Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 435: Gặp Lại

Hàn Sâm mới tới đây không lâu, còn chưa từng nhìn thấy hạm trưởng trong truyền thuyết kia, cầm bảng báo cáo đi về phía phòng hạm trưởng, trên đường đi Hàn Sâm không ngừng tưởng tượng ra hạm trưởng là nhân vật thế nào.
Có thể trở thành hạm trưởng của loại chiến hạm cấp cao này, tuy không phải chiến hạm cỡ lớn, nhưng sợ là ít nhất cũng phải có cấp bậc thiếu tướng mới được.
- Đây là bảng báo cáo phối món ăn dinh dưỡng tháng sau cần hạm trưởng ký tên.
Hàn Sâm đi tới trước bàn làm việc của thư ký, đưa bảng báo cáo cho một người phụ nữ xem.
- Ồ, hạm trưởng đã giao hẹn, y đang bề bộn công việc, bảo cậu trực tiếp đưa vào đi.
Thư ký nhìn nhìn bảng báo cáo rồi nói với Hàn Sâm một câu.
- Được.
Hàn Sâm lên tiếng, quay người cầm bảng báo cáo đi tới trước phòng làm việc của hạm trưởng, gõ cửa, nhưng người bên trong cũng không lên tiếng đáp.
Nếu thư ký đã nói hắn trực tiếp đưa vào, Hàn Sâm cũng chỉ do dự một chút, sau đó đẩy cửa đi vào, nhưng sau khi đẩy cửa đi vào, Hàn Sâm lại nhìn thấy ở bàn làm việc đối diện với cửa, một người đang dựa lên trên bàn làm việc cười tủm tỉm nhìn hắn.
Hàn Sâm lập tức trợn tròn hai mắt, sau đó chính là cuồng hỉ, quay người nhanh chóng đóng cửa lại, vứt bảng báo cáo trong tay xuống, bước hai bước vọt tới trước mặt người nọ, giang tay hung hăng ôm người nọ vào trong ngực.
- Trời ạ, không phải anh đang nằm mơ chứ, vậy mà lại nhìn thấy em ở chỗ này?
Hàn Sâm hưng phấn nói năng có chút lộn xộn, hắn thậy sự không ngờ được, mình lại có thể gặp lại Kỷ Yên Nhiên ở chỗ này.
Kỷ Yên Nhiên mặc quân trang màu trắng hạm trưởng mỉm cười đứng ở đó, ngoài vẻ đẹp từ thời còn là sinh viên, lúc này trên người cô còn có thêm một tia oai hùng của quân nhân.
- Thực xin lỗi, em không hỏi ý kiến của anh, đã tự tiện mang anh đến đây, hơn nữa chỉ có thể để anh làm một tên lính quèn ở ban bếp núc, nhưng đây là tất cả khả năng mà em có, tuy em biết làm thế sẽ khiến anh ủy khuất, nhưng em không chịu được khi không có anh ở bên cạnh, em chính là ích kỷ như vậy, chính là tùy hứng như thế đấy, anh sẽ tha thứ cho em chứ?
Kỷ Yên Nhiên vòng tay ôm chặt cổ Hàn Sâm, cả người đều giống như gấu Koala bám chặt trên người Hàn Sâm, dáng vẻ vừa nhớ nhung lại vừa áy náy nói.
- Anh thích nhất tính ích kỷ và tùy hứng này của em.
Hàn Sâm hung hăng hôn một cái trên miệng nhỏ Kỷ Yên Nhiên, bàn tay lại vỗ một cái lên mông cô.
Gương mặt nhỏ nhắn của Kỷ Yên Nhiên ửng hồng, e thẹn nói:
- Đừng nghịch, nơi này có giám sát.
- Không phải chứ, văn phòng hạm trưởng còn có giám sát?
Hàn Sâm có chút không tin nói.
Hai mắt Kỷ Yên Nhiên trừng lớn:
- Vĩnh Thán Nữ Thần là chiến hạm chấp hành nhiệm vụ thăm dò di tích, mặc dù là hạm trưởng, nhưng cũng không có quyền lực tuyệt đối, trên thực tế em vẫn chỉ làm một số công việc phụ trợ, người chủ sự chân chính của nhiệm vụ thăm dò tung tích là những chuyên gia nghiên cứu về Tinh Tộc đó.
- Nói như vậy em cũng chỉ là một đại tài xế của phi thuyền hả?
Miệng Hàn Sâm nói như vậy, nhưng tay lại không buông Kỷ Yên Nhiên ra.
Người khác xem thì xem đi, dù sao hắn cũng không quan tâm, hắn ôm vợ hắn một cái thì cần gì phải xấu hổ chứ.
Kỷ Yên Nhiên chu miệng nhỏ:
- Cũng có thể nói như thế, nhiệm vụ chủ yếu của em chính là đưa những chuyên gia nghiên cứu kia đến chỗ cần đến, cung cấp cho bọn họ một số nhân thủ và trợ giúp, còn việc khảo sát di tích và khai quật thì phải để những chuyên gia học giả kia hoàn thành.
Dừng một chút, Kỷ Yên Nhiên lại áy náy nói ra:
- Em biết để anh làm một binh lính chuyên lo chuyện bếp núc là ủy khuất cho anh, nhưng tìm hiểu về di tích Tinh Tộc quá quan trọng với Liên Minh, có tính bí mật rất cao, em đã cố gắng hết sức, mới có thể an bài anh đến đây.
- Rốt cuộc là di tích Tinh Tộc có chỗ tốt gì, để Liên Minh coi trọng như vậy?
Hàn Sâm có chút tò mò hỏi.
- Có lẽ anh đã từng nghe nói Tinh Tộc có tinh thần lực rất cường đại, có thể dùng suy nghĩ khống chế vật thể?
Kỷ Yên Nhiên nghĩ một chút rồi nói.
- Đã từng nghe nói qua.
Hàn Sâm lại tò mò hỏi:
- Những lời này đều là thật sao?
- Có phải là thật không thì em cũng không rõ lắm, nhưng có một chuyện chắc chắn 100% là Tinh Tộc có rất nhiều tinh thể khoa học kỹ thuật, trong đó thường thấy nhất là một loại tinh thể ký ức, nhân loại có tinh thần lực tương đối cường đại có thể trực tiếp khắc ký ức của mình lên tinh thể ký ức, cũng có thể đọc được ký ức trong tinh thể ký ức, tiên tiến hơn trí tuệ nhân tạo của nhân loại không biết bao nhiêu lần.
Kỷ Yên Nhiên giải thích nói.
- Lợi hại như vậy, còn có thứ gì tốt nữa?
Hàn Sâm nghe vậy liền cảm thấy hứng thú.
- Còn có rất nhiều, nhưng phần lớn đều cần dựa vào tinh thần lực thao tác, tinh thần lực của nhân loại chênh lệch với Tinh Tộc rất nhiều, cho dù lấy được tinh thể ký ức, cũng chỉ có thể đọc được một số nội dung cấp thấp ngắt quãng, dù như thế, cũng có thể giúp khoa học kỹ thuật về thẻ ký ức của nhân loại tăng lên trên diện rộng, nếu như thật sự có thể phân tích ra đại bộ phận khoa học kỹ thuật của thời đại văn minh Tinh Tộc, khoa học kỹ thuật của loài người rất có thể sẽ có một bước tiến bay vọt.
Nói xong, Kỷ Yên Nhiên cầm một khối tinh thể to bằng đầu nắm tay ở trên bàn làm việc lên, nhét vào trong tay Hàn Sâm:
- Đặt thứ này lên trên trán, thử nhìn một chút xem có thể cảm giác được cái gì hay không.
- Đây là đồ vật của Tinh Tộc?
Hàn Sâm nhận lấy tinh thể, cầm trong tay xem kỹ một chút, giống như một khối đá quý màu tím hoặc thủy tinh, có hình dạng như đá cuội không có quy tắc gì, cũng không cảm giác được có gì đặc biệt.
- Đúng thế.
Kỷ Yên Nhiên cười gật đầu.
Hàn Sâm biết Kỷ Yên Nhiên sẽ không hại mình, trực tiếp đưa tinh thể dán lên trên trán của mình, muốn thử xem có cảm giác gì.
Một giây sau, Hàn Sâm lập tức cảm giác được ở trong tinh thể dường như bắn ra một dòng điện, trực tiếp xuyên qua đầu hắn, khiến đầu óc hắn cảm thấy rất nhẹ nhàng, Hàn Sâm bị hù lập tức lấy tinh thể kia từ trên trán ra.
- Đây là cái quỷ gì thế?
Hàn Sâm trừng mắt nhìn tinh thể kia hỏi.
Kỷ Yên Nhiên vừa cười vừa nói:
- Thử cảm nhận xem chính mình có gì khác biệt không?
- Có gì khác biệt?
Hàn Sâm không hiểu Kỷ Yên Nhiên có ý gì, ngoại trừ đầu óc giống như bị điện giật một chút, hắn không cảm thấy mình có cái gì khác cả, trên người cũng không bị thương tổn gì.
Kỷ Yên Nhiên cầm một phần văn kiện trên mặt bàn lên, sau đó đặt trước mặt Hàn Sâm, lật qua lật lại để Hàn Sâm xem nội dung phía trên, lật xong lại trực tiếp để tài liệu khác chồng lên, nhìn Hàn Sâm rồi hỏi:
- Chữ thứ sáu hàng thứ ba trang thứ mười ba là gì?
- Em lật nhanh như vậy, anh làm sao có thể…
Hàn Sâm đang muốn nói sao mình có thể nhớ được, nhưng trong đầu lại đột nhiên xuất hiện một số ký ức, hắn thế mà lại nhớ rõ chữ thứ sáu hàng thứ ba trang thứ mười ba là một chữ màu đen.
- Chuyện này sao có thể? Chẳng lẽ là tác dụng của nó?
Hàn Sâm giật mình nhìn về phía tinh thể màu tím, từ sau khi hắn tiến hóa, trí nhớ tuy đã mạnh hơn trước kia, nhưng còn không có mạnh đến trình độ này.
Thế nhưng khi Hàn Sâm nhìn tới tinh thể màu tím trong tay, khối tinh thể kia không biết từ lúc nào đã tràn đầy vết rạn, Hàn Sâm hơi động tay, tinh thể màu tím lập tức bể nát, mảnh vỡ tinh thể như hạt đậu rơi đầy đất.
- Loại tinh thể này tìm thấy trong di tích Tinh Tộc, bên trong ẩn chứa một loại năng lượng đặc thù, có công năng tăng cường đại não loài người và hồ trợ phát triển lần nữa, lúc mới bắt đầu sẽ có hiệu quả tốt nhất, theo thời gian trôi qua thì hiệu quả sẽ dần giảm đi, nhưng vẫn có một phần nhỏ tăng cường mang tính vĩnh cửu, thứ này đối với việc phát triển đại não của nhân loại là phi thường có lợi.
Kỷ Yên Nhiên giải thích nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận