Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2619. Thay mặt thây nhận đồ đệ

Trong phòng nghị sự của Trấn Thiên Cung, một đám người trong cao †ầng như trưởng lão, viện trưởng đang tranh luận kịch liệt.
“Đó là kiếm thuật bí truyền của Cung Chủ đời thứ mười một một, là bí thuật bất truyền củaTrấn Thiên Cung ta, sau khi chôn vùi trong bao nhiêu ngày tháng cuối cùng cũng gặp lại, tất nhiên là phải thuộc về hệ bí truyền của Trấn Thiên Cung, sao phải cho ngoại tộc? Hơn nữa nàng còn là một đệ tử ký danh.”
“Ngươi nói như vậy là không đúng rồi, đây là di mệnh do Cung Chủ đời thứ mười một một đích thân lưu lại, sao chúng ta có thể làm trái lại ý của lão nhân gia chứ?”
“Đó là vì hắn không biết được rằng đối tượng được truyền thừa mà Bạch Tượng chọn lại là một kẻ ngoại tộc… Còn là một đệ tử ký danh…”
Cao tầng của Trấn Thiên Cung chia thành ba phe phái rõ rệt, phái thứ nhất chủ trương thu hồi bí truyền của Cung Chủ đời thứ mười một một vào hệ bí truyền. Chỉ có thành viên chính của Thiên tộc mới có tư cách xem rồi tu hành.
Còn một phe chủ trương nghe theo di mệnh của Cung Chủ đời thứ mười một một, truyền thừa kiếm pháp sẽ do Hàn Nghiêu kế thừa.
Phe cuối cùng lại cho rằng muốn nghiên cứu truyền thừa kiếm pháp của Cung Chủ đời thứ mười một, sau khi cải tiến ưu hóa, sẽ để cho đệ tử Trấn Thiên Cung tu hành.
“Cung chủ đại nhân, ngươi có ý kiến gì thì nói đi chứ?” Lục trưởng lão thuộc phe ủng hộ thu hồi bí thuật truyền thừa vào hệ bí truyền, hắn vừa nói như vậy, mọi người mới phát hiện bọn họ tranh luận kịch liệt như vậy, nhưng Cung Chủ của Trấn Thiên Cung lại chưa từng nói câu nào.
Cung Chủ của Trấn Thiên Cung thản nhiên nói: “Chuyện này không cần phải tranh luận.”
“Cung chủ đại nhân nói như vậy là có ý gì?” Viện trưởng của Thiên Cơ Viện khó hiểu nhìn về hướng Cung Chủ của Trấn Thiên Cung.
Cung Chủ của Trấn Thiên Cung nhìn hắn một cái, sau đó ánh mắt hắn lướt qua mặt của mọi người: “Các ngươi có tính toán thế nào đi nữa mà không lấy được truyền thừa kiếm pháp của Cung Chủ đời thứ mười một một thì có tác dụng gì?”
“Sao lại không lấy được? Chúng ta để cho Hàn Nghiêu đi lấy, nàng dám không giao cho chúng ta sao? Đây vốn là đồ của Trấn Thiên
Cung, chúng ta lấy về cung vốn là chuyện đương nhiên.” Viện trưởng Thiên Cơ Viện hừ hừ lạnh lùng nói.
“Chuyện đương nhiên, mấy từ này dùng hay lắm, nhưng mà ta không biết “chuyện đương nhiên” này của ngươi đã đặt Cung Chủ đời thứ mười một đặt ở nơi nào rồi?” Vân Trường Không cười đểu nói.
“Ta không dám có ý khinh thường Cung Chủ đời thứ mười một một… Nhưng Cung Chủ đời thứ mười một khi đó chắc cũng không ngờ rằng người kế thừa lại không phải đệ tử của Thiên tộc chúng ta, bây giờ chúng ta chỉ đang tính kế tạm thời, ta tin rằng nếu lão nhân gia ở trên trời có thiêng cũng sẽ đồng ý với cách làm này của chúng ta.” Viện trưởng Thiên Cơ viện ra vẻ đạo mạo nói.
Cung Chủ của Trấn Thiên Cung híp mắt rồi cười nói: “Viện trưởng Thiên Cơ Viện nói không sai, quả thực chỉ là kế tạm thời, nhưng chắc Cung Chủ đời thứ mười một cũng từng nghĩ đến sẽ có kế tạm thời này, cho nên hắn mới để lại Kình Thiên Cự Tượng mà hắn cưỡi để bảo hộ và nhắn nhủ, đề phòng kế tạm thời của đám đồ tôn đồ tử chúng ta. Viện trưởng Thiên Cơ Viện ngươi còn có kế tạm thời khác không, giải quyết luôn chuyện này?”
“Cái này thì… Nếu như Hàn Nghiêu tự nguyện giao ra… Kình Thiên Cự ‘Tượng chắc cũng không đến nỗi…” Viện trượng Thiên Cơ Viện nói, âm điệu cũng nhỏ đi nhiều, đương nhiên hắn cũng cảm thấy ý kiến của bản thân không đáng tin lắm.
Bí truyền đó không phải ghi chép bằng văn tự, chỉ có một thanh kiếm ngọc, Bạch Tượng vẫn luôn không rời khỏi kiếm ngọc. Nếu như Hàn Nghiêu đi lấy kiếm thì không sao, nhưng nếu là người khác đi lấy chắc chắn sẽ bị Kình Thiên Cự Tượng tấn công, Lục trưởng lão là một ví dụ cụ thể.
“Kình Thiên Cự Tượng dù sao cũng chỉ là một dị chủng có trí tuệ thấp mà thôi, nó cũng không hiểu được bao nhiêu, chúng ta hợp lực vào vây nó, lấy đi kiếm ngọc, chẳng lẽ lại sợ nó lật được cả trời sao?” Một vị trưởng lão khàn giọng nói.
“Thất trưởng lão, chúng ta là Trấn Thiên Cung hay là hang ổ thổ phỉ đấy?” Vân Trường Không nói một cách trào phúng.
“Vân Trương Không ngươi đừng vì tư lợi mà gây hại đến công, dù sao thì Hàn Nghiêu cũng là đệ tử của ngươi, nhưng kiếm pháp truyền thừa thì lại di sản quý báu của Trấn Thừa Cung ta, không phải là tài sản riêng của Vân gia ngươi.” Thất trưởng lão cười lạnh nói.
Vân Trường Không tức giận nói: “Ý của ngươi là gì?” “Ý của ta rất rõ ràng, sao còn cần phải hỏi lại lần nữa…”
“Trường Không, lời nói của Thất trưởng lão cũng không phải là vô lý, vậy thì chuyện này cứ như vậy đi.” Cung Chủ của Trấn Thiên Cung đánh gãy cuộc cãi nhau giữa hai người.
“Cung Chủ…” Vân Trường Không không bằng lòng.
“Cung Chủ anh minh!” Thất trưởng lão mặt mày hớn hở. Cung Chủ của Trấn Thiên Cung không để ý đến ánh mắt khẩn thiết của Vân Trường Không, nhìn về phía Thất trưởng lão cười nói: “Nếu như đây đã là chủ ý của Thất trưởng lão ngươi đưa ra, vậy chỉ có thể làm phiền ngươi một chuyến, dựa theo kế hoạch vây giữ Kình Thiên Cự Tượng, lấy kiếm ngọc ra đi.”
“Cung Chủ, một mình ta làm sao làm nổi, còn cần phải nhờ Cung Chủ phái chư vị cường giả Thần Hóa ra tay trấn áp Kình Thiên Cự Tượng.” Sắc mặt của Thất trưởng lão khẽ thay đổi, nghe ra được ngữ khí của
Cung Chủ của Trấn Thiên Cung không đúng.
“Cái này thì ta giúp không nổi.” Cung Chủ của Trấn Thiên Cung thản nhiên nói: “Ta còn đang chờ mong Hàn Sâm có thể hỗ trợ tộc ta ra đời thêm mấy Thần Hóa. Việc chèn ép Hàn Nghiêu cướp truyền thừa đương nhiên ta không thể làm, Thất trưởng lão ngươi hãy tự nghĩ cách đi. Nếu như đã là chủ ý của ngươi, ngươi chắc chắn sẽ có cách để thực hiện được thành công đúng không? Việc này thành công chắc chắn sẽ ghi công lao lớn của ngươi.”
“Cái này thì…” sắc mặt của Thất trưởng lão đột nhiên trở nên khó coi, không nói nên lời.
Vân Trường Không nhướng mày vui mừng, lúc này hắn mới biết ý của Cung Chủ của Trấn Thiên Cung là muốn bảo vệ Hàn Nghiêu.
Mấy trưởng lão và viện trượng vốn ủng hộ lấy lại kiếm ngọc lúc này đều ngậm miệng không nói. Nếu như Cung Chủ của Trấn Thiên Cung muốn bảo vệ Hàn Nghiêu, còn cả danh vọng hiện nay của Hàn Sâm nữa, bảo bọn họ đi cướp kiếm, thì chắc chắnsẽ chẳng có ai dám đi.
Chống lại ý nguyện của Cung Chủ đã không nói, còn dám đắc tội với Hàn Sâm, sau này khi Hàn Sâm chúc phúc e là sẽ không có phần của ngươi rồi. Huống hồ trong tay Hàn Sâm còn có hai món vũ khí Chân Thần, hơn nữa còn được tộc Thái Thượng tuyển chọn, thành tựu trong tương lai chắc chắn là vô hạn. Bây giờ đi cướp đồ từ trong tay của Hàn Nghiêu, thì bằng với việc đắc tội chết với Hàn Sâm rồi.
“Ai muốn đi lấy lại kiếm pháp truyền thừa ta đều sẽ ủng hộ, chỉ cần lấy về đều sẽ ghi danh.” Ánh mắt Cung Chủ của Trấn Thiên Cung quét qua mặt mọi người, nhưng lại không có ai dám nói gì.
Hàn Sâm vốn không nghĩ rằng chuyện này lại kết thúc dễ dàng như vậy, người của Trấn Thiên Cung e là sẽ không để cho kiếm pháp truyền thừa quan trọng như vậy rơi vào tay của Hàn Nghiêu.
Nhưng ai ngờ rằng những tình huống mà hắn dự liệu lại không xảy ra, Trấn Thiên Cung lại không dám kiếm cớ đòi lại kiếm pháp truyền thừa của Cung Chủ đời thứ mười một, Vân Trường Không cũng không có †hu nhận Hàn Nghiêu làm đệ tử, mà chỉ thay thầy nhận đồ đệ, để cho Hàn Nghiêu nhận sư phụ đã quá cố làm thầy, trở thành tiểu sư muội của Vân Trường Không, cùng bậc với Cung Chủ của Trấn Thiên Cung.
Sau buổi bái sư đại điển long trọng, mặc dù Hàn Nghiêu tuổi còn rất trẻ, nhưng bối phận ở Trấn Thiên Cung lại rất cao, đến cả Cô Trúc khi gặp phải Hàn Nghiêu còn phải gọi là tiểu sư cô theo quy tắc.
Chuyện Hàn Nghiêu hái Tiên Hồ, nhận được kiếm pháp truyền thừa, được Vân Trường Không thay sư nhận đồ đệ đã trở thành một chuyện truyền kì ở trong Trấn Thiên Cung, danh tiếng gần ngang ngửa với Cô Trúc, mọi người đều biết Hàn Sâm còn có một đứa em gái rất đỉnh. Đương nhiên chủ đề mà các đệ tử bình thường bàn tán sôi nổi nhất là vẻ ngoài của Hàn Nghiêu.
Cũng có rất nhiều đệ tử tự bàn tán nhỏ cảm thấy Hàn Nghiêu chắc chắn đã được Hàn Sâm chúc phúc, cho nên trẻ tuổi mà đã có được thành tựu như vậy. Trong lòng càng hy vọng hơn lời chúc phúc sẽ rơi xuống mình trong tương lai.
Hết chương 2619.
Bạn cần đăng nhập để bình luận