Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 772: Niết Bàn Thánh Lệ

Hàn Sâm cũng không sờ được cái gì ở trên trán mình, bóng loáng bằng phẳng không có một chút nếp nhăn nào.
Nhưng khi nhìn bộ dạng của Chu Vũ Mị, không hề giống như là đang nói dối, Hàn Sâm vội vàng từ trong túi đeo lưng lấy ra cái gương nhỏ mà hắn dùng lúc sử dụng Trùng Giáp Kỵ Sĩ, soi lên mặt của mình.
Lần soi này khiến cho Hàn Sâm biến sắc, chỉ thấy ở trên trán mình quả nhiên có một vết tròn màu đỏ, ngay ở vị trí mi tâm, Hàn Sâm lau vài cái, vết đỏ kia lại giống như là mọc ở bên trên vậy, căn bản lau không hết.
Hàn Sâm nhìn kỹ lại, mặc dù vết đỏ kia thoạt nhìn chỉ là dính ở bên ngoài, nhưng mà giống như là đã dính vào trong da thịt, muốn chùi cũng chùi không hết đấy.
Vội vàng vận chuyển Động Huyền Kinh, kiểm tra xem trên người mình có chỗ nào không đúng hay không, nhưng mà cũng không phát hiện ra chỗ nào không bình thường, cũng chưa thấy xuất hiện vấn đề gì.
- Đây rốt cuộc là thứ quái quỷ gì thế?
Hàn Sâm nghĩ tới lời nói của Dị Linh đi ra từ trong cánh cửa kim loại kia, cảm giác có chuyện gì đó không ổn.
Nhưng mà Hàn Sâm cũng không lo lắng quá mức, dùng thực lực của Dị Linh, muốn giết hắn, căn bản là không cần động tay động chân gì, chỉ là bị người khác vô duyên vô cớ làm một cái ký hiệu ở trên trán, Hàn Sâm vẫn vô cùng khó chịu.
- Nếu như suy đoán của mình là đúng, Dị Linh kia hẳn là đến từ không gian thứ ba Tí Hộ Sở, Thánh Tê cũng có thể đã đi tới không gian thứ ba Tí Hộ Sở, nhưng mà tại sao y phải lưu lại một cái ấn ký ở trên người mình?
Hàn Sâm âm thầm nhíu mày suy tư, nhưng lại không có đầu mối gì.
Bây giờ Hàn Sâm muốn nhanh một chút đi ra khỏi sa mạc, tìm người hỏi một chút xem ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở đến cùng là xảy ra chuyện gì. Hắn thật sự muốn biết, dùng địa vị bây giờ của hắn, tự nhiên cũng không phải là thật sự không nghe được.
Trước kia Hàn Sâm không đi nghe ngóng, chủ yếu là những chuyện đó không có quan hệ gì lớn tới hắn, hắn cách không gian thứ ba Tí Hộ Sở còn quá xa xôi, nhưng mà bây giờ lại khác, bây giờ hắn bức thiết muốn biết, rốt cuộc không gian thứ ba Tí Hộ Sở có bộ dáng gì.
Thế nhưng bây giờ ở trước mắt là một mảnh đại sa mạc, căn bản liền một Tí Hộ Sở đều không nhìn thấy, tự nhiên cũng không thể đi ra ngoài nghe ngóng, chỉ có thể tiếp tục làm theo kế hoạch mà thôi.
Không tới nửa ngày sau, tiểu yêu tinh đã đuổi theo, thoạt nhìn vô cùng hưng phấn, vây quanh Hàn Sâm bay múa không ngừng.
Hàn Sâm cũng lười để ý đến cô ta, ngồi ở trên lưng của Kim Mao Hống, vuốt vuốt giọt nước mắt Thánh Tê trong tay, vừa vuốt vuốt vừa âm thầm vận chuyển Động Huyền Kinh, nhìn xem có thể hấp thu được hay không.
Động Huyền Kinh quả nhiên là không được, nhưng mà lúc Hàn Sâm dùng Động Huyền Kinh mô phỏng khí tức lưu chuyển của Thánh Tê, lập tức cảm thấy nước mắt trong tay hình như đã hòa tan một chút, hóa thành thánh thủy nhu hòa sáp nhập vào trong thân thể hắn.
Cũng không thấy nhắc nhở tăng gen, khiến cho Hàn Sâm hơi có chút thất vọng, nhưng mà nước mắt kia giống như là thánh quang tẩy lễ mỗi một tế bào trong thân thể Hàn Sâm, khiến cho thân thể của Hàn Sâm mau chóng tróc da, dơ bẩn ở trong cơ thể cũng từng chút từng chút bị đẩy ra ngoài thân thể.
Không bao lâu sau, Hàn Sâm thò tay xé ra, vậy mà từ trên người mình kéo xuống một tầng da chết và dơ bẩn, sau khi xé ba bốn tầng như thế, thân thể càng ngày càng nhẹ nhàng, giống như là một người mới bị cảm, mũi hoàn toàn bị bế tắc, bỗng nhiên hết cảm, mũi thông rồi, thoải mái không diễn tả được.
- Quả nhiên là bảo bối tốt.
Hàn Sâm mừng như điên, hắn cảm thấy thân thể của mình giống như là thoát thai hoán cốt, tựa như đã lấy được tân sinh, công hiệu mạnh không có cách nào tưởng tượng nổi.
Giọt nước mắt này là lúc Thánh Tê trọng sinh tiến hóa nhỏ ra, trong đó ẩn chứa lực niết bàn lột xác hướng về một tầng khác, hơn nữa còn có lực lượng thánh khiết của bản thân Thánh Tê, Hàn Sâm hấp thu một giọt nước mắt này, nói là thoát thai hoán cốt trọng sinh một lần cũng không đủ.
Cho dù hắn chiếm được quả tiên kia, hoàn toàn nuốt vào, chỉ sợ hiệu quả cũng sẽ không bằng một giọt niết thánh lệ này.
Một giọt niết bàn thánh lệ này mặc dù không gia tăng gen cho Hàn Sâm, nhưng lại ưu hóa gen cho hắn, khiến cho gen của hắn trở nên càng thêm ưu tú.
Về số lượng mặc dù không hề gia tăng, nhưng mà chất lượng lại đề cao khoảng lớn, mặc dù còn kém hơn lúc lột xác tấn chức, nhưng mà dù sao tấn chức đẳng cấp là cố định, bình thường cơ hồ rất khó có được cơ duyên như vậy.
Hàn Sâm lột ra dơ bẩn và da chết trọn vẹn mười tầng mới hoàn toàn ngừng lại.
Chuyện này dĩ nhiên không phải là trong một ngày có thể hoàn thành, chờ sau khi Hàn Sâm hoàn thành lột xác, thân thể ngược lại có cảm giác trầm trọng, giống như bốn phía đều trở nên có chút vẩn đục rồi, nguyên bản Hàn Sâm cảm thấy không khí vô cùng thanh tân, lúc này khiến cho Hàn Sâm cảm thấy có chút khó có thể hô hấp, cảm giác trong đó có rất nhiều hạt bụi.
Chuyện này khiến cho Hàn Sâm có chút giật mình, hiện tại làm hắn có cảm giác giống như lúc còn ở lại không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, nhưng mà vẫn chưa mãnh liệt như vậy.
- Cũng may, thân thể của mình lột xác còn chưa tới mức để cho không gian thứ hai Tí Hộ Sở bài xích, nếu không liền thật sự thảm rồi, nếu như bị bài xích, mình sẽ không thể không tấn chức thành Siêu Việt Giả trong khoảng thời gian ngắn, tiến vào không gian thứ ba Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm âm thầm thở dài một hơi, thầm nghĩ:
- Thứ tốt có đôi khi cũng không thể ăn bậy, công hiệu của giọt thánh lệ kia quả thật quá mạnh mẽ, không hổ là vật lưu lại của sinh vật siêu cấp thần huyết đã tiến vào tầng thứ cao hơn.
Mà làm cho Hàn Sâm cảm thấy vui mừng nhất chính là, mặc dù tố chất thân thể của hắn cũng không vì vậy mà gia tăng, nhưng mà đạo khóa gen thứ nhất của hắn đã mở ra toàn bộ.
Trước khi tố chất thân thể đạt tới 300 Thiên Nhân, Hàn Sâm đã có thể phóng lực lượng của mình ra ngoài, quả thật khiến cho hắn mừng như điên.
Nếu như không phải là có Chu Vũ Mị ở bên cạnh, hắn không muốn bị Chu Vũ Mị nhìn thấy cảnh chính mình phóng thích lực lượng, cũng đã sớm thử nhìn một chút xem cảm giác phóng hỏa đầy trời là như thế nào rồi.
- Thực sự là người tốt có phúc báo a!
Hàn Sâm nói khoác không biết ngượng âm thầm nghĩ.
Nếu như người khác biết được ý nghĩ của hắn, nhất định sẽ quăng tới ánh mắt khinh bỉ, hắn chưa bao giờ nghĩ tới làm chuyện gì tốt, cũng chưa bao giờ làm qua chuyện tốt gì.
Một mực ở trong Hắc Sa Mạc đi lên phía trước, Hàn Sâm nhàn rỗi không có chuyện gì nghiên cứu khí tức lưu chuyển của Thánh Tê một chút, Thánh Tê mạnh mẽ như vậy, khí tức lưu chuyển của nó khẳng định không kém, cho nên Hàn Sâm mới muốn nghiên cứu một chút, nhìn xem sẽ có hiệu quả như thế nào.
Sau khi Hàn Sâm nghiên cứu phát hiện ra, mô phỏng ra thánh quang căn bản không có tính công kích gì cả, nhưng mà có thể dùng để trị liệu thương thế, có hiệu quả trị liệu rất mạnh, vết thương nhỏ thông thường, bị thánh quang quét qua một cái liền trực tiếp khép lại, đây vẫn chỉ là hắn mô phỏng ra thánh quang mà thôi.
Dù sao thể chất của hắn chưa đủ, khí tức cũng xa xa không đạt được tiêu chuẩn như Thánh Tê, mô phỏng ra thánh quang tự nhiên là không mạnh bằng Thánh Tê được.
Nhưng mà cho dù là như thế, Hàn Sâm cũng hết sức thỏa mãn rồi, dù sao người đang ở bên trong Tí Hộ Sở, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì, chưa hẳn bên người tùy thời đều có dược vật, năng lực như vậy đúng là quá hữu dụng.
Đi mười mấy ngày, phía trước vậy mà xuất hiện gò sa mạc cùng sơn mạch như ẩn như hiện, Hàn Sâm và Chu Vũ Mị lập tức vui mừng quá đỗi, rốt cục bọn họ đã đi ra khỏi Hắc Sa Mạc rồi.
Hàn Sâm gia tăng tốc độ tiếp tục đi lên phía trước, hy vọng có thể tìm được một Tí Hộ Sở, mau mau trở lại Liên Minh hỏi thăm tình huống của không gian thứ ba một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận