Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1974. Chém giết Thú Móng Quỷ

“Tố Y, còn không nói cảm ơn Hàn Sâm đi.” Vân Tố Thường đẩy Vân Tố Y một cái.
Lúc này, Vân Tố Y còn đang sợ hãi mới phục hồi lại tinh thần, nói với Hàn Sâm: “Cám ơn đã cứu giúp ta.”
“Không có gì, cho dù ta không ra tay nó cũng không làm tổn thương được ngươi. Ta tùy tiện ra tay chủ yếu là muốn xem thử năng lực của Huyền Ngọc Tỉnh ra sao thôi.” Hàn Sâm mỉm cười nói, lời này của hắn không phải là nói Vân Tố Y lợi hại, mà bởi vì Vân Tố Thường bên cạnh nàng, Huyền Ngọc Tinh không có cơ hội tổn thương đến Vân Tố Y.
Tuy nhiên Hàn Sâm có thể phản ứng đầu tiên và phát động công kích vẫn khiến cho Vân Tố Thường và những người khác giật mình kinh ngạc. Hàn Sâm vừa mới lên được cấp Bá Tước, vậy mà tốc độ phản ứng còn nhanh hơn bọn họ, thật là kỳ lạ.
Vân Tố Y tò mò đánh giá Chú Ngữ: “Hàn Sâm, đây là võ trang gen của ngươi sao? Thật là kỳ lạ, ta chưa từng thấy võ trang gen như vậy bao giờ.”
Thiên Vũ Hạc và những người khác đều rất tò mò về Chú Ngữ. Trước
đó bọn họ chỉ nhìn thấy dạng áo giáp của Chú Ngữ, bây giờ nhìn thấy
hình thái thứ hai của Chú Ngữ lại có phần tương tự với ngoại hình của họ, thật sự chưa từng thấy kiểu dáng này bao giờ.
Hàn Sâm mỉm cười, không hề trả lời vấn đề này, mở miệng nói rằng: “Con Huyền Ngọc Tinh vừa nãy có vẻ không mạnh lắm, ngoại trừ khả năng xuyên qua đá thì nó còn có năng lực nào khác không?”
Thiên Vũ Hạc đáp: “Con vừa nãy chắc là Thú Móng Quỷ Huyền Ngọc Tinh cấp Bá Tước, cũng không phải loại quá mạnh trong những dị chủng cấp Bá Tước nhưng có một đôi móng quỷ tốc độ cực nhanh, hơn nữa xuất quỷ nhập thần bên trong đá, không cẩn thận sẽ bị móng vuốt của nó làm tổn thương. Dù chặt đứt cặp móng quỷ của nó cũng không giết được nó, không lâu sau cặp móng của nó vẫn có thể tái sinh, là một loại dị chủng rất khó chơi. Muốn giết chết nó chỉ có thể nhân lúc nó duỗi móng vuốt ra phán đoán được vị trí thân thể của nó, trực tiếp đánh xuyên qua đá và làm cơ thể nó trọng thương.”
Vân Tố Thường tiếp lời nói rằng: “Tốc độ di chuyển của Thú Móng Quỷ quá nhanh, bình thường chờ phát hiện ra cặp móng của nó để công kích thì đã muộn, nếu một đòn đánh không trúng hoặc chỉ chém đứt móng vuốt, nó sẽ lập tức bỏ chạy và ta sẽ không có cơ hội đánh đòn thứ hai. Cho nên bình thường muốn giết Thú Móng Quỷ đều cần hai Bá Tước cùng nhau phối hợp, một người chém móng vuốt của nó, một người phán đoán vị trí của nó trong đá, trực tiếp chém đứt cơ thể nó.”
Nói xong, Vân Tố Thường lại gõ gõ vách đá bên cạnh nói: “Đá Huyền Nguyên ở đấy rất cứng rắn, lấy sức mạnh của chúng ta, một đòn toàn lực cũng chỉ có thể đánh phá sâu hơn một thước. Khi cặp móng của Thú Móng Quỷ duỗi ra, thân thể nó sẽ tới gần mặt đất chừng một thước, vì vậy chỉ khi đó phát động công kích mới có tác dụng.”
“Cảm ơn đã chỉ bảo.” Hàn Sâm chân thành nói cám ơn.
Mấy người tiếp tục đi về phía trước nhưng Hàn Sâm cảm giác được con Thú Móng Quỷ kia vẫn đang bám theo bọn họ, chờ cơ hội đến mới tung ra một đợt công kích mới.
Con Thú Móng Quỷ kia hình như thù rất dai, nó vẫn luôn theo sát đám người Hàn Sâm đã làm nó bị thương, bất cứ lúc nào cũng có thể vươn móng vuốt ra giết chết họ.
Nhưng vì bị Chú Ngữ làm tổn thương một lần nên Thú Móng Quỷ cẩn thận hơn, không tới gần nữa mà chỉ lượn quanh tầng đá sâu chờ đợi cơ hội.
“Mọi người cẩn thận, phía trước có dị chủng.” Thiên Vũ Hạc đang ở phía trước lên tiếng cảnh báo.
Hàn Sâm nhìn về hướng Thiên Vũ Hạc đang chỉ nhưng chỉ mơ hồ nhìn thấy một cái bóng đen mờ ảo. Nếu không có Thiên Vũ Hạc nhắc nhở, hắn còn không phát hiện ra đó là dị chủng.
Nhưng rất nhanh sau đó mọi người đã nhìn rõ ràng đấy là cái gì, một con giun lớn như là con rết bò ra từ trong hang đá, lớp vỏ màu lam tối trên người phát ra ánh sáng, giống như có bóng một khuôn mặt người hiện lên trên lưng nó, trông cực kỳ quỷ dị.
“Dị chủng Nhân Diện Ngô Công cấp Bá Tước, mọi người cẩn thận. Nhân Diện Ngô Công thường đi theo đàn, rất ít khi đi một mình.” Lời này của Vân Tố Thường chủ yếu là nói cho Hàn Sâm nghe, những người khác đều không xa lạ gì với Động Huyền Nguyên, Nhân Diện Ngô Công là một trong những dị chủng thông thường, đương nhiên mọi người đều rất rõ ràng về tập tính của nó.
Nhân Diện Ngô Công dường như đã phát hiện ra Hàn Sâm và những người khác, nhanh chóng bò tới, sau đó chợt nghe thấy những âm thanh dày đặc làm người ta nổi cả da gà, lại có mấy con Nhân Diện Ngô Công từ phía sau bò ra.
“Chuẩn bị chiến đấu.” Thiên Vũ Hạc ra lệnh, đồng thời rút kiếm trên tay ra.
Vân Tố Thường và Vân Tố Y cũng đều rút kiếm nhưng Nhật Sơ lại không rút kiếm ra. Chỉ thấy trên người hắn phát ra ánh sáng bạch kim rực rỡ , ngón tay nhanh chóng võ xuống mặt đất, trên mặt đất lập tức hiện ra Linh văn màu bạch kim. Linh văn đó bao trùm một phạm vi có đường kính hơn ba thước, chiếu sáng khắp xung quanh.
Nhật Sơ lại liên tục đánh ra năm đạo Linh văn, đồng thời trong miệng khẽ quát gì đó, sáu đạo Linh văn không ngừng lưu chuyển dưới chân đám Hàn Sâm, từng luồng sức mạnh kỳ dị tràn vào bên trong thân thể của Hàn Sâm và những người khác.
“Đúng là một Linh văn lợi hại, lại có cả buff lực lượng, tốc độ, hơn nữa cường độ buff còn cực mạnh.” Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, không khỏi nhìn Nhật Sơ thêm một chút, không ngờ vị Phật tử hay ngại này còn có thủ đoạn như vậy.
Thấy Hàn Sâm nhìn hắn, Nhật Sơ có chút ngượng ngùng nói: “Thuở nhỏ ta được đưa đến Trấn Thiên Cung tu hành, học được bí truyền “Chân Ngôn Chú” của Trấn Thiên Cung.”
“Thật lợi hại.” Lời này của Hàn Sâm là cảm xúc thật lòng, từ sau khi phản bội ky sĩ, Hàn Sâm hiếm khi thấy được năng lực buff như vậy.
Vân Tố Thường và Thiên Vũ Hạc đứng ở rìa phạm vi linh văn, bắt đầu chiến đấu với đám Nhân Diện Ngô Công.
Kiếm khí của họ tựa như mây, từng đường kiếm khí không phải đến thẳng đi thẳng mà bay múa trên không trung như dải lụa, trong quỷ dị lại mang theo cảm giác bay bổng linh hoạt vô cùng.
Những con Nhân Diện Ngô Công bị kiếm khí như dải lụa chém giết từ một góc độ không tưởng, lớp vỏ của Nhân Diện Ngô Công vỡ tan ra, một số con bị giết trong nháy mắt.
Thông đạo khá chật hẹp, thấy Vân Tố Thường và Thiên Vũ Hạc có thể ứng phó, Hàn Sâm cũng không xông lên phía trước nữa.
Vân Tố Y muốn xông lên chiến đấu nhưng lại không có cơ hội, nhìn Hàn Sâm ở đẳng sau đang định nói gì đó, lại chợt thấy hai tay của Chú Ngữ bên cạnh Hàn Sâm chập lại, hai cây súng hợp vào nhau, trong phút chốc hóa thành một khẩu súng bắn tỉa, ngắm bắn rồi bóp cò.
Vân Tố Y sợ hết hồn nhưng động tác của Chú Ngữ thực sự quá nhanh, khiển nàng không thể phản ứng kịp, chỉ thấy một viên đạn Linh văn sáng ngời bay vụt đến, sát qua gò má của nàng rồi lao vút đi.
Bùm!
Viên đạn kia bắn vào bên trong đá, phát ra âm thanh khiến lòng người run sợ.
Vân Tố Y phục hồi tinh thần rồi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cặp móng quỷ tựa như huyền ngọc suýt túm lấy cổ nàng. Nhưng giờ nó đã bị cố định ở nơi đó.
Trên bức tường phía sau móng quỷ xuất hiện một lỗ đạn, một dòng máu đen từ lỗ đạn không ngừng chảy ra.
“Săn bắn dị chủng Thú Móng Quỷ Huyền Ngọc cấp Bá Tước, phát hiện gen dị chủng.
Trong đầu Hàn Sâm đồng thời vang lên âm thanh săn giết nhưng đáng tiếc là không thu được thú hồn. “Cảm ơn nhé.” Thần sắc Vân Tố Y phức tạp nói với Hàn Sâm.
Đây đã là lần thứ hai Hàn Sâm cứu nàng, hơn nữa chỉ dùng một đòn đã giết chết Thú Móng Quỷ, loại phản ứng và năng lực thế này cũng rất hiếm thấy trong cấp Bá Tước.
Hết chương 1974.
Bạn cần đăng nhập để bình luận