Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1136: Lại Lịch Cửu Mệnh Huyết Miêu

- Làm sao cậu biết?
Trùng Gia kinh hãi nhìn Hàn Sâm.
Ông ta chưa từng đề cập tới Cửu Mệnh Huyết Miêu trước mặt Hàn Sâm, hiện tại Hàn Sâm đột nhiên hỏi ra vấn đề này, khiến Trùng Gia rất giật mình.
- Không phải ông luôn nhìn nó sao?
Hàn Sâm chỉ chỉ vị trí sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu trên ngực mình rồi nói với Trùng Gia.
Trùng Gia khẽ gật đầu:
- Cửu Mệnh Huyết Miêu ở trên người cậu, đúng là khiến tôi thấy rất bất ngờ, vật kia là Lão Hàn vẫn luôn đeo ở trên người, gần như là vật bất ly thân. Về sau tôi cũng đã từng điều tra tư liệu về cậu, biết rõ của ông cố của cậu tên là Hàn Kính Chi, hơn nữa trên người của cậu có Cửu Mệnh Huyết Miêu, nên không nhịn được nhìn thêm mấy lần, không ngờ lại bị cậu chú ý tới.
Hàn Sâm nhìn Trùng Gia không nói gì, yên lặng chờ hắn nói tiếp.
Trùng Gia trầm ngâm một chút rồi tiếp tục nói:
- Về chuyện tôi biết rõ trên người của cậu có Cửu Mệnh Huyết Miêu, là bởi vì tôi có thể cảm giác được sự hiện hữu của nó.
- Cảm giác được sự hiện hữu của nó?
Hàn Sâm không hiểu nhìn Trùng Gia, Cửu Mệnh Huyết Miêu cũng không phát ra khí tức đặc biệt gì, chỉ khi luyện Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh mới có chút phản ứng, tại sao Trùng Gia lại cảm giác được nó?
Hàn Sâm đoán rằng, Trùng Gia có thể là người của Huyết Mệnh Giáo, có phương pháp đặc thù có thể cảm ứng được Cửu Mệnh Huyết Miêu, trừ nguyên nhân này ra Hàn Sâm thật sự không thể nghĩ ra được nguyên nhân khác.
Thế nhưng Trùng Gia còn nói ông là một đạo tặc vũ trụ, không hề nói ông có liên quan đến Huyết Mệnh Giáo, Hàn Sâm không biết có phải là Trùng Gia cố ý giấu diếm hay không.
Trùng Gia chỉ vào ngực Hàn Sâm rồi nói:
- Có thể lấy ra cho tôi xem một chút không?
Hàn Sâm thoáng do dự, sau đó vẫn tháo sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu từ trên cổ xuống.
Trùng Gia nhận lấy sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu, ngón tay vuốt ve ở phía trên một hồi, giống như lại lâm vào trong hồi ức, một lúc lâu mới mở miệng nói:
- Sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu này, năm đó là tôi và Lão Hàn cùng phát hiện trong một di tích cổ, là tôi tự tay đưa cho Lão Hàn đấy.
Hàn Sâm nghe thế thì lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn vẫn cho rằng thứ này nếu là thánh vật của Huyết Mệnh Giáo, như vậy hẳn phải do nhân vật quan trọng của Huyết Mệnh Giáo giữ, Hàn Kính Chi phải là thành viên chủ chốt của Huyết Mệnh Giáo.
Nhưng hiện tại Trùng Gia lại nói thế, hoàn toàn nằm ngoài suy nghĩ của Hàn Sâm.
Trùng Gia nhớ lại năm đó, trên mặt lộ ra vẻ hoài niệm và đắc ý:
- Khi đó tôi còn chưa thành danh, ỷ vào một chút tay nghề trộm cắp gia truyền, nên cũng coi như có chút danh tiếng, Lão Hàn tìm được tôi, mời tôi cùng đi thăm dò một di tích, một lần kia cũng thay đổi cuộc đời của tôi, Luyện Khí Thuật mà sau đó tôi tu luyện, chính là tìm được ở di tích kia, sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu này cũng tìm được ở đó luôn.
Nói xong, Trùng Gia lại cười hắc hắc:
- Thật ra Cửu Mệnh Huyết Miêu và Luyện Khí Thuật của tôi ở cùng một chỗ với nhau, lúc ấy chúng tôi tách nhau ra tìm, tôi dựa vào tay nghề gia truyền nên tìm được chỗ kia trước một bước, thấy được Luyện Khí Thuật và Cửu Mệnh Huyết Miêu, tôi nổi lòng tham, giấu Luyện Khí Thuật đi, chỉ mang Cửu Mệnh Huyết Miêu về giao cho Lão Hàn.
- Về sau tôi tu luyện Luyện Khí Thuật kia, tố chất thân thể càng ngày càng tốt, nên cũng đạt được chút thành tưu, đã trở thành đạo tặc vũ trụ tiếng tăm lừng lẫy.
Trùng Gia nói xong trả lại sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu cho Hàn Sâm:
- Môn Luyện Khí Thuật kia cùng sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu này có một mối liên hệ kỳ dị, chỉ cần khoảng cách không quá xa, tôi có thể cảm ứng được sự hiện hữu của nó, cho nên tôi mới sẽ biết trên người của cậu có Cửu Mệnh Huyết Miêu.
Hàn Sâm nhận lấy sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu rồi hỏi tiếp:
- Di tích kia là ở nơi nào? Hàn Kính Chi đi tới di tích kia chính là vì sợi dây chuyền này?
