Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1842. Băng Cơ Ngọc Cốt Đột Phá

Những nữ nhân kia hiểu rõ mình và con cái muốn sống sót thì phải nghe ai, cho nên đều rất thành thật nghe theo Hàn Sâm phân phó, mang theo những đứa trẻ có thể làm việc, làm một ít công việc quét dọn, giặt giũ, nấu cơm cùng chăm sóc trẻ nhỏ.
Mà những Nam Tước kia thì không thành thật như vậy, có một số người đang âm thầm quan sát, mà một số khác, thì ra khỏi căn cứ, không biết đi ra ngoài làm gì.
Cố Khuynh Thành tìm một cơ hội, đi tới kho hàng, cười tửm tỉm nói: “Ngươi không sợ những người kia đi ra ngoài kiếm được miếng ngon sau đó không chia cho ngươi à? Huyết nhục của dị chủng là đủ để cho phép họ sống sót bên ngoài rồi. ”
Hàn Sâm bĩu môi nói: “Những người kia đều chỉ là sinh vật phàm tục mà thôi, làm sao mà bỏ được thói ăn uống chơi bời. Nếu để họ phải ăn huyết nhục suốt, mỗi ngày chẳng làm gì ngoài săn bắn thì không quá ba tháng, cả lũ sẽ phát điên hết thôi. Mà đúng rồi, có ai biết nhảy múa ca hát gì không? Chọn một vài cô gái xinh đẹp rồi dạy họ, sau đó mở mấy club tư nhân, bán thuốc lá, rượu và đồ ăn. Nếu nhân thủ đầy đủ, lại mở thêm vài sòng bạc, để họ săn bắn về có thể hưởng thụ sung sướng, ta không tin họ đều là thánh nhân. ”
“Ngươi làm thế cũng hơi ác quá rồi đấy, thế chẳng phải đẩy các cô gái đó vào hố lửa à?” Cố Khuynh Thành không vui nói.
“Thế đạo này, có thể sống sót đã là tốt rồi, hơn nữa ta cũng không phải để các nàng làm gì thật, nhảy múa ca hát, bán nghệ không bán thân, ai dám động vào các nàng, ta sẽ chém thẳng tay. Ở trong căn cứ này, lời †a nói vẫn có tác dụng. Tất nhiên, nếu họ đồng ý thì lại là chuyện khác.” Hàn Sâm cười nói.
“Các nàng lại chịu đồng ý sao?” Tiểu Thiên Sứ nghi ngờ hỏi.
“Tiểu Thiên Sứ của ta, thế giới này quá phức tạp, ngươi còn nhiều điều cần phải học tập lắm, các nàng cũng là sinh vật có huyết nhục có tình cảm”” Hàn Sâm cười nói.
Tiểu Thiên Sứ gật đầu như hiểu như không, không nói gì nữa.
Sau khi phụ nữ và trẻ em lao động, việc ăn no không còn là vấn đề nữa. Còn những Nam Tước cùng Tử Tước kia thì chẳng có một ai đến ăn cơm cả, cho dù có người tới, cũng chỉ là hỏi. Những nữ nhân kia không nhận được điểm tích lũy, không chịu phát cơm cho bọn họ, họ đều tức giận rời đi.
Liên tiếp mấy ngày, chẳng có một Nam Tước hay Tử Tước nào đến đổi điểm tích lũy hết, có vẻ bọn họ muốn chống đối Hàn Sâm đến cùng.
Bên ngoài có dị chủng có thể săn bắn, bọn họ cũng không sợ bị đói.
Hàn Sâm không để ý tới bọn họ, tùy họ muốn làm gì thì làm, dù sao họ cũng chẳng dám làm loạn trong căn cứ.
Hàn Sâm cũng không sợ họ sẽ làm gì những gen dị chủng kia, dù sao chính bọn họ cũng không thể ăn hết được. Về những huyết nhục bình thường, Hàn Sâm có muốn cũng vô dụng, thứ hắn muốn chỉ là những gen dị chủng kia.
Đáng tiếc nhân thủ không đủ, Hàn Sâm chỉ có thể để cho Tiểu Thiên Sứ cùng Linh mang theo những phụ nữ kia từ từ phát triển, mà chính hắn lại đang nghiên cứu “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật”.
Hàn Sâm luyện vài loại thuật gen, “Gen Vật Ngữ” hoàn chỉnh nhất có thể tu luyện đến cảnh giới Thần Hóa.
Phần phía sau “Động Huyền Kinh” không nhiều, cũng không biết cuối cùng có thể chạm tới cảnh giới Thần Hóa hay không.
“Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” chỉ có một phần, sau khi ngưng tụ chiến giáp gen thì không còn nữa, giờ Hàn Sâm còn chưa cần phải lo lắng, nhưng sau khi thăng chức Tử Tước cũng có chút phiền toái.
Về phần “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật”, ngay cả phần ngưng tụ chiến giáp gen cũng không có, giờ ba loại gen thuật trước tạm thời không có cơ hội đột phá, Hàn Sâm dự định tự mình nghiên cứu “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật”, lấy kinh nghiệm ba lần thăng chức của hắn, hẳn là không khó tiếp tục phần phía sau “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật”, ngưng tụ ra chiến giáp gen.
Trừ nghiên cứu “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật”, Hàn Sâm còn chạy tới chỗ lsa học đao pháp, hắn muốn mau chóng để cho Isa dạy xong nha đao, sau này hắn sử dụng nha đao sẽ không cần lo lắng nhiều nữa.
Những Nam Tước kia còn sụp đổ nhanh hơn tưởng tượng của Hàn Sâm. Mới qua nửa tháng, đã có người không nhịn được lén lút mang vật liệu gen dị chủng về đổi điểm tích lũy, sau đó lại dùng điểm tích lũy đổi thuốc lá, rượu, đồ ăn thức uống.
Tuy nước hồ Kính Linh cũng uống được nhưng hương vị thì chẳng ra gì, nước đục ngầu, cho nên người đổi nước còn nhiều hơn cả đổi đồ ăn.
Bọn họ mới tới Tinh cầu Nhật Thực, cũng không dám đi quá xa, bèn săn bắt một ít sinh vật dị chủng ở gần đó, hoặc là hái một ít quả dị chủng.
Dù vậy, cũng đã có người bị thương, đành phải cầm vật liệu gen dị chủng về đổi vật dụng y tế, có những người xui xẻo không có con mồi còn bị thương, chỉ có thể moi vốn gốc của mình ra.
Bình thường những Nam Tước kia đều kết đàn ra ngoài nhưng vẫn có người bị thương.
Hơn nữa thứ họ săn về được cũng chỉ là dị chủng cấp Nam Tước mà thôi, rõ ràng khó khăn khi săn bắt dị chủng ở đây là rất lớn.
Hàn Sâm không chú ý đến những chuyện đó, chỉ chuyên tâm nghiên cứu “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật”, còn Cố Khuynh Thành và Tà Tình Đế vấn luôn đi săn bên ngoài.
Cố Khuynh Thành lúc nào cũng độc lai độc vãng, vốn không hề có ý định liên thủ với người khác. Tà Tình Đế thì bất ngờ đánh nhau với những Nam Tước kia, về sau Hàn Sâm mới biết được, võ trang gen của Tà Tình Đế vô cùng kì lạ, rất được hoan nghênh trong Nam Tước.
Qua chừng một tháng, về cơ bản các Nam Tước cùng Tử Tước đều đã từ bỏ việc chống đối, cầm vật liệu gen dị chủng đi đổi điểm tích lũy, tuy rằng chỉ là cấp Nam Tước, nhưng cũng là một khởi đầu rất tốt rồi.
Hàn Sâm cuối cùng cũng có chỗ đột phá, “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật” có động tĩnh, trong lúc hắn vận chuyển khí tức, tế bào của thân thể tiết ra vật chất thần bí, ngưng tụ thành một bộ chiến giáp gen như băng ngọc bên ngoài cơ thể hắn.
Băng ngọc hòa tan, hóa thành dịch gen chảy vào trong thân thể Hàn Sâm, trong lòng Hàn Sâm hơi rùng mình, chỉ cảm thấy huyết nhục xương cốt bị một cỗ lực lượng kỳ dị thẩm thấu, bắt đầu xảy ra biến hóa kỳ dị.
Thân thể huyết nhục nguyên bản dần dần hóa thành bán trong suốt, xương cốt, cơ bắp và nội tạng mạch máu bên trong đều có thể thấy rõ ràng, Hàn Sâm giống như một người băng vậy.
Vẫn qua nửa canh giờ, thân thể Hàn Sâm mới dần dần trở lại bình thường, khôi phục thành cơ thể huyết nhục vốn có, khiến hắn thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu cứ duy trì ở trạng thái tinh thể giống như huyết dịch thì đáng sợ rồi.
Hàn Sâm thử “Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật” sau khi dị chủng hóa. Hoàn toàn trái ngược với “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”, bình thường hắn vấn là bộ dáng huyết nhục của người bình thường, sau khi dị chủng hóa, huyết nhục toàn thân đều hóa thành băng ngọc, trình độ cứng cáp của thân thể tăng lên trên phạm vi lớn, lực lượng cùng tốc độ cũng theo đó mà tăng lên.
“Đã đến lúc đi ra ngoài xem tình hình nơi này rồi.” Hàn Sâm dự định thử nghiệm thành quả tu hành.
Trong tay hắn đã có bản đồ của rất nhiều Nam Tước cầm về đổi điểm tích lũy, tuy rằng bản thân hắn chưa từng đi ra ngoài nhưng cũng coi như đã hiểu khá rõ về vùng phụ cận.
Chọn một nơi, Hàn Sâm mang theo Tiểu Ngân Ngân ra khỏi căn cứ, chẳng bao lâu đã biến mất ở phía tây hồ Kính Linh.
Nơi Hàn Sâm muốn đi là một sơn khẩu phía tây hồ Kính Linh, nơi đó có một đám dị chủng lui tới, số lượng tuy rằng không nhiều lắm, cũng chỉ có năm sáu con nhưng chủng loại phức tạp năng lực khác nhau, lúc trước có mười mấy Nam Tước đến giết chúng, kết quả chẳng giết được con nào, ngược lại còn chết một Nam Tước, lúc trở về trên người mỗi người đều mang theo thương tích.
Hết chương 1842.
Bạn cần đăng nhập để bình luận