Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Cơ thể của Lý Viêm bị trùng xuống, mặt đất dưới chân nứt ra giống như phải vác một ngọn núi to, gần như phải bị ép sát xuống đất.
“Đi thôi, đã rất lâu rồi ta chưa gặp Tiểu Hoa, ta muốn gặp hắn nhanh một chút.” Một tay của Hàn Sâm đặt lên vai Lý Khả Nhi trong nháy mắt đã dịch chuyển đến bên cạnh Hồ Kính.
“Khả Nhi tỷ…” Hàn Nghiên đang ở bên ngoài căn cứ nhìn thấy Lý Khả Nhi thì tiến lên chào hỏi, nhưng nhìn thấy Hàn Sâm đứng bên cạnh Lý Khả Nhi lại ngẩn người ra, vành mắt ngay lập tức đỏ lên.
“Anh! Ngươi quay về rồi.” Hàn Nghiên vui mừng phấn khởi bổ nhào đến ôm lấy Hàn Sâm.
Hàn Sâm xoa xoa đầu nàng mỉm cười nói: “Sao lại vẫn giống trẻ con thế này, đến khi nào mới lớn đây?”
“Tại sao phải lớn chứ? Ta muốn mãi mãi là đứa trẻ được nuông chiều.” Hàn Nghiên mỉm cười.
“Nói thế nào thì cũng là cô của người ta rồi, nói câu này cũng không thấy xấu hổ.” Hàn Sâm nhéo nhẹ mũi của nàng.
Hàn Nghiên mỉm cười nói: “Là cô thì đã làm sao, có một cháu trai tài giỏi cô vẫn được nuông chiều như vậy, Tiểu Hoa vừa hiểu chuyện lại vừa ga lăng, mạnh hơn ngươi nhiều. Phải rồi, Tiểu Hoa đang ở bên trong căn cứ, ta đưa ngươi đi gặp hắn, ngươi nhất định rất nhớ hắn đúng không?”
Hàn Nghiên dẫn Hàn Sâm và Lý Khả Nhi vào trong căn cứ, vừa mới bước vào cửa đã nhìn thấy Hàn Vũ Phi mặc một chiếc áo dài, mang một cặp kính gọng vàng.
“Sao ngươi lại quay về rồi?” Hàn Vũ Phi đẩy cặp kính nhìn Hàn Sâm nói.
“Không có gì quay về đi thăm loanh quanh thôi.” Hàn Sâm xoa mũi nói. “Vừa hay có một thí nghiệm cần ngươi giúp đỡ, đi theo ta.” Hàn Vũ Phi nói xong đi đến một lối đi bên cạnh, đi vào trong thang máy.
Hàn Sâm chỉ đành đi theo, hắn cũng muốn biết Hàn Vũ Phi gần đây đang làm gì.
Thang máy đi thẳng đến tầng thấp nhất của căn cứ mới dừng lại, ra khỏi thang máy chính là một cánh cửa lớn, Hàn Vũ Phi nhập mật mã xong mới mở cửa ra.
“Đây là cái gì?” Hàn Sâm nhìn thấy một vật hình dạng quả trứng cực lớn trước mặt thì nghi ngờ hỏi.
Vật hình quả trứng này cao mười mấy mét không biết dùng vật liệu khoa học kỹ thuật cao gì để tạo ra, thoạt nhìn không giống kim loại cũng không giống với gỗ, đá, bên trên còn nối rất nhiều sợi tơ trong suốt như sợi thần kinh, chốc chốc có thể nhìn thấy từng tia ánh sáng phát ra từ bên trong sợi tơ trong suốt đó.
“Ta đặt cho vật này tên là máy đầu thai.” Hàn Vũ Phi lấy ta đẩy đẩy cặp kính gọng vàng, hơi đắc ý nói.
“Máy đầu thai?” Sắc mặt Hàn Sâm kỳ quặc hỏi: “Lẽ nào cái máy này có thể kiểm soát sinh con trai sinh con gái sao?”
Hàn Vũ Phi bĩu môi nói: “Không có đơn giản như vậy, máy đầu thai có thể điều chỉnh ưu hóa gen. Ví dụ có thể đưa tinh trùng của nam và
trứng của nữ vào trong đó để nó tiến hành điều chỉnh gen, như vậy đứa trẻ sơ sinh được bồi dưỡng ra có rất nhiều gen để lựa chọn.”
“Đây không phải là gen trẻ sơ sinh sao? Từ rất lâu trước đây Liên Minh đã có dự án này rồi.” Hàn Sâm nói.
“Đương nhiên không giống, máy đầu thai này của ta không chỉ là nhân loại với nhân loại.” Hàn Vũ Phi mỉm cười đầy bí hiểm.
Hết chương 3300.
Bạn cần đăng nhập để bình luận