Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 334: Sông Ngầm Dưới Lòng Đất

Hàn Sâm không chút do dự triệu hoán ra Ma Giác Xà cung và mũi tên Hắc Châm Phong biến dị, trực tiếp bắn một mũi tên tới thần huyết Xích Đồng Yêu đang lao xuống kia.
Kim Nhật Kiệt đang chuẩn bị tâm lý để chiến đấu với thần huyết Xích Đồng Yêu, lại đột nhiên thấy một mũi tên màu đen phá không, bắn thẳng về phía con mắt của thần huyết Xích Đồng Yêu.
Nhưng con thần huyết Xích Đồng Yêu kia phản ứng rất nhanh, sáu móng vuốt như lưỡi đao giơ lên, khóa lại mũi tên màu đen kia.
Thế nhưng ngay khi sáu móng vuốt tựa lưỡi đao kia khóa mũi tên lại, thì mũi tên kia lại giống như một mũi khoan kịch liệt xoay tròn, cứ thế mà tuột khỏi móng vuốt của Xích Đồng Yêu, điên cuồng bắn tới mắt của Xích Đồng Yêu, lập tức bắn xuyên qua đầu của nó.
Bịch!
Xích Đồng Yêu thần huyết nhìn có vẻ rất cường đại, thế mà lúc này lại rơi từ trên trời xuống chết oan chết uổng.
- Săn giết thần huyết Xích Đồng Yêu, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được từ 0 đến 10 điểm thần gen.
Nghe được thiếng thông báo trong đầu, Hàn Sâm liếm môi một cái, có chút tiếc hận, thần huyết Xích Đồng Yêu tốt như vậy lại không thu được thú hồn, đây là số mệnh rồi.
Mà Kim Nhật Kiệt và Kim Minh Ly đứng một bên lại nhìn đến ngẩn người, một mũi tên bắn chết thần huyết Xích Đồng Yêu, sức mạnh này quá đáng sợ đi.
Thần huyết Xích Đồng Yêu bị giết, những Xích Đồng Yêu biến dị còn lại lập tức quay người chạy vào trong hang động, mấy người Hàn Sâm nhân cơ hội đuổi giết.
Thế nhưng cũng chỉ giết được mấy con Xích Đồng Yêu biến dị chạy chậm, những con khác đã sớm không thấy bóng dáng, hang động này vốn rất sâu, hơn nữa thông đạo giăng khắp nơi, mấy người Hàn Sâm cũng không đi sâu vào trong nữa, quyết định quay lại xử lý thi thể Xích Đồng Yêu.
Thân thể Xích Đồng Yêu cứng như kim thiết, bên trong cũng không có thịt để ăn, chỉ có một chút máu từ trong thân thế chảy ra là có thể ăn.
Hàn Sâm cẩn thận từng li từng tí thu lấy tinh huyết màu tím trong cơ thể thần huyết Xích Đồng Yêu, dùng một bình nước nhỏ để đựng, một con thần huyết Xích Đồng Yêu lớn như vậy, mà máu cũng chỉ chảy ra một lọ nước khoáng thế này thôi.
Bởi vì thần huyết Xích Đồng Yêu là do Hàn Sâm tự mình giải quyết, cho nên cũng không cần chia xẻ cùng người khác, Hàn Sâm một ngụm uống hết máu huyết của thần huyết Xích Đồng Yêu, liên tục nghe được tiếng thông báo gia tăng ba điểm thần gen.
Số điểm này cũng không tính là ít, dù sao phần lớn thân thể thần huyết Xích Đồng Yêu không thể ăn, chỉ có máu là có thể tăng thêm ba điểm thần gen, điều này đã khiến Hàn Sâm khá thoả mãn.
Thần gen của Hàn Sâm đã đạt đến 83 điểm, thần gen đủ để tấn chức đã ở trong tầm tay.
- Bình thường khó có thể gặp được Xích Đồng Yêu, chúng ta có nên đi vào trong hang động xử lý hết đám Xích Đồng Yêu biến dị còn lại không, có lẽ sẽ có cơ hội đạt được thú hồn.
Sau khi xử lý xong thi thể Xích Đồng Yêu, Kim Minh Ly có chút hưng phấn đề nghị.
Đối với lời đề nghị này, Hàn Sâm đương nhiên sẽ không phản đối, cho dù là thú hồn dung hợp biến thân biến dị cũng khá đắt giá đấy, không có ai chê tiền nhiều cả.
Kim Nhật Kiệt lại hỏi thăm ý kiến của giáo sư Tôn, giáo sư Tôn cũng không phản đối, hơn nữa trong hang động còn có các loại thực vật hoặc nấm, giáo sư Tôn rất có hứng thú.
Bốn người cùng tiến vào hang động, hang động này cũng rất rộng, một đường đi vào bên trong không gặp phải nguy hiểm gì, không biết đám Xích Đồng Yêu đó đã chạy đi nơi nào rồi, trên đường đi bọn hắn đã chú ý tìm tòi mọi nơi, nhưng vẫn không thể tìm được tung tích của bọn nó.
