Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1807. Dòng chảy bí ẩn

Đám người Hàn Sâm đều cảnh giác nhìn sâu trong hang, nhưng ngoại trừ những sợi tơ tản ra vầng sáng mờ mịt ra thì không nhìn thấy bất cứ thứ gì ở trong hang.
Âm thanh giống như nhịp tim đập kia kéo dài khoảng hơn một phút, sau đó thì dừng lại.
“Chắc chắn những con quái vật kia chẳng có lòng tốt gì khi đưa chúng ta tới đây, nói không chừng còn coi chúng ta là tế phẩm dâng lên cho sinh vật trong này. Tốt nhất là đừng đi vào bên trong, hay là nghĩ cách gì ra ngoài từ con đường cũ đi?” Thượng tộc mắt ưng mỏ điểu nhìn về phía công tước Iwaki và Vichy rồi nói.
“Ưng Dực, ngươi nghĩ nhiều quá rồi. Đừng nói hiện tại cái kén khổng lồ này đã hạ xuống, phong bế đường lui của chúng ta, chúng ta đã không có khả năng chạy ra ngoài từ đường cũ, mà cho dù có thể chạy ra ngoài thì những quái vật bên ngoài cũng sẽ không bỏ qua cho chúng †a.” Công tước Iwaki nói một câu, sau đó nhìn về phía Hàn Sâm và Isa nói: “Chúng ta cứ tranh giành như vậy cũng không có kết quả gì, chỉ bằng chúng ta so sánh, thủ đoạn của ai cao minh hơn thì sẽ do ai làm chỉ huy, thế nào? “
“Còn chưa bắt đầu mà đã tự tàn sát lẫn nhau, như vậy không hay lắm nhỉ?” Isa cười lạnh nói.
Công tước Iwaki mỉm cười nói: “Đương nhiên việc tỉ thí theo lời ta nói không phải liều mạng ngươi chết ta sống. Ta có một khối kim loại cứng rắn, chúng ta dựa vào bản lĩnh, ai có thể để lại dấu vết sâu nhất trên kim loại thì do người đó làm chỉ huy này, các ngươi thấy thế nào? “
“Được, ta không có ý kiến.” Vichy nói thẳng.
Đương nhiên Ưng Dực cũng không có ý kiến, Isa cũng khẽ gật đầu, tất cả mọi người đều đồng ý, Hàn Sâm cũng không nói gì.
“Ai đến trước?” Công tước Iwaki lấy một khối kim loại to bằng bàn tay từ trong túi ra, nhìn về phía mọi người nói.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, sức mạnh của bọn họ đều bị Ma Trủng áp chế, bất kể là cấp bậc gì thì sức mạnh hiện tại đều tương đương nhau, sẽ không có chênh lệch quá lớn.
Mà vấn đề có thể để lại vết nông hay sâu trên khối kim loại này đều phải dựa vào binh khí hoặc là công pháp kỳ dị của tu luyện giả, không phải cứ dùng sức mạnh thuần túy là có thể thắng được.
“Nếu là ngươi đưa ra quy tắc thì đương nhiên là ngươi làm trước rồi.” Vichy nói.
“Cũng được.” Công tước Iwaki không hề từ chối, dường như đã chuẩn bị mình là người đầu tiên ra tay từ sớm rồi.
Chỉ thấy hắn rút trường đao bên hông ra, vung một đao chém xuống †ấm kim loại kia. Trong nháy mắt lưỡi đao va chạm với tấm kim loại, dường như đám người Hàn Sâm nhìn thấy trên lưỡi đao hiện lên một vệt tím.
Chỉ nghe thấy một tiếng “keng”, phía trên tấm bảng kim loại bị chém thành một vết đao sâu chừng một tấc.
“Sức mạnh Tuyệt Nha? Không ngờ rằng công tước Iwaki lại luyện thành “Nha Đaơ do thủy tổ Rebet tộc sáng tạo đấy?” Vichy có chút kinh ngạc nhìn vông tước Iwaki nói.
Công tước Iwaki có chút đắc ý nói: “Quả nhiên Vichy công tử kiến thức uyên thâm, lại còn ra được Nha Đao do thủy tổ tộc ta sáng tạo cơ đấy.” “Thủy tổ quý tộc năm đó dựa vào Nha Đao và sức mạnh Tuyệt Nha để tung hoành khắp vũ trụ, diệt tộc thắp đèn, khiến tộc Rebet trở thành một trong những thượng tộc, thiên hạ ai cũng không biết. Chẳng qua †a nghe nói ‘Nha Đaơ’ yêu cầu tu luyện cực cao, cho dù là trong Rebet tộc cũng không có mấy người có thể tu luyện thành công, không ngờ rằng công tước Iwaki lại có thiên phú như thế, luyện thành Nha Đao.” Vichy chậm rãi nói.
“Chỉ là may mắn có chút thành tựu mà thôi.” Khóe miệng công tước Iwaki hơi nhếch lên, hiển nhiên trong lòng vẫn rất phấn khích khi nghe được những lời này.
Trong lòng Hàn Sâm thầm buồn cười, Nha Đao của công tước Iwaki chỉ có thể xem như nhập môn mà thôi, sức mạnh Nha Đao cực kỳ không thuần khiết, cũng không biết hắn luyện như thế nào.
Mặc dù Nha Đao của Hàn Sâm cũng vừa mới nhập môn, thế nhưng độ tinh thuần khi hắn sử dụng sức mạnh Nha Đao cao hơn công tước Iwaki sử dụng không biết bao nhiêu lần.
Công tước Iwaki muốn ỷ vào lực xé rách của sức mạnh Nha Đao để thắng được quyền nói chuyện của đội ngũ tạm thời này, ý tưởng này hay đấy, thế nhưng hiện thực lại rất tàn khốc.
Hàn Sâm nhìn Isa, hắn thấy Isa mới là truyền nhân Nha Đao chân chính, thế nhưng nàng lại không có phản ứng với việc này.
“Kế tiếp là ai trong số các ngươi đây?” Ánh mắt Công tước Iwaki nhìn về phía mọi người.
Ưng Dực xua tay nói: “Ta thì quên đi, dù sao ngươi và Vichy công tử, ai làm chỉ huy ta cũng không có ý kiến.”
“Ta cũng không cần, để cho hắn đi.” Không biết Isa có chủ ý gì, vẫn muốn đẩy Hàn Sâm đến trước mặt người khác.
Hàn Sâm đứng đó không nhúc nhích, Vichy mỉm cười rồi nói: “Để ta trước đi”
Công tước Iwaki đưa tấm bảng kim loại cho Vichy, Vichy lấy tay bóp miếng kim loại một chút, cười tm tỉm nói: “Bất kể dùng thủ đoạn gì, chỉ cần có thể để lại dấu vết trên tấm bảng là được đúng không?”
“Đúng vậy, thủ đoạn gì cũng được, chỉ cần ngươi có thể để lại dấu vết sâu hơn ta, ta lập tức thừa nhận ngươi là chỉ huy đội ngũ của chúng †a.” Công tước Iwaki rất tự tin nói.
Năng lực xé rách sức mạnh Nha Đao tuyệt đối là đỉnh cấp nhất trong đại vũ trụ gen. Sở trường của Ma tộc là sức mạnh Thiên Ma, mặc dù có năng lực tất trúng, nhưng nói về năng lực phá hoại và xé rách thì lại hoàn toàn không bằng sức mạnh Nha Đao.
“Vậy là tốt rồi.” Vichy mỉm cười, rút ra một thanh dao găm từ bên hông, chém về phía tấm bảng kim loại.
Chỉ nghe thấy “keng” một tiếng, tấm bảng kim loại kia trực tiếp bị chém thành hai nửa.
Đám người công tước Iwaki đều biến sắc, ngay cả trong mắt Isa cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ai cũng biết sức mạnh ngoại lai đều bị đều sẽ bị áp chế bên trong Ma Trủng.
Cho dù là dị bảo cấp vương cũng không ngoại lệ. Vậy mà thanh dao găm trong tay Vichy lại có thể một nhát chặt đứt tấm bảng kim loại, như vậy thì cũng đồng nghĩa với việc có thể dễ dàng chặt đứt thân thể bọn họ.
Nếu như cộng thêm sức mạnh Thiên Ma đánh đâu trúng đó, dường như Vichy là người cường đại nhất nơi này.
“Bây giờ ta làm chỉ huy này, các ngươi còn có ý kiến gì không?” Vichy thản nhiên nói.
Mọin người đều không nói gì, sắc mặt công tước Iwaki đỏ lên, ngay cả một chữ cũng nói không nên lời.
“Đó là dao găm gì vậy? Sao trong Ma Trủng còn có được uy lực tới mức này chứ, so ra thì nó còn lợi hại hơn cả vũ khí chế tạo bằng gỗ từ thực vật trong Ma Trủng nhiều.” Ưng Dực nhìn chằm chằm dao găm trong tay Vichy, khá kinh ngạc hỏi.
Vichy thu hồi dao găm, mỉm cười nói: “Đây là một thanh dao găm cổ quái mà ta có được trong lúc vô ý, ở bên ngoài thì cũng chẳng là gì, chỉ tương đương với binh khí dị bảo cấp tử tước mà thôi. Nhưng ngay cả †a cũng không ngờ rằng, vào trong Ma Trủng, uy năng của nó lại không bị áp chế, xem như là vui mừng ngoài ý muốn đi.”
Dĩ nhiên mọi người sẽ không tin mấy lời xàm xí của hắn, rõ ràng con dao găm kia chính là đòn sát thủ cả hắn cho chuyến đi Ma Trủng này.
“Ngươi còn muốn để lại dấu trên kim loại sao?” Vichy nhìn về phía Hàn Sâm hỏi.
“Không cần.” Hàn Sâm lắc đầu nói.
Hắn hoàn toàn không biết gì về nơi này cả, cho dù cướp được vị trí chỉ huy thì cũng không thể mang đến cho hắn ích lợi gì, nếu Isa cũng không cướp vị trí này thì hắn càng không cần phải cướp.
“Đã vậy thì ta sẽ chỉ huy.” Vichy mỉm cười, nói đại khái về vị trí của mọi người, sau đó đoàn người dọc theo hang đi vào bên trong.
Hàn Sâm và công tước Iwaki được sắp xếp đi ở phía trước, thế nhưng Vichy không hề ở giữa mà là đi ở phía cuối cùng với Ưng Dực, hắn để cho Isa ở vị trí trung tâm.
Sau khi về phía trước một đoạn, đám người Hàn Sâm đều cảm giác không đúng lắm. Tuy rằng không có gì đáng sợ xuất hiện, nhưng bọn họ càng đi vào bên trong, dường như bên trong tơ có thứ gì đó di chuyển theo bọn họ giống như là dòng điện đang nhảy lên trong những sợi tơ.
Càng đi về phía trước, những lưu quang tương tự như dòng điện kia lại càng hoạt động, nhảy ra từ trong tơ, bắn lên người đám Hàn Sâm, đúng là có chút cảm giác bị điện giật, thân thể hơi tê dại.
Hết chương 1807.
Bạn cần đăng nhập để bình luận