Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1372. Hậu nhân của người phản bội

Hàn Sâm có lòng muốn chạy trốn vào bên trong Tàng Chân cốc tị nạn, nhưng mà chỗ này cách Tàng Chân cốc còn có khoảng hai, ba mươi dặm, muốn chịu đựng qua hai ba mươi dặm này thì thật sự không phải là chuyện dễ dàng, Hàn Sâm bây giờ mỗi một giây đồng hồ đều đang gặp phải uy hiếp tới tính mạng.
Trường thương một lần nữa đánh tới, Hàn Sâm cũng không kịp trốn tránh, chỉ đành triệu hoán ra Già Thiên Tán, chặn lại một đòn này.
Khung Già Thiên Tán va chạm với trường thương, phát ra tiếng vang kẽo kẹt, làm cho Hàn Sâm lo lắng bất cứ lúc nào nó cũng sẽ đứt rời.
Thế nhưng mà Già Thiên Tán cấp thanh đồng, vậy mà không hề bị trường thương đâm đứt, cũng không bị nện bẹp, chỉ là lực lượng quá mạnh mẽ, khiến cho Hàn Sâm tính cả Già Thiên Tán cùng một chỗ bị chấn bay ra ngoài.
Mặc dù Hàn Sâm bị chấn cho hổ khẩu đổ máu cánh tay chết lặng, nhưng trong lòng lại không khỏi vui vẻ, không biết là do gien hạch cùng Động Huyền Kinh của hắn đặc biệt mạnh mẽ, hay là bởi vì lúc gien hạch hình thành, có tinh thể màu đen rót vào, Già Thiên Tán lúc này mới chỉ là cấp thanh đồng, lại có thể cùng trường thương cấp hoàng kim va chạm mà không hề bị hao tổn, thật sự là đáng mừng.
Có Già Thiên Tán bảo vệ, lại để cho tin tưởng bảo vệ tính mạng của Hàn Sâm mạnh lên rất nhiều, bay trốn tới phương hướng Tàng Chân cốc.
Nam Ly Thiên lại không chịu buông tha cho Hàn Sâm, thân hình lóe lên đã đến trước mặt Hàn Sâm, trường thương trong tay giống như là cuồng long điên cuồng đánh xuống.
Hai tay Hàn Sâm nắm cán dù, ra sức vung cây dù ngăn cản mũi thương cuồng bạo kia, thương khí bắn ra bốn phía, thân thể Hàn Sâm trầm xuống, hơn phân nửa thân thể đều lún sâu vào trong nham thạch, hai tay chết lặng cơ hồ không cầm nổi Già Thiên Tán nữa, vết thương ở hổ khẩu bị xé ra, máu tươi liền chảy ra.
Còn không có đợi Hàn Sâm từ trong nham thạch rút chân ra, Nam Ly Thiên lại đâm một thương đi qua.
Trong lòng Hàn Sâm đã sớm hiện lên vô số ý niệm, đến cùng Nam Ly Thiên có lai lịch gì? Tại sao lại đột nhiên sinh ra sát cơ đối với hắn? Hàn Sâm từ lúc trước đến bây giờ, một mực suy tư xem chính mình lúc nào đã kết phải một cừu nhân như Nam Ly Thiên, thế nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui đều không có một kết quả nào.
Nếu nói là hắn là người của Thiên Sứ Gien Triệu gia, thoạt nhìn lại không giống, nếu như Triệu gia có một đại cao thủ như vậy, thanh thế chỉ sợ so với bây giờ còn lớn hơn rất nhiều.
Hơn nữa Triệu gia am hiểu sử dụng gien dịch, người này lại hết sức bình thường, cũng không có dị trạng sau khi sử dụng Thiên Sứ Gien dịch.
Thiết Quyền Võ Đạo Quán càng không có khả năng, ngay cả Cổ Tự Đạo cũng không mạnh tới như vậy.
“Dừng tay, ông có phải là người của Huyết Mệnh Giáo hay không? Tôi với Thiên Tru Thánh Đồ của Huyết Mệnh Giáo các ông là bạn tốt… ” Hàn Sâm nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ chỉ có người của Huyết Mệnh Giáo là có khả năng nhất, bây giờ cũng không cần quan tâm nhiều như vậy, tạm thời thử dùng tên tuổi của Thiên Tru thử một lần xem.
Nghe được tên của Thiên Tru Thánh Đồ, Nam Ly Thiên quả nhiên dừng lại một chút.
Lúc Hàn Sâm đang mừng rỡ chính mình đã tìm đúng đường, lại đột nhiên nghe thấy Nam Ly Thiên hừ lạnh một tiếng: “Những tên phản đồ chúng mày đương nhiên đều là bạn tốt.”
Nói xong, trường thương liền lấy lực lượng càng thêm kinh khủng đâm xuống, so với lúc trước còn tàn nhãn hơn, sát ý cũng càng đậm hơn.
Hàn Sâm giống một con lật đật lăn qua lại, từ trong nham thạch rút ra thân thể lăn sang một bên, tránh né trường thương của Nam Ly Thiên.
Lúc này thời điểm Hàn Sâm mới biết mình đã biến khéo thành vụng, tên tuổi của Thiên Tru Thánh Đồ chẳng những không thể mang đến cho hắn chỗ tốt, ngược lại đã làm cho sát cơ của Nam Ly Thiên càng thêm mãnh liệt.
Nhưng mà điều này cũng để cho Hàn Sâm biết một chuyện, Nam Ly Thiên đã xưng Thiên Tru Thánh Đồ là phản đồ, nói như vậy, Nam Ly Thiên xác thực hẳn là người của Huyết Mệnh Giáo.
Bành !
Già Thiên Tán lại chặn một đòn của trường thương, cả người Hàn Sâm đều đâm lên trên vách đá, đem vách núi đều đập ra rất nhiều vết nứt, trong miệng phun ra máu tươi.
Mắt thấy Nam Ly Thiên lại giết tới, Hàn Sâm cố nén vết thương trên người tránh sang một bên, đồng thời lại kêu lên: “Tôi và Phó giáo chủ Anh Quỷ của Huyết Mệnh Giáo các ông cũng là bạn bè, là bạn chứ không phải là địch của Huyết Mệnh Giáo các ông, có phải là ông đã nhận lầm người hay không?”
Nghe được tên của Anh Quỷ, Nam Ly Thiên rõ ràng dừng lại một chút, sau đó mắng một câu: “Nói bậy nói bạ, mày là hậu duệ của phản đồ, làm sao có thể có quan hệ gì với Phó giáo chủ.”
Nói xong cũng lại tiếp tục giết về phía Hàn Sâm, trong lòng Hàn Sâm cũng trong cơn giận dữ: “CM mày, mày luôn miệng nói tao là hậu duệ của phản đồ, đến cùng là mày có biết tao là hậu nhân của ai hay không?”
“Sắp chết đến nơi còn muốn nói láo, trên người của mày mang theo thánh vật, không phải là hậu đại của tên phản đồ Hàn Kính Chi kia thì còn là hậu đại của ai nữa? ” Nam Ly Thiên lạnh giọng nói, trường thương trong tay lại không hề ngừng.
Máu tươi bão tố bay ra, Hàn Sâm toàn lực bộc phát ra tố chất thân thể cũng chỉ có hơn một vạn, Nam Ly Thiên cũng đã tuyệt đối vượt qua hai vạn trở lên, hơn kém cũng có chút quá nhiều, Hàn Sâm thủy chung ở vào trạng thái bị áp chế, vết thương trên người ngày càng nhiều.
Còn may là thân thể băng cơ ngọc cốt của hắn cực kỳ mạnh mẽ, nếu là người khác bị thương nặng như vậy, chỉ sợ sớm đã không còn sức chiến đấu rồi, Hàn Sâm lại chỉ là bị một chút vết thương da thịt, cũng không bị thương chỗ yếu.
“Ông nói đồ vật này à? Đồ vật này là tôi nhặt được… ‘ Hàn Sâm đem sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu từ trong cổ áo kéo ra, thuận miệng nói ra như vậy.
Bây giờ hắn thâm nghĩ muốn kéo dài thêm một chút thời gian, hy vọng có thể trốn vào bên trong Tàng Chân cốc, chỉ có như thế mới có thể có một chút hi vọng sống.
“Hừ, quả nhiên không hổ là hậu nhân của phản đồ, giống hệt nhe tên phản đồ kia, miệng không có một câu nói nào thật. ” Nam Ly Thiên lại căn bản là không tin tưởng Hàn Sâm, trường thương trong tay vung lên mạnh hơn.
“CM mày. ” Hàn Sâm lại bị trường thương quét trúng bả vai, một vết máu lập tức kéo ra, áo giáp cùng da thịt đều cùng một chỗ bị cắt ra, máu tươi lập tức tràn ra, đồng thời chuyện này cũng kích phát hung tính của hắn.
Mắt thấy khoảng cách tới Tàng Chân cốc vẫn còn xa, tiếp tục như vậy, hắn chưa xông tới Tàng Chân cốc đã phải chết ở dưới thương của Nam Ly Thiên.
Thương của Nam Ly Thiên một lần nữa đâm tới, Hàn Sâm cũng không né tránh, một tay nắm lấy Già Thiên Tán, nghênh đón trường thương, đồng thời trong tay kia cầm một viên Tinh Đản, trực tiếp quăng tới Nam Ly Thiên ở phía đối diện.
Bành !
Già Thiên Tán một lần nữa đụng vào trường thương, khung dù phát ra âm thanh thống khổ, cùng với Hàn Sâm bị nện bay ra ngoài, một tay của Hàn Sâm thật sự là bị chấn lợi hại, cầm không nổi cán dù, khiến cho Già Thiên Tán bay sang một bên, cắm vào trong nham thạch.
Cùng lúc đó, Tinh Đản cũng đang kịch liệt xoay tròn bắn tới trước mặt của Nam Ly Thiên, ánh mắt của Nam Ly Thiên lạnh như băng, hơi nghiêng đầu tránh né Tinh Đản.
Thế nhưng mà lúc Tinh Đản bay qua bên cạnh đầu Nam Ly Thiên, lại quỷ dị vẽ ra một đường vòng cung, trực tiếp bắn về phía lỗ tai Nam Ly Thiên.
Dưới khoảng cách gần như thế, Nam Ly Thiên vẫn kịp thời phản ứng, trường thương vung lên, dùng chuôi đâm lên phía trên Tinh Đản, lập tức đem Tinh Đản đụng bắn ra ngoài.
Bán kính hữu hiệu của lực lượng Tinh Đản là một mét, nhưng mà đó chỉ là một loại vật phẩm hoặc là một sinh vật, Tinh Đản cùng trường thương đụng vào nhau, khiến cho trường thương sinh ra biến hóa nào đó, nhưng mà cũng không lan đến Nam Ly Thiên đang nắm trường thương.
Mắt thấy Tinh Đản bắn trở về trong tay Hàn Sâm, Nam Ly Thiên lại nắm trường thương quét tới chỗ Hàn Sâm, thương khí cuồn cuộn giống như cửu thiên ngân hà rủ xuống.
Hàn Sâm xoay người rút Già Thiên Tán đang cắm ở trên mặt đá ra, trực tiếp đem cây dù mở ra, chặn lại thương khí cuồn cuộn kia, đồng thời trường thương cũng đập lên trên mặt Già Thiên Tán.
Hết chương 1372.
Chương 1373. Chương 1373: Khổ chiến Nam Ly Thiên
Bành !
Trường thương nện ở trên mặt dù, nguyên bản thân thương cứng rắn ưỡn thẳng, lúc này đây lại uốn lượn giống như là gậy cao su, nhưng mà có lẽ là bởi vì đẳng cấp của Tinh Đản quá thấp, không thể đem trường thương hoàn toàn mềm hoá, vẫn là bảo trì được độ cứng nhất định, đem Hàn Sâm chấn bay ra ngoài.
Hàn Sâm cầm Già Thiên Tán trong tay, không tự chủ được đánh lên trên một vách núi, chỉ là lực đánh vào, rõ ràng so với vừa rồi đã nhỏ đi rất nhiều, khiến cho hắn không cảm thấy khó chịu như trước nữa.
Thân ở trên không trung, Hàn Sâm lại ném Tinh Đản ra, chỉ là mục tiêu lần này không phải là Nam Ly Thiên, mà là vách núi.
Sau khi Tinh Đản nện lên trên vách núi, lại bắn trở lại trong tay Hàn Sâm, mà Hàn Sâm cũng ngay sau đó đâm lên trên vách núi đá.
‘Thế nhưng mà vách núi kia lại biến thành mềm mại co dãn giống như là bọt biển, Hàn Sâm đụng lên phía trên, lực đánh vào bị đàn hồi tan mất, cơ hồ là không bị ảnh hưởng do va chạm.
Từ trên vách núi bắn ra ngoài, Hàn Sâm nổi giận gầm lên một tiếng, một tay nắm lấy Già Thiên Tán đã thu lại, bay tới bổ xuống đầu Nam Ly Thiên.
Nam Ly Thiên khẽ nhíu mày, thu trường thương giống như có chút nhũn ra lại, lại một thanh trực đao màu xanh biếc xuất hiện ở trong tay hắn, nghịch hướng chém lên trời, đón lấy Già Thiên Tán của Hàn Sâm bổ tới.
Tay kia của Hàn Sâm đưa ra phía sau, sau đó mạnh mẽ vung về phía trước, Tỉnh Đản trong tay một lần nữa bị hắn ném ra ngoài.
Mặt ngoài bất quy tắc của Tinh Đản lúc xoay tròn trong không khí xuất hiện lực cản sinh ra phản ứng, ở trên không trung trên dưới trái phải không có quy tắc lay động tiến lên, thoạt nhìn quả thực giống như là một ma cầu phiêu hốt bất định.
Già Thiên Tán cùng trực đao còn chưa đụng vào nhau, Tinh Đản đã †rước một bước nện tới trước mặt Nam Ly Thiên, một tay của Nam Ly Thiên chụp vào Tinh Đản, mắt thấy sắp bắt được Tinh Đản, nhưng mà Tinh Đản lại giống như là đột nhiên biến mất ở trước bàn tay hắn, lúc xuất hiện lại, đã xuyên qua bàn tay, sắp nện lên trên mặt Nam Ly Thiên.
Bành !
Đột nhiên một cái chuông đồng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nam Ly Thiên, lập tức bao lại Tinh Đản, đem Tinh Đản chụp vào bên trong, thoáng cái trấn áp ở trên mặt đất.
Hàn Sâm chỉ nghe được ở bên trong chuông truyền đến âm thanh Tinh Đản liên tục va chạm, nhưng lại không có khả năng từ bên trong đi ra.
Khuyết điểm duy nhất của Tinh Đản là không có năng lực nghiền nát, ở trong không gian bịt kín thì làm như thế nào cũng không đi ra được.
Coong! ÐĐ-A-N-G…G!I Đ-A-N-G…GI
Trực đao màu xanh biếc trong tay Nam Ly Thiên điên cuồng múa lên, lập tức chém lên Già Thiên Tán ba lượt, cứ thế mà bằng vào lực lượng mạnh mẽ, đem Già Thiên Tán từ trong bàn tay Hàn Sâm đánh bay ra ngoài.
“Đi chết đi ! ” Hai tay Nam Ly Thiên nắm trực đao, bổ tới trước mặt Hàn Sâm đã tay không vũ khí, ánh đao màu xanh lục lập tức chém tới trước mặt Hàn Sâm, lại để cho Hàn Sâm liền cơ hội tránh né cũng không có.
Nhìn ánh đao màu xanh lục cùng trực đao tới gần thân thể, khóe miệng của Hàn Sâm lại đột nhiên nhếch lên, lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Trong lòng Nam Ly Thiên nhảy dựng, nhưng mà cảm thấy Hàn Sâm chỉ là đang giả thần giả quỷ, một đao kia của hắn nhất định là có thể đem Hàn Sâm chém thành hai nửa, cho nên đao thế chẳng những không thu liễm lại, ngược lại còn bỏ thêm hai phần lực.
Đột nhiên, Nam Ly Thiên chỉ cảm thấy mắt phải giống như là bị kim đâm nhói lên một cái, nhịn không được nháy mắt một cái, nhưng mà trong nháy mắt đó, thân hình Hàn Sâm lóe lên, không biết rõ làm sao đã tránh né được một đao kia, hơn nữa một bước này không lùi mà tiến tới, trực tiếp áp sát tới trước mặt Nam Ly Thiên, một tay chộp tới bộ ngực hắn.
Nam Ly Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, thu đao đã không còn kịp nữa rồi, một tay thu về, biến chưởng thành quyền cùng bàn tay Hàn Sâm đụng vào nhau.
Bành !
Nắm đấm cùng bàn tay đụng vào nhau, phát ra tiếng vang trầm nặng, nhưng lại không sinh ra sóng xung kích kinh khủng.
Tay của Hàn Sâm giống như là chọc vào trong nước, năm ngón tay vồ vào bên trong quả đấm của Nam Ly Thiên, nhưng lại không có máu chảy ra, quỷ dị không nói lên lời.
Ông!
Ở dưới một trảo kia của Hàn Sâm, Nam Ly Thiên chỉ cảm thấy thân thể mạnh mẽ giựt một cái, thống khổ nhịn không được há miệng kêu to, chỉ là sau khi hé miệng, lại không thể kêu ra thành tiếng, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra.
Nam Ly Thiên không có cách nào hình dung loại đau khổ này, giống như là bị căng gân, không phải là một loại bộ vị bị chuột rút, mà là giống như tế bào cả người đều bị co rút lại, liền nội tạng các thứ, đều mạnh mẽ co rút lại một cái.
Ở trong chớp mắt kia, Nam Ly Thiên chỉ cảm thấy cả người đều đau tựa như không bị khống chế.
Trong lòng Hàn Sâm cũng giật mình, chiêu một tay che trời này của hắn, vậy mà không thể kéo đứt dây trật tự gien của Nam Ly Thiên, đây là lần thứ nhất Hàn Sâm gặp phải loại tình huống này, hiển nhiên là bởi vì tố chất thân thể của Nam Ly Thiên quá mạnh, mà tố chất thân thể của hắn yếu hơn quá nhiều, cho nên liền một mắt xích yếu nhất đều không thể kéo đứt.
Nhưng mà mặc dù là không kéo đứt, lại cũng đã làm cho vòng gien kia bị thụ tổn thương, nếu như lại kéo thêm mấy lần nữa, có lẽ là có thể trực tiếp kéo đứt.
Nam Ly Thiên cũng không cho Hàn Sâm cơ hội như vậy, lúc bàn tay của Hàn Sâm một lần nữa vươn tới phía hắn, trong tay Nam Ly Thiên đã hiện ra một mặt tấm chắn.
Răng rắc !
Dưới một chưởng này, tấm chắn trong tay Nam Ly Thiên lập tức chia năm xẻ bảy, hóa thành hạt bụi vỡ vụn đầy đất.
Khuôn mặt của Nam Ly Thiên lộ ra vẻ kinh hãi, nhưng mà sát ý cũng càng đậm, thân hình lóe lên đã tránh né được chưởng của Hàn Sâm, đồng thời trực đao màu xanh lá cây tựa như tia chớp giăng khắp nơi, từng ánh đao từ trên người Hàn Sâm xet qua.
Bởi vì tố chất thân thể kém quá nhiều, Hàn Sâm không theo kịp tốc độ của Nam Ly Thiên, không chạm được vào thân thể Nam Ly Thiên, lực lượng một tay che trời cũng không hề có tác dụng.
Trong ánh đao rất nhanh chớp động, Già Thiên Tán trong tay Hàn Sâm mở ra, chặn lại từng ánh đao mà không kịp trốn tránh.
Hàn Sâm cắn răng vọt tới trước chuông đồng ở bên cạnh, một chưởng võ lên trên chuông đồng, lập tức đem chuông đồng đập cho chia năm xẻ bảy, Tinh Đản rốt cục thoát khốn mà ra, về lại trong tay Hàn Sâm.
Bước chân của Hàn Sâm một giây cũng không ngừng lại, phóng đi tới phương hướng Tàng Chân cốc.
Nam Ly Thiên không dám tới gần Hàn Sâm nữa, chỉ là lợi dụng tốc độ cùng ánh đao, từ bốn phương tám hướng chém về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm vừa trốn tránh vừa dùng Già Thiên Tán ngăn trở ánh đao, còn không có biện pháp nào hoàn toàn đỡ được, mỗi lần Già Thiên Tán bị chấn bay ra thì trên người Hàn Sâm lại nhiều ra một ít vết thương.
Cũng may là bởi vì Nam Ly Thiên không dám lấy nhục thể của mình mạo hiểm tiếp cận Hàn Sâm, đơn giản đã bị Hàn Sâm kéo lấy thân thể bị thương vọt vào bên trong Tàng Chân cốc.
Nam Ly Thiên cơ hồ là nghĩ cũng không thèm nghĩ, liền trực tiếp cùng một lúc xung phong liều chết tiến vào, hiển nhiên là với hắn, chém giết Hàn Sâm quan trọng hơn.
Tàng Chân cốc hết sức cổ quái, mặc dù là một sơn cốc rất lớn, cả sơn cốc lại cũng bị gien thực vật chiếm cứ, trong cốc có từng cây che trời cơ hồ cao tương đương một ngọn núi, tán cây to lớn đem cả sơn cốc đều bao phủ ở bên trong đó, hơn nữa còn có rất nhiều dây leo đan vào với nhau, giống như tầng tầng lưới lớn, đem cả sơn cốc bao phủ ở bên trong.
Sau khi tiến vào sơn cốc, khắp nơi đều là cành cây cùng dây leo, liền ánh mặt trời đều không xuyên thấu tiến vào được, khắp nơi đều là thực vật xanh, tạo thành một con đường nhỏ hẹp giống như là huyệt động vậy.
Hết chương 1373.
Chương 1374. Chương 1374: Tàng Chân cốc
Trong tích tắc Hàn Sâm tiến vào bên trong rừng thực vật, cũng cảm giác được năng lực cảm ứng của Động Huyền khí tràng trở nên vô cùng hỗn loạn.
Khắp nơi đều là khí tức sinh mệnh, khắp nơi đều là gien thực vật, căn bản là không cần cảm ứng, đã có thể biết có rất nhiều sinh mệnh tồn tại ở bốn phía trên mỗi một mảnh thổ địa.
Nam Ly Thiên nắm trường đao, ở sau lưng Hàn Sâm không ngừng truy kích chém giết, ánh đao xẹt qua những thực vật kia, lập tức chặt đứt rất nhiều thực vật, khiến cho cành lá đứt đoạn bay đầy trời, Hàn Sâm chỉ có thể tiếp tục trốn sâu vào bên trong.
Nhưng mà đã có những thực vật này ngăn cản, Động Huyền thân pháp cùng Dịch Thiên Thuật có thể phát huy ra không gian liền lớn hơn rất nhiều, Hàn Sâm lợi dụng thực vật ngăn trở công kích của Nam Ly Thiên, tình huống lập tức có chuyển biến tốt hơn, ít nhất là Nam Ly Thiên muốn làm hắn bị thương liền không dễ dàng như vừa rồi nữa.
Trong cốc có rất nhiều đại thụ cùng dây leo, liền ánh đao của Nam Ly Thiên đều chém không đứt, Hàn Sâm ở trong Tàng Chân cốc giống như mê cung thực vật này vừa đánh vừa lui, dần dần xâm nhập vào bên trong.
Thanh Ngưu đã từng nói qua, gien thực vật quái dị ở trong Tàng Chân cốc rất nhiều, còn nói ra một ít ví dụ, ví dụ như đại thụ mọc đầy cành rắn, dây leo kết xuất tròng mắt các loại.
Mặc dù không phải là tất cả gien thực vật ở bên trong Tàng Chân cốc đều đả thương người, nhưng mà quái dị ở trong đó lại rất nhiều.
Hàn Sâm một mực mở ra Động Huyền khí tràng, đang tìm gien sinh vật có khí tức mạnh mẽ, nếu như không có gien sinh vật đủ mạnh mẽ ngăn trở, muốn ngăn Nam Ly Thiên lại thì cơ hồ là chuyện không thể nào.
Đột nhiên, ở bên trong đông đảo gien thực vật đằng kia, Hàn Sâm cảm thấy một đoàn khí tức sinh mệnh giống y hệt như đống lửa, độ mạnh của khí tức sinh mệnh kia, đã hoàn toàn vượt qua tất cả sinh vật ở xung quanh, giống như là trăng sáng trong trời sao.
Hàn Sâm cắn răng một cái, liền vọt tới bên kia, nếu như không thể thoát được Nam Ly Thiên, đúng là vẫn chỉ còn con đường chết, không bằng liều một phen.
Khoảng cách tới vị trí đoàn sinh cơ kia càng ngày càng gần, đã còn không đến 10m, nhưng mà vì thực vật bốn phía thực sự là quá tươi tốt, vân không nhìn thấy gien thực vật kia rốt cuộc là thứ gì.
Đột nhiên, Nam Ly Thiên một đao chém tới, Hàn Sâm cúi đầu xuống, chỉ thấy ánh đao màu xanh lục đem thực vật ở trước mặt chặt đứt một mảng lớn, sau đó ánh đao đụng vào vật gì đó, phát ra âm thanh kim loại va chạm.
Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng lại cả kinh, chỉ thấy ở đằng sau một đám thực vật bị chặt đứt ngang kia, một gốc cây đại thụ hùng Vĩ toàn thân giống như là phỉ thúy đang đứng ở đó.
Mà ở bên trong thổ nhưỡng bốn phía quanh đại thụ, nửa chôn rất nhiều con trâu đực màu phỉ thúy.
Thân thể trân hoàn toàn bị chôn ở bên trong thổ nhưỡng, chỉ có một cái đầu trâu phỉ thúy lớn chừng cái đấu lộ ra ở trên đất mặt, lúc này một cái đầu trâu phỉ thúy trong đó đang dùng con mắt màu đỏ ngầu trừng lên nhìn chằm chằm vào bọn họ, nhìn đã biết không phải là pho tượng, mà là một vật còn sống.
Vừa rồi một ánh đao kia của Nam Ly Thiên, chính là đâm vào bên trên sừng trâu mới bị nghiền nát đấy, mà Hàn Sâm cảm giác thấy khí tức sinh mệnh khủng bố, chính là từ những con trâu phỉ thúy cùng trên cây phỉ thúy đó truyền tới.
“Ùm…um bò….ò…!”
Hàn Sâm đang đánh giá cây cùng đầu trâu, lại đột nhiên nghe thấy cái đầu trâu bị Nam Ly Thiên chém trúng kia, há mồm phát ra một tiếng kêu giống như là tiếng sấm rền, sau đó chợt nghe thấy tiếng ầm ầm vang lên.
Thổ địa phía dưới đầu trâu vỡ ra, lộ ra thân thể màu phỉ thúy giống như màu của đầu trâu, con trâu đực phỉ thúy bị chôn ở bên trong thổ nhưỡng này vậy mà từ dưới đất chui lên, thân thể hùng tráng kia, so với con voi còn uy vũ hơn, toàn thân đều tràn đầy lực lượng cùng sinh cơ kinh khủng mang tính chất bạo tạc.
Trong nháy mắt từ dưới đất chui lên, trâu đực phỉ thúy liền cúi đầu lộ ra một đôi sừng trâu phỉ thúy làm cho người ta sợ hãi, nhắm tới phía Hàn Sâm cùng Nam Ly Thiên bên này, trực tiếp lao đến.
Giống như là một chùm sáng màu phỉ thúy xuyên qua hư không, ý niệm tránh né của Hàn Sâm cơ hồ mới vừa vặn xuất hiện, trâu đực cũng đã vọt tới trước mặt hắn, sừng trâu tráng kiện mà bén nhọn kia, trực tiếp húc lên trên người Hàn Sâm.
Bàn tay của Hàn Sâm chỉ kịp đặt lên phía trên sừng trâu, sau đó liền cảm thấy một luồng lực lượng mạnh mẽ đến khó có thể chống lại từ trên sừng trâu truyền ra, thân thể của hắn không tự chủ được bị húc bay lên, đánh lên trên tán cây liền ánh mặt trời đều không thấu vào được kia.
Chỉ cảm thấy thân thể đụng gấy rất nhiều cành lá, sau đó giống như đụng vào mặt vật gì đó, cảm giác có chút mềm mại.
Nhìn kỹ, mới phát hiện ra mình va vào bên trong một đóa hoa màu bạc †o lớn, đóa hoa kia lớn đến kinh người, chỉ là bộ phận nhụy hoa, đã lớn bằng hai chiếc nệm cao su rồi.
Hàn Sâm chính là va lên trên những nhụy hoa màu bạc đó, cho nên mới cảm giác mềm mại như vậy.
Cơ hồ là đồng thời, Nam Ly Thiên vậy mà cũng bị con trâu đực phỉ thúy ở phía dưới húc bay, bắn vào bên trong một đóa hoa màu bạc khác ở bên cạnh.
Hàn Sâm muốn từ bên trong nhụy hoa đi ra, lại đột nhiên phát hiện ra những nhụy hoa màu bạc đó, giống như một sợi dây thừng trói chặt thân thể của hắn, Hàn Sâm dùng hết khí lực toàn thân giãy dụa, vậy mà cũng không giấy ra nổi những nhụy hoa đó, trong lòng lập tức cả kinh, vội vàng nhìn về phía Nam Ly Thiên.
Nam Ly Thiên cũng giống như hắn, cũng bị nhụy hoa màu bạc trói lại, hắn cũng đang giãy dụa, nhưng mà từng cái nhụy hoa quấn quanh lấy, thậm chí ngay cả hắn cũng không tránh thoát ra được.
Thân thể hai người đều bị nhụy hoa quấn chặt giống như xác ướp, năm chi đều lún sâu ở trong nhụy hoa.
Hàn Sâm vốn cho rằng những bông hoa này khả năng là hoa ăn thịt người, nhưng mà mặc dù là nhụy hoa màu bạc đã trói chặt bọn họ, cũng không có động tác thôn phệ, từ đó về sau liền bất động rồi, cũng không bài tiết ra dịch có thể ăn mòn thân thể của bọn họ.
“Ùm…um bò….ò…!”
Con trâu đực phỉ thúy kia sau khi đem bọn họ đánh bay, tức giận kêu một tiếng với bọn họ, sau đó liền đi trở về trong hầm đất.
Hàn Sâm đã nhìn rõ ràng, cái đuôi sau lưng con trâu đực phỉ thúy giống như là rễ cây, một mực kéo dài tới trong hầm đất, hiển nhiên con trâu đực phỉ thúy này chính là một bộ phận của gốc cây phỉ thúy này, rễ cây sinh ra một sinh vật cũng đã khủng bố như thế, Hàn Sâm thật sự là không có cách nào tưởng tượng, gốc cây phỉ thúy này là đẳng cấp gì.
Quan sát tỉ mỉ, phát hiện ra xung quanh thân cây phỉ thúy này tổng cộng chôn tám cái đầu trâu phỉ thúy, phân biệt đối ứng với tám phương hướng khác nhau.
Mà phía trên thân cây phỉ thúy to lớn, nở ra nhiều đóa hoa màu bạc to lớn, Hàn Sâm cùng Nam Ly Thiên chính là bị vây khốn ở bên trong hai đóa hoa trong đó.
Hàn Sâm đang quan sát tình huống cung quanh, Nam Ly Thiên lại ở đó dùng hết tất cả các loại sức mạnh, muốn từ trong nhụy hoa thoát khốn, nhưng mà trình độ bền bỉ của nhụy hoa vượt xa sự tưởng tượng của hắn, mặc kệ là hắn sử dụng lực lượng dạng gì, cũng chỉ là phí sức lực, thân thể căn bản không giấy ra khỏi sự trói buộc của những nhụy hoa nhìn như óng ánh trắng nõn đó.
“Ông liều mạng truy đuổi tôi như thế làm gì? Đến cùng là chúng ta có huyết hải thâm cừu gì, để cho ông tình nguyện mạo hiểm nguy hiểm tính mạng cũng phải đem tôi đưa vào chỗ chết? ” Hàn Sâm thừa cơ hỏi.
Tình huống bây giờ vẫn còn chưa tới mức vô cùng không xong, đây đã không phải là hoa ăn thịt người, Hàn Sâm có lực lượng một tay che trời, liền còn có hi vọng thoát khốn.
Cho nên ý niệm đầu tiên của Hàn Sâm lúc này không phải là lập tức nghĩ biện pháp thoát khốn, mà là muốn thừa cơ từ trong miệng Nam Ly Thiên hỏi ra chút gì đó.
“Hậu nhân của phản đồ… Đáng chết… ” Nam Ly Thiên lạnh lùng nói, tựa hồ là một chút ý tứ hối hận cũng không có.
“Tôi thấy ông chính là muốn giết tôi, để cướp sợi dây chuyền Cửu Mệnh Huyết Miêu chứ gì? ” Hàn Sâm ra vẻ thử dò xét nói.
“Nói láo, trừ người của Hàn gia chúng mày ra, Huyết Mệnh Giáo không
có ai muốn vật kia. ” Nam Ly Thiên nghe thấy Hàn Sâm nói như vậy liền hết sức tức giận, giống như là Hàn Sâm đang vũ nhục hắn vậy.
Hàn Sâm kỳ quái nhìn Nam Ly Thiên, hắn đã nghĩ tới các loại phản ứng mà Nam Ly Thiên sẽ có, nhưng mà loại phản ứng này của Nam Ly Thiên lại hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
Hết chương 1374.
Chương 1375. Chương 1375: Siêu cấp đế linh
“Thánh vật của Huyết Mệnh Giáo các ông, vì cái gì các ông không muốn? ” Hàn Sâm nhíu mày nhìn Nam Ly Thiên hỏi.
Nam Ly Thiên nghe thấy Hàn Sâm hỏi như vậy, sắc mặt khẽ thay đổi, một lần nữa quan sát Hàn Sâm tỉ mỉ, có chút không xác định hỏi: ‘Mày là hậu nhân của Hàn Kính Chi?”
“Tôi không phải là đã nói rồi rồi, Thái gia gia của tôi tên là Hàn Kính Chi không sai, nhưng mà không phải là người của Lam Huyết bộ đội đặc chủng kia. ” Hàn Sâm nói ra.
Nam Ly Thiên nghe xong nhíu mày không nói, tựa hồ là đang suy tư điều gì.
“Chẳng lẽ thật sự không phải là hậu nhân của Hàn Kính Chi sao? ” Nam Ly Thiên suy nghĩ trong chốc lát, lại liếc nhìn Hàn Sâm tự lẩm bẩm: “Nếu quả thật không phải là hậu đại của hắn? Vậy tại sao lại có thánh vật, cũng đúng, nếu thật sự là hậu đại của hắn, cũng không thể
Bạn cần đăng nhập để bình luận