Hang động khá lớn, bốn người càng đi vào bên trong lại càng rộng rãi hơn, đi hơn hai giờ, trước mặt đột nhiên mở rộng, hang động to lớn giống như là một không gian dưới lòng đất, có một dòng sông ngầm rộng chừng 30~40m từ nơi này chảy qua hang động, đổ vào miệng một chỗ phía bên trái hang động.
Tốc độ nước chảy rất nhanh, nhưng lại không biết vì nguyên nhân gì, tiếng nước cũng không lớn, mặt nước nhìn rất yên tĩnh.
Qua ánh sáng của bó đuốc, đám người Hàn Sâm thấy một bầy Xích Đồng Yêu ở bờ bên kia, đang lắc mông tiếp tục chạy trốn vào bên trong.
- Chúng ta có đuổi tiếp không?
Kim Nhật Kiệt quay sang hỏi Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn dòng sông ngầm kia, không nhịn được thoáng nhíu mày, đối với sông ngầm dưới đất lòng đất này, hắn còn chút bóng ma, lúc trước hai con Mặc Ngọc Cầu to lớn kia chính là ở dưới sông ngầm dưới lòng đất.
Mặc Ngọc Cầu là sinh vật thần huyết vô cùng hung mãnh, cho dù là hắn hiện tại gặp phải cũng không dám khinh thường.
Trong động thật sự quá tối, ánh sáng của bó đuốc không chiếu được vào trong nước, mặt sông phản xạ lại ánh lửa nên không nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Hàn Sâm thật sự có chút sợ hãi trong sông này đột nhiên xuất hiện một con sinh vật thần huyết như Mặc Ngọc Cầu, dù hắn mạnh đến đâu, nhưng ở dưới nước cũng không phải là đối thủ của Mặc Ngọc Cầu.
- Mọi người có cánh không? Nếu muốn đuổi theo, có lẽ nên bay ở phía trên để đi qua.
Hàn Sâm do dự một chút rồi nói, hiện tại bảo hắn xuống sông như vậy, trong nội tâm thật sự có hơi sợ.
Kim Nhật Kiệt có chút lúng túng cười khổ nói:
- Cánh thì chúng tôi cũng có, nhưng cũng chỉ có một thú hồn cánh biến dị và một cái thú hồn cánh nguyên thủy.
- Vậy thì có chút phiền phức rồi, tôi cũng chỉ có cánh nguyên thủy.
Hàn Sâm không đề cập đến chuyện mình có cánh thần huyết, Tử Vũ Long Lân không thể để người ta trông thấy được.
- Vậy thì thế này đi, tôi sử dụng cánh biến dị mang theo giáo sư Tôn đi qua, đội trưởng Hàn và Minh Ly tự bay qua.
Kim Nhật Kiệt nghĩ một chút rồi nói.
Hàn Sâm khẽ lắc đầu:
- Hay là để tôi ta đi qua đó trước thử một lần, nếu như không có nguy hiểm gì, mọi người lại qua cũng không muộn.
Hàn Sâm luôn có cảm giác con sông này có chút không đúng, nhưng đây chỉ là một loại cảm giác, cũng không thật sự chứng minh được điều gì, cũng đã đuổi tới tận đây rồi, không thể cứ không công trở về như vậy.
Huống chi trên đường đi tới, giáo sư Tôn đã phát hiện ra một số thực vật thú vị, đối với chuyện tiếp tục tiến lên cũng rất có hứng thú.
Hàn Sâm triệu hoán ra cánh Hắc Vũ Thú, vỗ hai cái, bay lên độ cao 3-4m, sau đó mới chậm rãi bay sang bờ bên kia.
Cánh nguyên thủy thật sự không thể bay cao hay bay nhanh, đây đã là cực hạn, Hàn Sâm vừa bay vừa nhìn chằm chằm xuống sông ngầm dưới lòng đất, nếu có chuyện ngoài ý muốn gì, hắn cũng kịp thời làm ra phản ứng.
Ba người Kim Nhật Kiệt đứng trên bờ nhìn Hàn Sâm chậm rãi bay trên mặt sông, đều có chút khẩn trương, hoàn cảnh nơi này thật sự có chút âm u, mà nhân loại trời sinh đã có cảm giác sợ hãi với nước, khiến trong lòng bọn họ âm thầm toát mồ hôi lạnh.
Khi Hàn Sâm bay đến giữa sông, đột nhiên cảm giác được ở dưới mặt sông dường như có điểm không thích hợp, một luồng hàn ý chạy dọc sống lưng của hắn.
OÀ..ÀNH!
Mặt sông vốn yên ả đột nhiên như bị nổ tung, sóng nước to lớn bắn lên, một con quái vật khổng lồ từ trong nước chui ra, mở cái miệng lớn đầy máu, giống như nó muốn một ngụm nuốt trọn Hàn Sâm vào bụng vậy.
- CMN, mình đã cảm giác có gì đó không đúng rồi, quả nhiên là có chuyện.
Trong nội tâm Hàn Sâm khẽ nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào miệng lớn từ trong nước lao tới kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận