Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3005. Ông cố

“Tin, tất cả sinh vật đều sẽ có một ngày chết đi.” Hàn Sâm cũng không tức giận, thuận miệng đáp lời.
Ông lão lắc đầu nhưng cũng không tiếp tục đề tài này nữa, chỉ lấy một đồ vật ra đưa cho Hàn Sâm: “Cho ngươi cái này, chắc sẽ có ích với ngươi.”
Hàn Sâm không lập tức giơ tay nhận lấy mà quan sát tỉ mỉ đồ vật trong †ay ông lão. Chỉ thấy trong tay hắn cầm một cái ống nghiệm trong suốt, bên trong chứa một loại chất lỏng màu đỏ.
“Đây là cái gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Một loại thuốc ức chế sức mạnh huyết dịch, có thể tạm thời khiến huyết dịch trong cơ thể ngươi không sinh sự nữa. Nhưng cũng chỉ là tạm thời ức chế mà thôi, không thể thật sự giải quyết vấn đề, nếu như ngươi thật sự muốn giải quyết vấn đề huyết dịch thì phải đi tìm một người.” Ông lão nói rồi vứt lọ thuốc kia cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhận thuốc, nhíu mày hỏi: “Rốt cuộc ngươi là ai, có mục đích gì?
“Nếu ta nói rằng ta tính ra được trong số mệnh của ngươi có một kiếp nạn, cho nên đặc biệt đến giúp ngươi vượt qua kiếp nạn này, ngươi có tin không?” Ông lão cười híp mắt nói.
Hàn Sâm nhìn ông lão, không biết phải nói gì hơn. Hắn cũng không phải đứa trẻ lên ba, sao có thể bị lời nói giả thần giả quỳ này lừa dối.
Ông lão biết Hàn Sâm không tin, nhún vai, lại uống một ngụm rượu rồi nói tiếp: “Ngươi không tin lời ta, vậy ngươi có tin lời Hàn Kính Chi không?”
“Ngươi là Hàn Kính Chi?” Hàn Sâm giật mình, lập tức mở to hai mắt nhìn ông lão.
Theo như hắn biết, Hàn Kính Chi xuất thân từ phái Giang Tương, môn phái lừa bịp cổ xưa trên giang hồ. Đám lừa đảo trong phái này đều giả mạo thầy tướng số đi lừa đảo, cực kỳ giống với ông lão trước mặt này.
“Bàn về vai vế, ngươi phải gọi ta một tiếng ông cố đấy.” Ông lão cười híp mắt nói.
“Sao ta biết ngươi có phải là Hàn Kính Chi thật hay không. Hơn nữa cho dù ngươi là Hàn Kính Chỉ thật thì cũng chưa chắc đã có quan hệ máu mủ với ta.” Hàn Sâm nói.
“Nếu không có mặt dây chuyền là thánh vật Huyết Mệnh Giáo mà ta để lại, cơ thể của ngươi đã sớm bị Lam Huyết ăn mòn, sợ là không còn cơ hội nói những lời này với ta nữa rồi.” Hàn Kính Chi lên tiếng.
“Trong bản ghi chép đặt cùng một chỗ với thánh vật viết cái gì?” Hàn Sâm thấy Hàn Kính Chỉ nói vậy, trong lòng cực kỳ kích động. Nếu ông lão trước mặt thật sự là Hàn Kính Chi thì có lẽ Hàn Sâm sẽ tìm được
đáp án của câu hỏi mà hắn vất vả truy tìm bấy lâu nay rồi.
“Nếu lão già này nhớ không nhầm thì khi ấy bên trên viết là bốn chữ gen Thần Siêu Cấp, còn đánh một dấu chấm hỏi.” Hàn Kính Chỉ nói.
Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Hàn Kính Chi. Hắn vất vả tìm kiếm nhiều năm như vậy, bây giờ đột nhiên nhìn thấy một Hàn Kính Chi sống sờ sờ ngay trước mặt mình, nhất thời không biết nên hỏi cái gì.
Hàn Sâm mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời. Hàn Kính Chi bèn lên tiếng nói trước: “Ngươi là chắt trai ruột của ta, cha ngươi cũng là cháu trai ruột của ta, điều này chính xác không thể nghi ngờ.”
Hàn Sâm cứ mấp máy môi rồi lại bị Hàn Kính Chi ngắt lời: “Lúc trước ta cũng là bất đắc dĩ nên mới sử dụng kế kim thiền thoát xác, để phụ thân ngươi ở lại nhà họ Hàn, vì thế mà có người nhà họ Hàn đã mất đi thân phận và tính mạng. Đúng như cha ngươi nói, chúng ta thiếu nợ mạng sống của nhà họ Hàn, cho nên có một số thứ nên trả vẫn phải trả, đó là món nợ của chúng ta.”
Khó khăn lắm Hàn Sâm mới tìm được một kẽ hở để chen vào. Vừa muốn lên tiếng, Hàn Kính Chỉ lại nói thêm: “Đừng hỏi ta vì sao phải làm như vậy, bởi vì cho dù ta giải thích, ngươi cũng sẽ không tin, giống như ngươi không tin chuyện số mệnh an bài người thân của ngươi đều sẽ phải chết mà ta nói.”
Hàn Sâm mấp máy môi. Lần này Hàn Kính Chi không cắt ngang lời nữa nhưng hắn lại không thể nói ra lời, bởi vì hắn chưa lên tiếng hỏi mấy vấn đề mình vừa nghĩ ra thì Hàn Kính Chi đã trả lời hết cả rồi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên hỏi cái gì.
Hàn Kính Chi mỉm cười, uống một ngụm rượu rồi nói tiếp: “Lam Huyết trên người ngươi là ta tính kế Nhân Đế, để hắn cho ngươi.”
“Vì sao?” Trong lòng Hàn Sâm cảm thấy nặng nề, hắn không ngờ việc Nhân Đế cho hắn Lam Huyết lại khúc chiết như vậy.
“Bởi vì chỉ có như vậy, ngươi mới có thể ngăn cản chuyện bất hạnh xảy ra” Sắc mặt Hàn Kính Chi cổ quái nói.
“Chuyện bất hạnh gì? Chính là như lời ngươi nói, số mệnh an bài ngươi thân của ta đều sẽ chết?” Hàn Sâm hỏi.
“Không chỉ là như vậy, còn cả thế giới này.” Hàn Kính Chi nghiêm mặt nói.
“Ngươi muốn nói ta là Chúa cứu thế?” Hàn Sâm cười lạnh, hắn càng nhìn càng thấy Hàn Kính Chi này giống một tên lừa đảo.
“Không, ngươi không phải. Không ai là Chúa cứu thế cả, tất cả đều đã định sẵn là sẽ bị hủy diệt. Việc chúng ta có thể làm chỉ là cố gắng khiến cho kết quả ấy sẽ không trở thành kết cục cuối cùng.” Hàn Kính Chi nói.
“Có ý gì?” Hàn Sâm cau mày nói.
Hàn Kính chỉ lắc đầu: “Vì vậy mới nói, có một số việc, cho dù ta có giải thích thì ngươi cũng sẽ không tin. Nhưng bất kể ra sao, giải quyết vấn đề Lam Huyết trên người ngươi trước đã, uống thuốc tạm thời ức chế sức mạnh huyết dịch, sau đó đi tìm Hàn Vũ Phi. Chỉ có nàng mới có cách giúp ngươi khống chế sức mạnh Lam Huyết trong cơ thể.”
“Ta không cần sức mạnh Lam Huyết gì cả.” Hàn Sâm nói. “Không, ngươi cần. Chỉ khi sở hữu sức mạnh Lam Huyết, ngươi mới có thể không bị Tần Tu giết chết.” Hàn Kính Chi nói rất chắc chắn.
“Không phải Tần Tu đã chết từ lâu rồi sao?” Hàn Sâm giật mình.
“Nếu là chết thật rồi thì tốt quá.” Hàn Kính Chỉ nói rồi đứng dậy, nhìn thoáng qua sân sau của cổ trạch, sau đó lại nói với Hàn Sâm: “Chỉ có Lam Huyết mới có thể chống lại sức mạnh Lam Huyết. Tuy ngươi không thể thắng được sức mạnh giống mình nhưng ít nhất ngươi còn cơ hội sống sót. Cho dù ngươi có bằng lòng hay không, bây giờ ngươi đã trở thành Lam Huyết rồi, không còn con đường nào khác có thể đi nữa. Hiện giờ Hàn Vũ Khi đang ở tinh cầu Lãnh Ngưng, đi tìm nàng, nói thân thế của ngươi cho nàng, nàng sẽ giúp ngươi.”
Hàn Sâm nhìn Hàn Kính Chi chăm chú, trong đầu xuất hiện vô số suy nghĩ.
Nói thật, cho đến bây giờ Hàn Sâm vẫn nghi ngờ không biết Hàn Kính Chi trước mặt là thật hay giả. Cứ cho là thật đi, vậy tất cả những chuyện hắn nói cũng quá hoang đường, thật sự khiến người ta khó mà tin được.
“Có rất nhiều người đều nói, ngươi không thể có con cháu, vì sao vậy?” Hàn Sâm nhìn Hàn Kính Chỉ hỏi.
“Tìm Hàn Vũ Phi, nàng sẽ nói tất cả đáp án cho ngươi.” Hàn Kính Chi nói rồi nhìn lên bầu trời: “Không còn thời gian nữa, ô đỏ sắp đến rồi, ngươi phải đi ngay.”
“Ô đỏ? Là cô gái bên cạnh Nhân Đế kia sao? Rốt cuộc quan hệ giữa ngươi và Nhân Đế là thế nào?” Hàn Sâm lại hỏi.
Hàn Kính Chi nhếch miệng cười với Hàn Sâm, sau đó đột nhiên bay lên đạp một cước lên mặt Hàn Sâm, trực tiếp đạp Hàn Sâm ngã về phía sau.
Vốn dĩ sau lưng Hàn Sâm là một mặt đá nhưng mặt đá này lại bị Hàn Sâm va vào rồi lật ngược lại. Hàn Sâm lập tức ngã xuống, như rơi vào vực sâu không đáy.
“Tiểu tử, nhớ kỹ, làm thế nào cũng phải sống sót. Dù có một ngày ngươi cảm thấy tuyệt vọng cũng đừng từ bỏ chính mình, không từ thủ đoạn cũng phải sống sót, bởi vì chỉ khi ngươi còn sống, người thân của ngươi mới có hi vọng sống sót.” Giọng nói của Hàn Kính Chi truyền vào trong tai Hàn Sâm. Hàn Sâm chỉ cảm thấy cơ thể đang không ngừng rơi xuống, dường như có một luồng sức mạnh đang kéo hắn, khiến hắn không cách nào thoát ra được.
Cũng vì bây giờ Hàn Sâm rất khó khống chế cơ thể của mình. Nếu là lúc bình thường, tất nhiên sức mạnh như vậy không thể trói buộc được hắn nhưng bây giờ Hàn Sâm chỉ có thể để mặc cho cơ thể rơi xuống.
Hết chương 3005.
Bạn cần đăng nhập để bình luận