Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3361. Vấn đề

Hàn Sâm vốn định ra ngoài, nhưng sau khi Táng Đạo Thiên và Cổ Ma xuất hiện thì hắn bỏ ý định này.
Mặc dù ngoài miệng Táng Đạo Thiên và Cổ Ma đồng ý tìm hạt giống gen trả lại cho Bảo Nhi, nhưng trong lòng bọn bọ nghĩ thế nào thì cũng chỉ có chính bọn họ mới biết được.
Nếu lúc này Hàn Sâm đi ra ngoài, để bọn họ đoán được hạt giống gen ở chỗ của hắn thì hậu quả sẽ rất khó nói.
“Bảo Nhi đáng thương của ta, đến cơ hội gặp mẹ ruột của chính mình một lần cũng không có.” Hàn Sâm thở dài trong lòng, nấp trong chỗ tối tiếp tục quan sát tình huống bên ngoài.
Hàn Sâm không biết những thứ đó mà hội trưởng hội Thần Loạn để lại kia là gì, cũng không biết có ích lợi gì, nhưng nhìn dáng vẻ kích động kia của đám Táng Đạo Thiên và Cổ Ma khi lấy được đồ thì đủ để biết đó chắc chắn không phải vật tầm thường.
Ngoài ba thứ bị bọn họ lấy đi thì trong đại điện ít nhất thì cũng phải còn hơn trăm món. Mặc dù chưa chắc tất cả đều đều có giá trị, nhưng chỉ cần một, hai món có giá trị thôi, thì cũng đủ để khiến người ta phạm tội rồi.
Đang lúc giương cung bạt kiếm thì Cổ Ma lại xoay người đi về phía ngoài đại điện.
“Cổ Ma, ngươi đi đâu vậy?” Đại Thiên Ma nói với bóng lưng Cổ Ma.
“Thứ nên cho ta, hội trưởng đại nhân đã cho ta rồi, thứ nàng không cho †a thì hiển nhiên không phải thứ của ta.” Cổ Ma nói xong thì cũng không để ý tới phản ứng của hai người, hắn bước nhanh rời khỏi đại điện, chẳng mấy chốc đã mất bóng.
Táng Đạo Thiên và Đại Thiên Ma đều tỏ ra trầm tư, không biết Cổ Ma là muốn lấy lùi làm tiến, đợi sau khi hai người bọn họ lưỡng bại câu thương thì lại tới vớt của hời, hay là đã phát hiện ra gì đó nên không dám động vào những thứ kia.
Đại Thiên Ma nhìn thoáng qua những thứ bên trong cung điện, đột nhiên nở nụ cười: “Cổ Ma nói đúng, hội trưởng đại nhân như mẹ ta, thứ nên cho ta thì nàng đã cho ra rồi, đồ mà nàng không cho ta, ta cũng không nên lấy, ngươi muốn thì để lại cho ngươi đó.”
Dứt lời, Đại Thiên Ma cũng xoay người rời đi, bước nhanh rời khỏi đại điện, thoáng cái trong đại điện chỉ còn lại mình Táng Đạo Thiên.
Tình thế trong điện trông thì rất rõ ràng, nhưng Hàn Sâm lại thầm than, Cổ Ma và Đại Thiên Ma quả thật đều là nhân vật cực kỳ khó dây dưa.
Bọn họ đều sợ hội trưởng hội Thần Loạn động tay động chân trên những thứ đó, nên không dám đi lấy, đành lùi bước trước, cố ý để đồ lại cho Táng Đạo Thiên, để Táng Đạo Thiên làm vật thí nghiệm cho bọn họ.
Nếu Táng Đạo Thiên cầm những thứ đó mà không xảy ra chuyện gì thì e chưa chắc Táng Đạo Thiên đã mang được đồ đi.
Táng Đạo Thiên hiển nhiên cũng nhìn thấu tâm tư của Cổ Ma và Đại Thiên Ma, hừ lạnh nói: “Các ngươi sợ nhưng Táng Đạo Thiên ta lại không sợ, vả lại thứ mà Táng Đạo Thiên ta đã nắm trong tay thì không người nào cướp được.”
Không hề do dự, Táng Đạo Thiên đi về phía những di vật kia, hắn nói trông khí phách hào hùng, nhưng động tác thì lại cẩn thận cực kỳ. Hắn rút một thanh kiếm ra, lấy kiếm khều một bầu rượu cẩn thận từng li từng tí một, động tác vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng.
Bầu rượu từ từ bị khều lên, cho đến khi rơi vào Táng Đạo Thiên trong †ay vẫn không có chuyện gì xảy ra, Táng Đạo Thiên khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Kế tiếp Táng Đạo Thiên thu dần từng món một, mà tay áo của hắn thì giống như cái động không đáy vậy, vật gì bỏ vào trong đó cũng không thấy phồng lên.
Nhưng lúc Táng Đạo Thiên lấy bất kỳ vật gì thì cũng cẩn thận cực kỳ, phải qua ước chừng hơn nửa giờ hắn mới cất được hết mọi thứ vào trong tay áo.
“Đại nhân, những đồ này để ở đây cũng không dùng được, thôi thì cứ để cho ta dùng cho đỡ lãng phí, tương lai cũng có thể dốc thêm một phần lực cho thiếu chủ nhân.” Táng Đạo Thiên khẽ hành lễ với tượng ngọc, rồi mới mang theo đồ rời khỏi cung điện.
Táng Đạo Thiên ra khỏi đại điện, cửa lớn của đại điện thanh đồng cũng dần đóng lại theo, Hàn Sâm đang do dự có nên ra ngoài vào lúc này không, nhưng rồi cuối cùng vẫn bỏ qua, định trở về từ hang chuột.
“Đại Thiên Ma, bổn tọa biết ngay ngươi sẽ dở trò này mà.” Cửa lớn vẫn chưa khép lại hoàn toàn, Hàn Sâm nghe thấy tiếng quát lạnh của Táng Đạo Thiên đã đi ra bên ngoài truyền đến, sau đó lại có tiếng va chạm của lực lượng kinh khủng truyền đến nữa.
Hàn Sâm khẽ lắc đầu, nếu là lúc trước thì hắn cũng muốn đi ra cướp đoạt những bảo vật kia, nhưng bây giờ hắn có hạt giống gen trong người, không muốn bại lộ chính mình.
Hội trưởng hội Thần Loạn đã nói, vật này có quan hệ tới mạng của Bảo Nhi, không có hạt giống gen thì Bảo Nhi có lẽ sẽ không sống nổi, bây giờ Hàn Sâm chỉ muốn mang hạt giống gen về cho Bảo Nhi một cách an toàn thôi, tốt nhất đừng có sai lầm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận