Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3269. Đệ nhất kiếm khách Tần quốc?

“Ngươi thật sự là đệ nhất kiếm khách Tần quốc sao?” Bé gái đỡ Hàn Sâm, tỏ vẻ nghỉ ngờ hỏi.
“Đương nhiên, ta chính là đệ nhất kiếm khách của Tần quốc trên trời dưới đất không đâu địch nổi.” Hàn Sâm chớp mắt nói.
Bé gái lại không tin tưởng lắm nói: “Vậy sao ngươi lại yếu như vậy chứ? Nhìn ngươi không hề giống đệ nhất kiếm khách Tần quốc, một kiếm chém nứt thành Ngọc Bích như trong truyền thuyết.”
“Đó là bởi vì ta không ăn gì cả, đói bụng quá, trên người cũng không có khí lực gì, cho nên mới bị chị gái ngươi bắt được đó. Nếu ta ăn no rồi, cho dù mười chị gái ngươi đều không phải là đối thủ của ta đâu.” Ngay sau đó Hàn Sâm lại bổ sung thêm một câu: “Chỗ ngươi có đồ gì ăn không? Để cho ta lấp đầy bụng trước đã, không thì thật sự đi không nổi đâu.”
“Bây giờ còn chưa phải thời gian ăn cơm, như vậy đi, ta trồng một ít cây ăn quả, có rất nhiều cây đã kết trái rồi, ngươi ăn trái cây có được không?” Tuy rằng bé gái không hoàn toàn tin tưởng, nhưng mà vẫn đỡ Hàn Sâm vừa đi vừa hỏi.
“Có thể” Hàn Sâm vội vàng gật đầu.
Hắn còn chưa đợi được đến thành viên của hội Thần Loạn đến giao dịch với Triệu Ngưng Nhi thì đương nhiên không có khả năng rời đi vào lúc này, kéo được lúc nào hay lúc ấy.
Bé gái đỡ Hàn Sâm đi vào trong một vườn trái cây quy mô lớn, bên trong quả nhiên trồng rất nhiều cây ăn quả, không ít cành đều đã treo đầy quả chín.
Bé gái đỡ Hàn Sâm ngồi tựa vào một gốc cây, sau đó hái một ít quả chín đưa cho Hàn Sâm: “Ngươi ăn nhanh đi, ăn no rồi thì mau rời khỏi đây, đừng để cho chị gái ta tìm được ngươi, lần sau ngươi sẽ không may mắn như vậy đâu.”
“Ừ ừ” Hàn Sâm vừa gật đầu vừa gặm một quả chín giống như quả lê, chỉ cảm thấy miệng đầy hương vị thơm ngọt, trái cây kia ăn thật ngon.
“Đúng rồi, ta còn không biết tên của ngươi là gì nữa?” Hàn Sâm vừa ăn vừa nhìn bé gái hỏi.
Bé gái nghiêm túc nói: “Ta tên là Triệu Thu Ý, ngươi cũng có thể gọi ta là Thu Ý”
“Tên này của ngươi với tên của chị gái ngươi hình như bị ngược đúng không? Ta cảm thấy khí chất trong tên của ngươi hợp với chị gái ngươi hơn.” Hàn Sâm thuận miệng nói, hắn chỉ muốn nói chuyện phiếm với bé gái để kéo dài chút thời gian, chờ đợi thành viên của hội Thần Loạn đến.
Triệu Thu Ý cũng tỏ vẻ kinh ngạc: “Sao ngươi biết vậy? Triệu Thu Ý vốn là tên của chị gái ta đấy, trên thực tế ta mới là Triệu Ngưng Nhi, nhưng mà thầy Điền nói cái tên Thu Ý này không có tinh vận, cho nên đổi tên của ta cho chị gái, để chị gái có thể trở thành đại minh tinh, còn ta lại dùng tên của chị gái ta.”
Hàn Sâm chỉ thuận miệng nói như vậy, không nghĩ tới lại nói trúng rồi.
“Thì ra là thế, mệnh hồn của chị gái ngươi từ đâu mà có vậy?” Hàn Sâm tiếp tục tán gẫn tìm hiểu tin tức.
“Là một quái nhân trông đáng sợ cho chị gái ta, chị gái ta vốn đã từ chối hắn rồi, nhưng lại có một người xấu muốn bắt nạt ta, chị gái ta lại không đánh lại tên xấu xa kia nên đành phải tiếp nhận mệnh hồn, rồi mới đánh chạy được tên xấu xa kia…” Triệu Thu Ý giống như đã rất lâu rồi không nói chuyện với người khác, sau khi tán gâu chán chê thì như đã quên luôn chuyện thả Hàn Sâm chạy đi.
Từ trong miệng Triệu Thu Ý, Hàn Sâm biết được không ít chuyện của hai chị em các nàng.
Triệu Ngưng Nhi là đệ nhất ca cơ của Triệu quốc, ngoài mặt trông thì vô cùng nở mày nở mặt, nhưng chua xót sau lưng thì không ai biết.
Chị em các nàng cũng coi như xuất thân danh môn, nhưng bậc cha chú và cha mẹ đã ra đi vì ngoài ý muốn đã khi các nàng mới là thiếu nữ, Triệu Ngưng Nhi khi đó mới mười ba tuổi đã bắt đầu phải chiếu cố mình và em gái Triệu Thu Ý.
Hai chị em sống nương tựa vào nhau, tuy rằng di sản khá phong phú nhưng bởi vì trong nhà không có người lớn, cộng thêm với hai chị em các nàng quá mức xinh đẹp mê người, nên khiến các nàng đã ăn không ít đau khổ, gặp phải không ít trắc trở.
Hàn Sâm có thể nghĩ đến, hai thiếu nữ xinh đẹp mười ba tuổi, muốn bảo vệ cho phần gia nghiệp và an toàn của bản thân là chuyện khó khăn cỡ nào.
Triệu Ngưng Nhi còn kiêm luôn chức mẹ, chăm sóc Triệu Thu Ý tốt như vậy, gần như không để cho áp lực và dơ bẩn bên ngoài lây dính lên nàng, thật sự khó được.
Hàn Sâm có thể đoán ra, một ít trắc trở theo lời Triệu Thu Ý thật ra đều là do Triệu Ngưng Nhi cố tình để cho nàng nhìn thấy, mà những nguy nan càng khó khăn đáng sợ thì e Triệu Ngưng Nhi vốn không để Triệu Thu Ý biết được.
“Triệu Ngưng Nhi làm chị thật sự không dễ.” Hàn Sâm không khỏi tán thưởng trong lòng.
Hắn cũng từng trải giống vậy, cho nên rất rõ ràng Triệu Ngưng Nhi không dễ dàng gì, huống hồ hắn còn là một nam nhân, mà Triệu Ngưng Nhi là thân con gái phải chống đỡ gia đình thì càng không dễ dàng.
“Ngươi ăn nhiều trái cây như vậy rồi, chắc đã có sức rồi ha? Có sức rồi thì mau rời đi đi” Triệu Thu Ý cuối cùng cũng nhớ tới, Hàn Sâm phải nhanh chóng rời khỏi đây mới được.
“Được, ta đi đây.” Hàn Sâm nói xong đã đi ra ngoài vườn trái cây.
Triệu Thu Ý thấy Hàn Sâm chậm rãi thong dong đi ra ngoài, không khỏi mở to hai mắt ra nhìn: “Ngươi không phải là đệ nhất kiếm khách Tần quốc sao? Ngươi không có cả năng lực phi hành trong không gian nữa hả?”
“Haizzz, ta mới chỉ vừa lấp được bụng một ít thôi, cách no còn rất xa đó, hiện giờ lực lượng mới vừa khôi phục được một ít, chỉ có thể đi thôi. Ngươi yên tâm, ta sẽ cẩn thận rời đi, sẽ không để chị gái ngươi phát hiện ra.” Hàn Sâm nói xong đã đi ra tới cửa vườn trái cây, hắn đã cảm ứng được khí tức không tầm thường đang giáng xuống, nói vậy chắc là người của hội Thần Loạn đến.
“Chị sẽ không bắt nhầm người chứ? Nhìn thế nào cũng thấy hắn không giống với đệ nhất kiếm khách Tần quốc.” Triệu Thu Ý nhìn theo bóng lưng Hàn Sâm, nhỏ giọng than thở hai câu.
“Khí tức này… Táng Đạo Thiên lại tự mình đến đây sao?” Hàn Sâm nheo mắt nhìn về phía tháp cao ở xa xa.
Sóng cuộn võ bờ, trên vách đá xây một đỉnh tháp màu trắng, lúc này Triệu Ngưng Nhi đang đứng trên hải đăng, mà trên biển lớn đang có một người đàn ông lướt sóng mà đến, một bước ngàn dặm, trong giây lát đã tới trước hải đăng.
“Táng Đạo Thiên, cuối cùng ngươi cũng đến.” Triệu Ngưng Nhi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Táng Đạo Thiên nói.
Táng Đạo Thiên mỉm cười, một bàn tay giơ lên, nâng một quả trứng gen nói: “Trứng gen Bảo Vũ Thiên Nữ ngươi muốn ta đã mang đến, thứ †a muốn đâu?”
“Đưa trứng gen cho ta trước, Hàn Sâm ta sẽ giao cho ngươi.” Triệu Ngưng Nhi lạnh giọng nói.
“Có thể” Táng Đạo Thiên tiện tay ném trứng gen cho Triệu Ngưng Nhị, giống như hắn tung ra không phải là trứng gen tuyệt thế mag chỉ là đồ bình thường vậy.
Triệu Ngưng Nhi đón lấy trứng gen, sau khi cẩn thận quan sát thì vui vẻ trong lòng, nàng có thể khẳng định đây thật sự là trứng gen Bảo Vũ Thiên Nữ.
Nàng nằm moq cũng muốn giúp Triệu Thu Ý lấy được Bảo Vũ Thiên Nữ, đây là chủng gen thích hợp nhất cho thần mạch của Triệu Thu Ý, cho nên nàng hiểu biết rất nhiều về những đặc thù của trứng gen Bảo Vũ Thiên Nữ, liếc mắt một cái là đã nhận ra được thật giả.
“Trứng gen cho ngươi, Hàn Sâm đâu?” Táng Đạo Thiên nhàn nhạt nói. “Chờ đó, đưa cho ngươi ngay đây.” Triệu Ngưng Nhi phá không mà đi, đáp xuống bên cạnh Triệu Thu Ý, khi thấy hai tay trống không của Triệu Thu Ý thì nhíu mày hỏi: “Tượng đất đâu rồi?”
Ngay lập tức, Triệu Thu Ý cúi thấp đầu xuống, thấp giọng nói: “Xin lỗi chị, ta thả hắn đi rồi.”
“Ngươi nói cái gì?” Sắc mặt của Triệu Ngưng Nhi chợt thay đổi.
“Chị, ta thật sự không muốn để cho ngươi tổn thương người vô tội vì ta..” Triệu Thu Ý giải thích.
Triệu Ngưng Nhi há miệng định nói gì thì thấy Táng Đạo Thiên đã một bước đi tới một chỗ không xa trước mặt các nàng, nhìn Triệu Ngưng Nhi lạnh nhạt nói: “Xem ra ngươi không thể hoàn thành giao hẹn rồi.”
Hết chương 3269.
Bạn cần đăng nhập để bình luận