- Tôi chỉ biết đó là một thành cổ bị vùi trong núi, còn rốt cuộc là nơi nào thì tôi cũng không rõ ràng lắm, hẳn là một cái căn cứ nhân loại từ thời viễn cổ. Lão Hàn đi vào trong đó hẳn là vì sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu, y đã dặn dò rất nhiều lần, những vật khác có tìm được hay không cũng không quan trọng, nhưng sợi dây chuyền này nhất định phải mang về cho y, cho nên lúc đó tôi cũng vậy không dám giấu sợi dây chuyền này đi.
Trùng Gia nói.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, đáp án của Trùng Gia khiến Hàn Sâm có chút thất vọng, hắn vẫn không biết được Hàn Kính Chi có quan hệ gì với Cửu Mệnh Huyết Miêu.
- Đúng rồi Trùng Gia, vì sao ông khẳng định Hàn Kính Chi không có hậu nhân?
Hàn Sâm lại hỏi ra một vấn đề mà bản thân đã nghi hoặc rất lâu.
Dường như rất nhiều người đều cho rằng Hàn Kính Chi không có hậu nhân, hơn nữa thái độ vô cùng khẳng định.
Thời đại này không có khả năng sinh sản chỉ là một loại bệnh không đáng kể chút nào, hoàn toàn có thể thông qua khoa học kỹ thuật để giải quyết, tình huống xấu nhất cũng có thể thông qua kỹ thuật gen tiến hành nhân tạo, rất ít trường hợp thực sự không thể sinh dục, thật sự muốn có con vẫn có rất nhiều biện pháp.
Những người này lại khẳng định là Hàn Kính Chi không có khả năng có hậu nhân như vậy, rõ ràng cho thấy trên người Hàn Kính Chi có vấn đề rất lớn.
Hàn Sâm muốn biết vấn đề này rốt cuộc là gì, sau đó mới tiện xác định mình rốt cuộc có khả năng là hậu nhân của Hàn Kính Chi hay không.
Trùng Gia lắc đầu cười khổ nói:
- Nếu như cậu muốn hỏi cậu có phải là hậu nhân của Lão Hàn hay không, như vậy tôi có thể khẳng định nói cho cậu biết. . .cậu tuyệt đối không thể nào là hậu nhân của Lão Hàn.
- Vì sao?
Hàn Sâm hỏi ngược lại Trùng Gia, hắn chỉ tin phán đoán của mình, cho nên hắn cần nguyên nhân, chứ không phải một phán đoán của Trùng Gia.
Trùng Gia do dự một chút mới lên tiếng:
- Đây là một bí mật, không có nhiều người biết lắm, nhưng hiện tại Lão Hàn cũng đã mất, nói cho cậu biết cũng không sao cả.
Hàn Sâm vô cùng vui vẻ, vội vàng dựng thẳng lỗ tai, hắn thật sự rất muốn biết đáp án của vấn đề này.
Trùng Gia chỉ vào Hàn Sâm:
- Cậu là một nhân loại thuần chính không sai chứ?
Hàn Sâm nghi hoặc gật đầu:
- Tôi đương nhiên là một nhân loại thuần chính.
Trùng Gia tiếp tục nói:
- Vậy là được rồi, cậu là một nhân loại thuần chính, Lão Hàn lại không phải nhân loại, thử hỏi làm sao y có thể có hậu đại là nhân loại như cậu được?
- Không phải là nhân loại? Vậy ông ấy là gì? Tu La?
Hàn Sâm há to miệng, hắn chưa từng nghĩ đến sẽ là một đáp án như vậy.
Hắn nhớ rõ Hàn Kính Chi được xưng là khí công đại sư cuối cùng của nhân loại, hoặc là huấn luyện viên của bộ đội đặc chủng Lam Huyết, nếu như y là một Tu La, làm sao y có thể làm huấn luyện viên trong bộ đội đặc chủng Lam Huyết tinh nhuệ nhất của nhân loại?
Hàn Sâm nhìn chằm chằm vào Trùng Gia, muốn biết được đáp án từ Trùng Gia.
Thế nhưng Trùng Gia lại lắc đầu:
- Tôi cũng không biết y là chủng tộc gì, nhưng có thể khẳng định Lão Hàn không phải nhân loại, đây là chính miệng y nói cho tôi biết.
- Dù sao cũng nên có dấu hiệu gì đó đặc thù chứ? Ví dụ như sừng Tu La hay gì đó?
Trùng Gia đưa ra đáp án như vậy rất khó khiến Hàn Sâm tin phục.
- Nếu như nói dấu hiệu đặc thù, bề ngoài của Lão Hàn đúng là không khác gì nhân loại, nhưng máu của y không phải màu đỏ, là màu gần với màu xanh da trời.
Trùng Gia nghĩ nghĩ nói ra.
- Dòng máu màu xanh lam! Bộ đội đặc chủng Lam Huyết, đây chỉ là trùng hợp sao?
Hàn Sâm nhíu mày trầm tư.
Trùng Gia thấy Hàn Sâm đang suy nghĩ liền lấy ra một cuộn da giao cho Hàn Sâm:
- Đây là Luyện Khí Thuật mà tôi lấy được ở trong di tích, hiện tại đối với tôi đã không còn tác dụng gì nữa, nếu như cậu có hứng thú thì cầm xem một chút đi.
Hàn Sâm vội vàng nhận lấy cuộn da, sau khi cám ơn Trùng Gia, lại trò chuyện thêm với Trùng Gia một lúc nữa, nhưng lại không thu hoạch được gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận