏ yếu ớt, hơn nữa ánh sáng đỏ lại càng ngày càng yếu, giống như một con búp bê sắp hết điện.
Hàn Sâm hơi giật mình, sau khi kịp phản ứng lại thì cầm lấy con búp bê từ trong tay Bảo Nhi, thử thay đổi hướng bay.
Con búp bê kia vẫn luôn nhắc nhở Hàn Sâm tuyến đường chệch hướng, nhưng tiếng của nó càng ngày càng yếu. Ánh sáng màu cam trên mặt dây chuyền cũng càng ngày càng yếu, trông giống như năng lượng có thể hao hết bất cứ lúc nào.
Sau khi Hàn Sâm liên tục thử bay về mấy phương hướng khác nhau, tiếng nói phát ra từ con búp bê cuối cùng cũng dừng lại, nhưng ánh sáng phía trên mặt dây chuyền đã không còn nữa.
Hàn Sâm không biết do mình chọn đúng phương hướng hay con búp bê đã hoàn toàn không có năng lượng nữa. Hắn suy nghĩ một lát, lại thử bay về mấy phương hướng khác, kết quả, con búp bê đều không có phản ứng gì, xem ra quả thật là không còn năng lượng.
“Không biết con búp bê này có lai lịch gì, tuyến đường mà nó chỉ rốt cuộc là nơi nào. Nhưng dù sao ta cũng không có phương hướng cố định để đi, đành thử vận may vậy.” Hàn Sâm trả con búp bê lại cho Bảo Nhi, sau đó liền bay theo phương hướng cuối cùng mà con búp bê không phản ứng gì.
Không biết có phải chọn đúng đường rồi hay không, Hàn Sâm di chuyển liên tục rất lâu, mà lại không gặp được Dị chủng nào. Đây là chuyện dường như không có khả năng xảy ra bên trong tinh vực Đại Tịch Diệt.
Hàn Sâm không tiếp tục dịch chuyển nữa mà chuyển sang bay chậm, vừa bay vừa dò xét bốn phía, hắn nhanh chóng phát hiện xung quanh có rất nhiều dấu vết chiến đấu.
Mặc dù hơi thở đều đã bị tẩy rửa hết, những vật phẩm vỡ vụn và khói bụi xám trắng kia rất khó để khôi phục hoàn toàn như cũ, nhưng vẫn làm cho Hàn Sâm nhìn ra được chút dấu vết để lại.
Hết chương 2914.
Bạn cần đăng nhập để bình luận